Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 138: DofD ngày đầu hạ tràng.



Ngay sau khi kết quả được công bố, Ryū trở về hàng chờ của mình trong khi mấy nhân viên y tế đang cố gắng lôi tên đội trưởng kia ra khỏi vách tường.

"Mấy cậu đang nói chuyện gì vậy ?" Ryū đi tới chỗ các cô gái thì thấy bọn họ đang nói chuyện gì đó.

"Đương nhiên là đang nói về cậu a!" Renka nhìn hắn bĩu môi nói: "Đang nói về việc cậu xấu xa tới cỡ nào khi mà dành hết trận chiến hay ho về phần mình."

"Ha ha, được rồi, vậy thì ba người các cậu có thể tham gia mấy trận đấu tiếp theo, tớ sẽ không tham gia đâu." Ryū lắc đầu cười nói.

"Mà cậu ra tay mạnh thế tên kia có sao không ?" Honoka nhìn xem tên kia đang bị lôi ra khỏi vách tường, trước người còn không ngừng chảy ra máu.

"Chưa chết được đâu, nhưng mà ít nhất cũng mất mấy miếng thịt rồi." Ryū bước tới ngồi vào giữa mấy cô gái thản nhiên nói.

"Cậu ra tay cũng mạnh quá đấy, lỡ như hắn mất mạnh thì sao ?" Miu lo lắng nhìn hắn nói.

"Như vậy cũng là lỗi của hắn, ai bảo tên đó đám đem mấy cậu ra đe dọa tớ kia chứ." Ryū bình tĩnh nói, khóe miệng nở nụ cười ôn nhu mà vươn tay ra hai bên ôm lấy ba ngươi.

"Hì hì, xem như cậu biết nói." Renka cười khúc khích vùi đầu vào ngực hắn.

...

"Quả là một trận đấu không thể tin được a!" Bình luận viên hô lên trong khi Ryū quay về chỗ ngồi của mình.

Đám đông cổ vũ nhiệt tình trong khi các đối thủ lại run sợ trong lòng, đôi mắt như xuất thần.

"Cái quái gì thế này ?! Tên đó hoàn toàn không phải là đệ tử a, tại sao hắn ta còn tham gia cuộc thi này được kia chứ ?!" Một tên thí sinh hốt hoảng hô to.

"Chúng ta còn không chắc hắn có dưới 20 tuổi hay không a!"

"Ai quan tâm chứ, trọng tài sẽ không ngăn hắn thi đấu vì muốn hắn mang đến sự giải trí cho mọi người ở đây, chúng ta sẽ phải tự mình đưa ra kế hoạch để đối phó với hắn."

Trong khi các thí sinh khác còn đang bận thảo luận, Kanō Shō đã nhắm mắt lại khi suy nghĩ xem phải làm gì tiếp theo.

"Này thủ lĩnh, có kế hoạch gì sao ?" Rachel tò mò hỏi.

"Chỉ là ..." Shõ ngập ngừng trả lời.

“Thế nào cũng được, nhưng tốt hơn hết là đừng can thiệp vào trận đấu của ta.” Rachel cảnh báo nói.

“Ta sẽ tự mình lấy lại sân khấu của bản thân!” Rachel ánh mắt hiện lên kiên quyết nói.

Ethan chỉ có thể lắc đầu thở dài trước những trò hề của chị gái mình, người dường như không bị ảnh hưởng nhiều bởi sự thật rằng Ryū không còn ở cấp độ đệ tử nữa.

"Có vẻ như sẽ không có trận đấu thú vị nào trong ngày hôm nay nữa." Kanō Shō xoa cằm nói.

"Hừm...có lẽ ngươi nói đúng" Boris tính toán thứ tự trận đấu rồi nói.

"Ok, vậy trước khi chúng ta rời khỏi đây, ta muốn hỏi các ngươi nghĩ gì về trận chiến đó ?!" Kanō Shō nhìn xem mấy người khác rồi hỏi.

Những người khác biết chính xác trận chiến mà hắn nói đến nhưng không ai trả lời.

"Rất mạnh." Chikage nhẹ nhàng trả lời, phá vỡ sự im lặng.

