Ryū lúc này nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Miu, đầu cô nhẹ nhàng tựa vào vai của Ryū, hiện tại cả hai người đang cùng nhau bước đi dưới ánh trăng, khung cảnh cực kì tươi đẹp cùng lãng mạn, hai người cười nói rất vui vẻ như một đôi trai tài gái sắc.
Thế nhưng vào nhũng lúc như thế này, phiền phức nhất chính là có người tới phá hoại, mà khi đã nghĩ tới tình huống xấu nhất thì cái tình huống đó chắc chắn sẽ xảy ra dù là trong viễn tưởng hay hiện thực đều vậy.
Đây chính là thứ mà mọi người thường gọi là định luật Murphy.
“Chúng ta lại gặp nhau nữa rồi a, Miu.”
Một giọng nói vang lên phá hỏng bầu không khí lãng mạn của hai người, hai người quay đầu nhìn qua liền nhìn thấy người phá rối bọn hắn chính là Kanō Shō, ánh mắt của Ryū nhẹ híp lại nhìn lấy hắn.
"Hừ, lại gặp tên đáng ghét ngươi!" Kanō Shō nhìn lấy Ryū đang nắm lấy tay của Miu, ánh mắt tràn ngập tức giận cùng ghen ghét.
Miu nhìn thấy Kanō Shō biểu hiện như vậy, trong mắt của cô lập tức nổi lên từng tia lửa giận, hơn nữa còn là vô cùng tức giận, hiếm khi mới được cùng Ryū tận hưởng bầu không khí lãnh mạnh một mình mà hắn lại xuất hiện phá hỏng, cái này khiến cho Miu vốn đã chán ghét hắn càng thêm chán ghét hơn.
“Ngươi không biết bản thân mình rất đáng ghét sao, vì cái gì nhiều lần tới quấy rầy chúng ta!” Đôi mắt đẹp của Miu cau lại nhìn xem Kanō Shō, ánh mắt bên trong lộ ra một vẻ sâu đậm chán ghét cùng lạnh nhạt, cô chưa từng thấy dạng người nào như thế này, cũng là lần đầu tiên cô chán ghét một người như thế.
"Ngươi nói cái gì vậy Miu, ta tới đây là để mang ngươi bay về phía tự do.” Kanō Shō có chút hốt hoảng nói, hắn cũng nhìn thấy trong mắt Miu đầy sự chán ghét, nhưng mà hắn cho rằng chỉ cần đem Miu lôi kéo về phía bầu trời đêm cùng với hắn, Miu cũng sẽ không chán ghét hắn, ngược lại sẽ cảm kích hắn .
Nhưng mà muốn đem Miu mang đi, chướng ngại lớn nhất chính là trước mặt hắn Ryū!
“Ryū, ngươi lúc nào cũng ngăn cản ta mang Miu bay về phía tự do, ngươi không biết bản thân mình ích kỉ đến cỡ nào sao!” Kanō Shō hướng Ryū khiêu khích, mặc dù sư phụ đã dặn hắn không được chiến đấu với Ryū, nhưng mà khi hắn nhìn thấy người con gái hắn yêu phải cười nói vui vẻ mới một tên lăng nhăng như Ryū, hắn thật sự nhịn không được.
Mặc dù Ryū biểu hiện thực lực rất mạnh, thế nhưng hắn chỉ cần một chút thời gian để thuyết phục Miu thôi.
Dù sao có những người kia ở đây, tạm thời ngăn cản Ryū không hẳn có vấn đề a.
"Miu, vì sao ngươi lại ở bên hắn kia chứ, ngươi thừa biết bên cạnh hắn còn có những cô gái khác kia mà." Kanō Shō lần nữa hướng về Miu thuyết phục.
"Xem ra lần trước Natsu thay ngươi đỡ một đòn cho nên ngươi vẫn không rút ra được bài học nào nhỉ." Ryū ánh mắt tỏa ra lệ khí nhìn Kanō Shō, để cho hắn toàn thân rùng mình một cái.
Lập tức một cái bàn tay to lớn đột nhiên xuất hiện tại trước mắt Kanō Shō, tầm mắt của hắn đều bị bàn tay đột nhiên xuất hiện này che khuất.
