Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 137: Miệng tiện.



"Ngươi chỉ có vậy thôi sao ?" Ryū nhướng mày nhìn số 1 hỏi trong khi các ngón tay của hắn vẫn đang nắm chặt lấy lưới đao của hắn không hề nhúc nhích tí nào.

"Thằng nhóc khốn kiếp!" Số 1 điện cuồng rống giận, hắn lập tức rút lại thanh đao, tiếp liên tục tung ra vô số vết chém vào Ryū.

Keng! Keng! Keng!

Lần này Ryū dùng ngón tay của mình liền tức gạt đi vô số đao quang của hắn, từng tia hoa lửa bắn ra khắp nơi từ những lần va chạm, để cho những người khác đều không khỏi kinh diễm trước trước hình ảnh trước mắt.

"Tên đó còn là người à ?!" Kanō Shō không khỏi trừng to mắt hình xuống cảnh tưởng phía dưới, ngay cả Boris cùng Tirawit đều đã dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn hắn.

Rachel ánh mắt thế mà lại xuất hiện lại chỉ hiện lên hình ảnh của Ryū, kinh ngạc trước thực lực của Ryū, thế nhưng sau đó lại lập tức lắc đầu chấn tỉnh bản thân, rõ ràng cô mới là người khiến người khác phải chú ý chứ không phải ngược lại a.

Chikage thì hai mắt lắp lánh tinh kim nhìn chăm chú Ryū, bởi vì cô thấy được Ryū đều sử dụng nhu quyền vào bên trong chiêu thức của mình để chống đỡ những đường kiếm đó.

“Thằng nhóc khốn kiếp! Ta sẽ giết ngươi, sau đó là đứa con gái kia, ta chắn chắc sẽ chơi đùa với bọn chúng trước khi ta giết chúng!" Số 1 điên cuồng dùng đao chém loạn xạ, mở miệng hướng nói ra những lời khiêu khích chọc tức hắn.

Lúc này Ryū liền nheo mắt lại.

"Ài, cái tên ngu đó chết chắc rồi!" Takeda tinh mắt nhìn thấy cử động của Ryū liền nhếch miệng nói.

"Chỉ trách miệng hắn thối a." Niijima gật gật đầu nói.

Keng!

Lần này bỗng nhiên lưỡi đao của số 1 bị bắt lại lần nữa, dù cho hắn có kéo thế nào cũng không ra được.

"Đáng lẽ ta đã có thể nhẹ tay hạ ngươi đi, nhưng mà..." Ryū cau mày nhìn hắn nói, cách tay hơi dùng lực nắm chặt.

Rắc!

"Cái gì ?!" Số 1 lập tức trừng lớn cả mắt kinh hãi, thanh đao của hắn thế mà bị các đầu ngón tay của Ryū bốp nát.

Xẹt!

Với tốc độ khủng khiếp không chưa đầy một sát na, trước người của số 1 bỗng nhưng xuất hiện những đường quang nhận cắt chéo, tất cả đều hướng thẳng vào vào số 1.

Tên đó cùng với thanh vũ khí của mình đều bị những đường quang nhận đó cắt trúng, vũ khí bị đứt đoạn thành mấy đoạn, còn hắn thì chưa kịp la lên đã vì đau đớn đã bị đánh bay, cả người như đạn pháo bay ngược ra ngoài cùng với những đường quang nhận màu lam của Ryū, cả thân thể lăn dài trên sàn tới rìa lôi đài.

Hành động đó lập tức làm cho đám người trừng to mắt kinh ngạc lấy.

"Cái quái gì vậy ?!" Kanō Shō kinh ngạc tới mức bật người dậy, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc nhìn lấy Ryū

Đó gần như là đỉnh điểm của giai đoạn thứ 2 của một võ sư 《Ki - Giải Phóng》 và sắp chuyển biến thành 《Ki - Chưởng Khống》, điều mà ngay cả hắn cũng chưa đạt được, ngay cả khi hắn làm được thì nó cũng sẽ không đạt được mức độ như của Ryū.