"Đúng vậy! Chúng ta chưa bao giờ nghĩ rằng hắn sẽ đi vào cấp Master nhanh như vậy, nhất là khi hắn so với chúng ta còn nhỏ tuổi hớn." Tirawit ánh mắt ngưng trọng nói.

"Khoảng cách thực lực giữa chúng ta và hắn không phải là thứ mà hiện tại có thể rút ngắn trong thời gian ngắn, chúng ta cần rất thời gian cho điều đó, rất nhiều!" Boris cau mày nói: "Không có gì lạ khi Jihan thua, ta chắn chắc đã bị loại nếu thủ lĩnh không gọi ta trở về vào ngày hôm đó."

"Này, đừng như vậy! Sư phụ đã nói với ta rằng không phải mạnh hơn hay mạnh nhất mới chiến thắng mà là những người cố gắng để đạt được chiến thắng mới thật sự là người chiến thắng."

Tuy nhiên vẫn có một chút nghi ngờ trong giọng nói của Kanō Shō, điều mà không ai trong số họ chọn để bàn luận tới.

Bọn họ đã thấy khoảng cách của Ryū cách mình bao xa, nhưng họ không tuyệt vọng, họ sẽ phải cố gắng thu hẹp khoảng cách đó.

Tất nhiên nếu bọn hắn biết được sức mạnh thực sự của Ryū thì bọn hắn sẽ không chỉ chán nản đơn giản như thế đâu, mà thậm chí có thể phải khóc thét lên vì tuyệt vọng.

Kanō Shō nhún vai nói: "Ta nghĩ ta sẽ quay lại và hỏi xem thành viên mới nhất của chúng ta tại sao không bao giờ nói ra bất cứ điều gì về Ryū."

Những người khác sau đó nhìn vào bảng sắp xếp để xem ai là người sẽ đấu tiếp theo khi nó đã hiển thị trên màn hình, biết rằng đó sẽ là Capoeria vs Builder Five, thế là bọn hắn nhanh chóng rời đi vì mất hứng thú.

Trông trận chiến tiếp theo.....điều thú vị nhất để nói rằng đó là Builder Five chủ yếu tập trung vào việc xây dựng cơ bắp, với tín ngưỡng của họ rằng kỹ thuật vô dụng trước sức mạnh.

Akisame nhận xét rằng các cơ bắp của Builder Five rất yếu, bọn chúng chỉ bao gồm chủ yếu là cơ đỏ và không thể sử dụng hết khả năng của chúng.

Đó là một cách nhìn khá ngây thơ khi ở trong thế giới võ thuật, nơi mà họ đã phải trả giá.

Trận đấu đã kết thúc với việc Capoeria toàn diệt bọn hắn.

Đội Capoeria thậm chí còn không phái ra toàn bộ 5 thành viên mà chỉ cử ra một cô gái và cô gái duy nhất trong đội của họ đã đấu với Builder Five mà cô ấy đã chiến thắng khá dễ dàng.

Cô ấy một mình đã chăm sóc Builder Five, mặc dù họ có thể hình mạnh mẽ và khả năng phòng thủ tốt khiến cô gái khó có thể làm bị thương họ nhưng sau khi chiến đấu với họ thì cô ấy có thể hạ gục từng người một mà không gặp bất kỳ vấn đề.

Xem xét thời gian Diego quyết định kết thúc một ngày để khán giả được nghỉ ngơi và dành nhiều thời gian hơn cho đệ tử của mình để giúp chúng có thể thu hút sự chú ý của khán giả.

Và thế là ngày đầu tiên của DofD đã kết thúc.

...

"Ngươi có biết chuyện đó không ?" Kanō Shō lao vào phòng nhìn xem người trước mắt hỏi, trong khi đó những thành viên khác của Yomi đã về phòng của mình và nghỉ ngơi.

Bên trong căn phòng sang trọng, Ryuto ngồi trên xe lăn và Rimi thì mặc một bộ trang phục hầu gái, nghiêm túc đứng ở sau lưng Ryuto như đang thuyết phục Ryuto ăn đồ ăn do cô nấu.

Dấu chấm hỏi lớn hiện rõ trên khuôn mặt Ryuto khi nghe câu hỏi của Shō.