Bộp!
Ryū mặt không biểu tình, một tay nắm lấy Kanō Shō khuôn mặt, thật nhanh nâng lên cao hướng về phía cây phóng đi, Kanō Shō cảm nhận không khí từ da thịt lướt qua, trong lòng liền kinh hãi, hắn vốn đã quá đánh giá cao thực lực của Ryū, thế nhưng là không nghĩ tới, trên thực tế hắn vẫn đánh giá thấp thực lực chân chính của Ryū.
“Bất quá, có thực lực cũng không đại biểu hắn nhất định thắng!” Kanō Shō khóe miệng lộ ra một tia cười tà, nắm lấy cánh tay của Ryū chuẩn bị tránh ra, nếu không sẽ bị Ryū đẩy lên trên mặt đất, như vậy liền thảm.
Thế nhưng Kanō Shō lại nghĩ mọi việc quá đơn giản.
'A ?! Tại sao lại đẩy không ra ?'
Kanō Shō động tác dừng một chút, tiếp đó trực tiếp tiến hành Ki - Giải Phóng, tăng cường tố chất thân thể trên phạm vi lớn, Kanō Shō hoảng sợ phát hiện, hắn vẫn như cũ không tránh thoát được bàn tay của Ryū.
Ầm!
Ryū nắm lấy đầu của Kanō Shō hướng xuống, lập tức mặt trên mặt đất liền phát sinh một cái hố to, tất cả sức mạnh toàn bộ để cho Kanō Shō gánh chịu, hắn ho một tiếng liền phun ra huyết dịch, tiếp đó thừa dịp thời điểm Ryū buông tay ra liền cấp tốc xoay người vọt lên, tránh thoát sang chỗ khác, ánh mắt kinh dị nhìn lấy Ryū.
'Còn tốt, tại thời khắc sống còn ta dùng Ki đem phía sau lưng bảo vệ, cùng với việc chuyển dời nội tạng bên trong, nếu không ta đã bị hắn làm trọng thương, thậm chí tử vong.' Kanō Shō dọa đến mồ hôi lạnh đổ như mưa, hắn ho ra huyết dịch cũng chỉ là tụ huyết, ho ra xong thì không có sao.
Trong lòng Kanō Shō tính toán thực lực của Ryū, hắn nếu dùng toàn lực thì dù là cấp Master hắn cũng có thể đánh một trận, nhưng là cấp Grand Master, hắn sẽ không nghĩ đến.
Coi như Quyền Thánh nói qua Ryū có thể cùng hắn đối chiến mấy chiêu, chắc hẳn cũng là Quyền Thánh phóng đại mà thôi, dù sao Quyền Thánh cũng xem như là người mới vừa gia nhập vào Nhất Ảnh Cửu Quyền, trong lòng có tâm tư cá nhân là điều hiển nhiên, cho nên bên trong Nhất Ảnh Cửu Quyền không có một cái nào tin tưởng hắn hoàn toàn, nhiều nhất xem Ryū mới đạt tới chuẩn Master mà thôi.
'Hô hô hô...thật là đáng sợ, đây chính là đệ tử mạnh nhất trong lịch sử Ryū sao ? Loại thực lực này liền xem như tại bên trong cấp Master cũng là rất mạnh đi!' Trong lòng Kanō Shō thầm hô.
Ngay khi Ryū muốn bước lên để giáo huấn Kanō Shō một lần nữa thì Miu lên tiếng.
"Ryū, lần này hãy để tớ giải quyết đi." Miu dùng một ánh mắt kiên quyết nhìn lấy Ryū cầu khẩn nói.
Ryū nghe xong liền hơi kinh nghi nhìn Miu, khi nhìn thấy một tia quyết liệt trong mắt của Miu, Ryū trầm ngâm một chút liền chậm rãi gật đầu, hắn tuyệt đối tin tưởng Miu sẽ không để hắn thất vọng.
Miu nở một nụ cười rạng rỡ nhìn hắn, cô nhón chân lên hôn hắn ngay trước mặt Kanō Shō, để cho hắn càng thêm ghen ghét nhìn lấy.