Ngay cả các vĩ nhân cấp Master cũng hầu như không chạm được vào 《Ki - Chưởng Khống》 mà là chủ yếu sử dụng 《Ki - Giải Phóng》.

Những người có thể sử dụng nó được coi là cấp Grand Master, và những người hoàn toàn thông thạo nó là Advanced Grand Master.

Nếu không vì kỹ năng, kinh nghiệm của Ryū vẫn còn thiếu và cơ thể của hắn vẫn đang phát triển thì ít nhất Ryū đã được coi là một chuẩn Grand Master.

Shō liếc nhìn xung quanh, nhìn thấy hắn không phải người duy nhất có vẻ mặt như vậy.

Đôi mắt của Boris đã mở to, Ethan lúc này đang đứng chết lặng, Rachel chớp mắt nhanh chóng như thấy mình đang nằm mơ, Chikage nhìn Ryū với ánh mắt mở to trong vô cùng khả ái để cho viên kẹo trên tay em ấy rơi xuống lúc nào không hay, cuối cùng là Tirawit...

Trông có vẻ như hắn đang có chút trục trặc nhẹ, trong tâm trí của Tirawit lúc này cái chương trình mang tên Tirawit đã tạm ngừng hoạt động.

Ngay cả Diego Carlo, một trông Nhất Ảnh Cửu Quyền cũng phải chống tay lên lan can để đứng thẳng người lên để xem kỹ hơn.

Fortuna, người vẫn đang ngồi trên ghế của mình đang nhìn Ryū một cách thèm khát.

Tại một hành lang dài dẫn đến đấu trường, Ma Sogetsu chỉ nhướng mày, mặc dù biết Ryū yêu nghiệt nhưng lúc Ryū đánh với hắn cũng chỉ mới vài tháng thôi, thế mà giờ đã đạt đến cấp độ đó.

Tuy nhiên, cuộc chiến này chắc chắn sẽ mang tính giáo dục cho Natsu và giải trí cho bản thân hắn.

Bản thân Natsu thì đang nhìn chằm chằm vào cuộc chiến với sự tập trung cao độ.

Mặc dù hắn đã từng thấy Ryū sử dụng nhiều lần nhưng những lần đó hắn không cảm thấy mãnh liệt như thế này bao giờ, cũng không thấy quá nhiều nên hắn không thể hiểu rõ về nó nhưng bây giờ hắn đã có cơ hội và hắn sẽ cố tận dụng nó.

"Ha ha ha, The Chosen One sao, tiểu quỷ, ta công nhận danh xưng này của ngươi!" Ma Sogetsu cười ha hả nói liền uống một ngụm rượu.

"Ài, Ryū không thể kiểm soát được bản thân sao ?! Không cần thiết phải cho cả thế giới thấy 《Ki - Chưởng Khống》 của mình!" Trưởng lão lắc đầu nói.

"Chà, đó không hắn là lỗi của nó, bản tính của Ryū vốn đã dễ nổi giận, tên đó lại đe dọa mấy cô gái." Akisame xoa cằm bình luận.

"Hừm, thế tên đó còn sống không thế ?" Honoka nhìn xem tên số 1 kia bị Ryū đánh bay hỏi.

"Vẫn còn a, thế nhưng bị thương rất nặng đâu." Ma Kenkei đúng nghiên người ra phía trước nhìn, tay ôm lấy mũ.

"Apa, Ryū đánh hắn rất đúng!" Apachai lắc lư hai tay cổ vũ.

Khi Ryū giải phóng Ki của mình, Takeda và những người khác đã biết được sự khác biệt giữa bọn họ với hắn.

Mặc dù bọn họ đã nhìn thấy nó trước đây nhưng không ai trong số họ hiểu biết như bây giờ vào thời điểm đó.

Takeda nắm chặt tay khi nhìn Boris ở hàng ghế của Yomi cùng những người khác cũng sửng sốt trước sức mạnh của Ryū.