Shō hơi ngẩn người khi nhìn thấy biểu lộ của Ryuto, sau đó liền đưa tay lên chào rồi cười nói: "Xin lỗi, đáng lẽ phải gõ cửa, ta không biết là ngươi đang bận bịu với cô gái của mình."

"Cũng không phải như vậy." Ryuto cau mày khi khoác tay ý bảo Rimi dừng lại rồi nhìn hắn hỏi: "Ngươi muốn hỏi gì à ?"

Thấy không còn tình huống khó xử nữa, Shō tiến lên hỏi thẳng: "Ngươi có biết Museigen Ryū mạnh đến mức nào không ?"

Ryuto liếc nhìn Shō đầy thắc mắc và nghi ngờ, mở miệng chậm rãi nói: "Tất nhiên là ta biết rồi. ngươi đã quên ta từng chiến đấu với hắn ta, mặc dù ta đã bị hắn đánh bại dễ dàng."

"Không phải những gì ta đang hỏi!" Shō cau mày nói: "Nguoi có biết hắn ta ... rằng hắn có có ở giai đoạn mà tất cả các bậc thầy đều ở, cũng chính là làm chủ hoàn toàn 《Ki - Giải Phóng》, thậm chí còn có dấu hiệu sử dụng 《Ki - Chưởng Khống》."

"..."

Một sự yên lặng kéo dài, ngay cả Ryuto cũng bất ngờ khi biết rằng Ryū đã đạt tới giai đoạn đó.

"Tại sao ngươi không nói gì ?!" Shō gần như hét lên nói: "Chuyện hắn ta là đã là một cấp Matser!"

Ryuto đã bị sốc khi nghe phần sau của câu đó, Shō biết rằng Ryuto không biết về việc Ryū là một võ sư cấp Matser.

"Tên biến thái thế mà đạt được cấp Master, rõ ràng mới gặp hắn cách đây mấy tháng thôi a." Rimi nghe xong liền ngạc nhiên mở to mắt trong rất khả ái.

"Hử?! Ngươi quen biết Ryū sao ?" Shō nhìn thấy biểu cảm của Rimi liền hỏi, hắn còn tưởng con nhỏ này chỉ là đệ tử đi theo phục vụ Ryuto như hai tên Seta và Hayami của hắn.

"Hừ! Tại sao Rimi phải nói cho ngươi biết!" Rimi bất mãn hất đầu sang một bên kiêu ngạo nói.

"Hừm!" Shō lườm Rimi một cái, cả người lập tức biến mất, hắn muốn bắt lại Rimi tự mình hỏi cho ra lẽ.

Vù!

Thế nhưng ngay khi Shō xuất hiện trước vị trí lúc nãy của Rimi thì cô ấy đã trước tiên biến mất trước mặt Shō, để cho hắn cùng Ryuto đều không khỏi nhướng mày ngạc nhiên.

Mặc dù hắn không phải dùng toàn lực nhưng cũng không phải đệ tử bình thường có thể tránh được.

"Tên chết tiệt! Ngươi muốn làm gì Rimi hả, có tin Rimi đá chết ngươi không!" Rimi đứng đằng xa chỉ tay vào hắn nóng giận nói.

"Ta nghĩ ngươi đến lúc phải đi rồi Shō!" Ryuto trả lời sau khi thoát khỏi cú sốc lúc nãy.

"Tốt thôi, cứ như vậy đi!" Shō hầm hừ một tiếng khi hắn bước đi ra khỏi phòng.

Ryuto nhìn Shō đi được một hồi liền muốn lăn bánh ra khỏi phòng: "Ta muốn ra ngoài để đi dạo một lát."

"Để Rimi giúp Ryuto đại nhân đẩy xe a." Rimi hô lên muốn bước tới để giúp đẩy chiếc xe lăn, nhưng mà Ryuto liền đưa tay lên nói: "Không cần, ta muốn ở một mình!"

Ryuto nói xong liền lăn bánh đi khỏi phòng, chỉ đề lại Rimi mặt mày ủ rũ, một lúc sau gương mặt liền trở nên bức xúc.

"Đều tại tên biến thái đó!"

Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?