Sau đó Miu trở lại sắc mặt lạnh lùng nhìn lấy Kanō Shō, quay người hướng vào trong khu rừng mà bước đi, Kanō Shō nhìn liền biết Miu muốn hắn đi theo, hắn cười đắc ý một cái, lập tức chậm rãi đi theo Miu vào trong rừng.
Ryū nhìn về phía Miu một chút, sau đó hướng về một bên khác hô lên: "Thủ lĩnh của các ngươi đã đi rồi, cũng nên lộ diện đi."
Vèo! Vèo!
Bỗng nhưng từ trong rừng lại vọt ra hai cái bóng đen lao thẳng tới người Ryū, để cho Ryū nhìn thấy hai trong một sát na, khóe miệng của Ryū khinh thường cười một tiếng.
Hai thân ảnh kia tựa như phát giác được biến hóa của Ryū, bọn hắn lập tức cả kinh, liền muốn dừng lại công kích, thế nhưng chưa kịp phản ứng thì thì Ryū đã đến trước người bọn hắn.
Bành! Bành!
Ryū thực hiện một động tác xoay người điêu luyện trên không, hai chân xoay tròn đã thẳng về phía hai cái thân ảnh kia, cơ thể của bọn hắn liền giống như đạn pháo được bắn ra vậy, bay về phía trong rừng.
'Thật nhanh!'
Khi bọn hắn nhìn thấy tốc độ của Ryū gần như thuấn di vậy, liền đã khiếp sợ trong lòng, mà hai người lại bị Ryū mỗi người một cước đá ra, hướng về phía đám người trong rừng bay đi, bọn hắn mới kịp phản ứng, lập tức từ bên trong liền đi ra một người.
“Seikūken!”
Một bóng người từ trong rừng phóng ra, là một tên thiếu niên đang ngồi trên một chiếc xe lăn, sau khi đón lấy hai cái thân ảnh kia, hắn chuyển động xe lăn đi ra phía sau, tay trái nắm chặt xe lăn, tay phải chậm rãi vũ động phía trước, tạo thành một quả cầu xanh lam mờ nhạt, hai thân ảnh kia bay về phía hắn đều được đón lấy, chậm rãi xoay tròn trên không để tiêu bớt lực lượng.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?
Thế nhưng vào nhũng lúc như thế này, phiền phức nhất chính là có người tới phá hoại, mà khi đã nghĩ tới tình huống xấu nhất thì cái tình huống đó chắc chắn sẽ xảy ra dù là trong viễn tưởng hay hiện thực đều vậy.
Đây chính là thứ mà mọi người thường gọi là định luật Murphy.
“Chúng ta lại gặp nhau nữa rồi a, Miu.”
Một giọng nói vang lên phá hỏng bầu không khí lãng mạn của hai người, hai người quay đầu nhìn qua liền nhìn thấy người phá rối bọn hắn chính là Kanō Shō, ánh mắt của Ryū nhẹ híp lại nhìn lấy hắn.
"Hừ, lại gặp tên đáng ghét ngươi!" Kanō Shō nhìn lấy Ryū đang nắm lấy tay của Miu, ánh mắt tràn ngập tức giận cùng ghen ghét.
Miu nhìn thấy Kanō Shō biểu hiện như vậy, trong mắt của cô lập tức nổi lên từng tia lửa giận, hơn nữa còn là vô cùng tức giận, hiếm khi mới được cùng Ryū tận hưởng bầu không khí lãnh mạnh một mình mà hắn lại xuất hiện phá hỏng, cái này khiến cho Miu vốn đã chán ghét hắn càng thêm chán ghét hơn.
“Ngươi không biết bản thân mình rất đáng ghét sao, vì cái gì nhiều lần tới quấy rầy chúng ta!” Đôi mắt đẹp của Miu cau lại nhìn xem Kanō Shō, ánh mắt bên trong lộ ra một vẻ sâu đậm chán ghét cùng lạnh nhạt, cô chưa từng thấy dạng người nào như thế này, cũng là lần đầu tiên cô chán ghét một người như thế.