"Chúng ta có nên lo lắng rằng Ryū đã tiết lộ 《Ki - Chưởng Khống》 của mình không ?" Ma Kensei thì thầm.

Akisame lắc đầu nói: "Cuối cùng thì mọi người cũng nhất định phải biết thôi, điều đó có nghĩa là chúng ta sẽ phải nhanh chóng dạy tất cả những gì chúng ta biết cho Ryū, tăng cường huấn luyện và thỉnh thoảng nói chuyện với Ryū để nó có thể hiểu được sự khác biệt giữa Master và Grand Master."

Những đối thủ khác đang theo dõi trận đấu này cũng chùn bước khi họ cảm thấy Ki của Ryū.

"Mặc dù muốn chơi với ngươi chút nữa, nhưng ai bảo miệng ngươi tiến đâu." Ryū thản nhiên nói một tiếng, cả người lần nữa biến mất.

Số 1 chật vật đứng dậy, ánh mắt chất chứa kinh sợ cố gắng quanh sát mọi ngốc ngách xung quanh mình nhưng hắn vẫn không thể tìm thấy thân ảnh của Ryū, thế nhưng sau hắn chỉ nghe thấy một câu nói bên tai hắn: "Ngươi phản ứng quá chậm chạp."

Không chỉ hắn mà rất nhiều khán giả không thể xác định chính xác vị trí của Ryū, nhiều thí sinh ở sát sàn đấu, có tầm nhìn toàn cảnh cũng chỉ kịp nhìn thấy bóng của hắn.

Ngay cả Yomi cũng phải nheo mắt tập trung để bắt kịp chuyển động của Ryū.

Nhưng đó chưa phải tất cả, Ryū với tốc độ gần như thuấn di xuất hiện ngay trước mặt hắn, hai cách tay đan chéo xan hai bên.

"Ryū thức - Thập Trảm!"

Xẹt!

Lập tức trước người hắn xuất hiện mười đường quanh nhận sắc bén, tất cả đều đan chéo với nhau rồi trực chỉ vào người hắn.

Số 1 còn chưa kịp la lên thì thắn đã mất đi ý thức, cả người bị đẩy bay dính sát vào vách tường sàn đấu.

Một sự yên tĩnh kéo dài hồi lâu cho đến khi bị phá vỡ.

"Và người chiến thắng trong vòng này là Ryū của Lương Sơn Bạc!" Bình luận viên lớn tiếng công bố, khiến khán giả nhiệt liệt vỗ tay cuồng nhiệt.

"Trời ạ! Tên ta thế mà là một đệ tử sao ?! Với thực lực như vậy còn được gọi là đệ tử mạnh nhất lịch sử nữa!" Racel bất đắc dĩ nói.

"Nhưng hắn vẫn là Đệ tử mạnh nhất lịch sử vì không đệ tử nào có thể đánh bại hắn cả, vì vậy bây giờ không ai có thể nhận danh hiệu Đệ tử mạnh nhất lịch sử vì nó sẽ chỉ thuộc về hắn." Boris cho ý kiến nói.

"Không phải tất cả mọi thứ đều dựa trên sức mạnh và kỹ năng." Shõ ánh mắt kiên quyết nói: "Sư phụ của ta luôn nói với rằng yếu tố quan trọng nhất dẫn đến chiến thắng là sự kiên cường."

"Nếu chúng ta có thể đánh bại hắn, thì chúng ta có thể giành lấy danh hiệu đo." Ethan nói.

"Ha ha ha, có vẻ như Ogata đã đúng, tiểu tử này không chỉ là một thiên tài đơn giản như thế, hắn ta giống như một con vật hơn, có vẻ như việc này trở nên thú vị hơn rồi." Diego cười khúc khích nói.

"Ta muốn hắn!" Fortuna thèm khát nói: "Ta muốn hắn cho bộ sưu tập của ta!"

"Như vậy ta chúc ngài may mắn với việc đó!" Diego cười hả hả nói.

Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?