"Ngươi nói cái gì vậy Miu, ta tới đây là để mang ngươi bay về phía tự do.” Kanō Shō có chút hốt hoảng nói, hắn cũng nhìn thấy trong mắt Miu đầy sự chán ghét, nhưng mà hắn cho rằng chỉ cần đem Miu lôi kéo về phía bầu trời đêm cùng với hắn, Miu cũng sẽ không chán ghét hắn, ngược lại sẽ cảm kích hắn .
Nhưng mà muốn đem Miu mang đi, chướng ngại lớn nhất chính là trước mặt hắn Ryū!
“Ryū, ngươi lúc nào cũng ngăn cản ta mang Miu bay về phía tự do, ngươi không biết bản thân mình ích kỉ đến cỡ nào sao!” Kanō Shō hướng Ryū khiêu khích, mặc dù sư phụ đã dặn hắn không được chiến đấu với Ryū, nhưng mà khi hắn nhìn thấy người con gái hắn yêu phải cười nói vui vẻ mới một tên lăng nhăng như Ryū, hắn thật sự nhịn không được.
Mặc dù Ryū biểu hiện thực lực rất mạnh, thế nhưng hắn chỉ cần một chút thời gian để thuyết phục Miu thôi.
Dù sao có những người kia ở đây, tạm thời ngăn cản Ryū không hẳn có vấn đề a.
"Miu, vì sao ngươi lại ở bên hắn kia chứ, ngươi thừa biết bên cạnh hắn còn có những cô gái khác kia mà." Kanō Shō lần nữa hướng về Miu thuyết phục.
"Xem ra lần trước Natsu thay ngươi đỡ một đòn cho nên ngươi vẫn không rút ra được bài học nào nhỉ." Ryū ánh mắt tỏa ra lệ khí nhìn Kanō Shō, để cho hắn toàn thân rùng mình một cái.
Lập tức một cái bàn tay to lớn đột nhiên xuất hiện tại trước mắt Kanō Shō, tầm mắt của hắn đều bị bàn tay đột nhiên xuất hiện này che khuất.
Bộp!
Ryū mặt không biểu tình, một tay nắm lấy Kanō Shō khuôn mặt, thật nhanh nâng lên cao hướng về phía cây phóng đi, Kanō Shō cảm nhận không khí từ da thịt lướt qua, trong lòng liền kinh hãi, hắn vốn đã quá đánh giá cao thực lực của Ryū, thế nhưng là không nghĩ tới, trên thực tế hắn vẫn đánh giá thấp thực lực chân chính của Ryū.
“Bất quá, có thực lực cũng không đại biểu hắn nhất định thắng!” Kanō Shō khóe miệng lộ ra một tia cười tà, nắm lấy cánh tay của Ryū chuẩn bị tránh ra, nếu không sẽ bị Ryū đẩy lên trên mặt đất, như vậy liền thảm.
Thế nhưng Kanō Shō lại nghĩ mọi việc quá đơn giản.
'A ?! Tại sao lại đẩy không ra ?'
Kanō Shō động tác dừng một chút, tiếp đó trực tiếp tiến hành Ki - Giải Phóng, tăng cường tố chất thân thể trên phạm vi lớn, Kanō Shō hoảng sợ phát hiện, hắn vẫn như cũ không tránh thoát được bàn tay của Ryū.
Ầm!
Ryū nắm lấy đầu của Kanō Shō hướng xuống, lập tức mặt trên mặt đất liền phát sinh một cái hố to, tất cả sức mạnh toàn bộ để cho Kanō Shō gánh chịu, hắn ho một tiếng liền phun ra huyết dịch, tiếp đó thừa dịp thời điểm Ryū buông tay ra liền cấp tốc xoay người vọt lên, tránh thoát sang chỗ khác, ánh mắt kinh dị nhìn lấy Ryū.
'Còn tốt, tại thời khắc sống còn ta dùng Ki đem phía sau lưng bảo vệ, cùng với việc chuyển dời nội tạng bên trong, nếu không ta đã bị hắn làm trọng thương, thậm chí tử vong.' Kanō Shō dọa đến mồ hôi lạnh đổ như mưa, hắn ho ra huyết dịch cũng chỉ là tụ huyết, ho ra xong thì không có sao.
Trong lòng Kanō Shō tính toán thực lực của Ryū, hắn nếu dùng toàn lực thì dù là cấp Master hắn cũng có thể đánh một trận, nhưng là cấp Grand Master, hắn sẽ không nghĩ đến.
Coi như Quyền Thánh nói qua Ryū có thể cùng hắn đối chiến mấy chiêu, chắc hẳn cũng là Quyền Thánh phóng đại mà thôi, dù sao Quyền Thánh cũng xem như là người mới vừa gia nhập vào Nhất Ảnh Cửu Quyền, trong lòng có tâm tư cá nhân là điều hiển nhiên, cho nên bên trong Nhất Ảnh Cửu Quyền không có một cái nào tin tưởng hắn hoàn toàn, nhiều nhất xem Ryū mới đạt tới chuẩn Master mà thôi.
'Hô hô hô...thật là đáng sợ, đây chính là đệ tử mạnh nhất trong lịch sử Ryū sao ? Loại thực lực này liền xem như tại bên trong cấp Master cũng là rất mạnh đi!' Trong lòng Kanō Shō thầm hô.
Ngay khi Ryū muốn bước lên để giáo huấn Kanō Shō một lần nữa thì Miu lên tiếng.
"Ryū, lần này hãy để tớ giải quyết đi." Miu dùng một ánh mắt kiên quyết nhìn lấy Ryū cầu khẩn nói.
Ryū nghe xong liền hơi kinh nghi nhìn Miu, khi nhìn thấy một tia quyết liệt trong mắt của Miu, Ryū trầm ngâm một chút liền chậm rãi gật đầu, hắn tuyệt đối tin tưởng Miu sẽ không để hắn thất vọng.
Miu nở một nụ cười rạng rỡ nhìn hắn, cô nhón chân lên hôn hắn ngay trước mặt Kanō Shō, để cho hắn càng thêm ghen ghét nhìn lấy.
Sau đó Miu trở lại sắc mặt lạnh lùng nhìn lấy Kanō Shō, quay người hướng vào trong khu rừng mà bước đi, Kanō Shō nhìn liền biết Miu muốn hắn đi theo, hắn cười đắc ý một cái, lập tức chậm rãi đi theo Miu vào trong rừng.
Ryū nhìn về phía Miu một chút, sau đó hướng về một bên khác hô lên: "Thủ lĩnh của các ngươi đã đi rồi, cũng nên lộ diện đi."
Vèo! Vèo!
Bỗng nhưng từ trong rừng lại vọt ra hai cái bóng đen lao thẳng tới người Ryū, để cho Ryū nhìn thấy hai trong một sát na, khóe miệng của Ryū khinh thường cười một tiếng.
Hai thân ảnh kia tựa như phát giác được biến hóa của Ryū, bọn hắn lập tức cả kinh, liền muốn dừng lại công kích, thế nhưng chưa kịp phản ứng thì thì Ryū đã đến trước người bọn hắn.
Bành! Bành!
Ryū thực hiện một động tác xoay người điêu luyện trên không, hai chân xoay tròn đã thẳng về phía hai cái thân ảnh kia, cơ thể của bọn hắn liền giống như đạn pháo được bắn ra vậy, bay về phía trong rừng.
'Thật nhanh!'
Khi bọn hắn nhìn thấy tốc độ của Ryū gần như thuấn di vậy, liền đã khiếp sợ trong lòng, mà hai người lại bị Ryū mỗi người một cước đá ra, hướng về phía đám người trong rừng bay đi, bọn hắn mới kịp phản ứng, lập tức từ bên trong liền đi ra một người.
“Seikūken!”
Một bóng người từ trong rừng phóng ra, là một tên thiếu niên đang ngồi trên một chiếc xe lăn, sau khi đón lấy hai cái thân ảnh kia, hắn chuyển động xe lăn đi ra phía sau, tay trái nắm chặt xe lăn, tay phải chậm rãi vũ động phía trước, tạo thành một quả cầu xanh lam mờ nhạt, hai thân ảnh kia bay về phía hắn đều được đón lấy, chậm rãi xoay tròn trên không để tiêu bớt lực lượng.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?