Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 147: Giải thoát.



Ryū cùng Miu ra đã về tới khách sạn, sau đó hai người lại nhìn thấy Jennifer đang đứng ở trước cửa, có vẻ như đang đợi ai đó.

Ryū có thể đoán được rằng Jennifer vì lo lắng cho hắn nên mới đứng đợi ở đây để chờ đợi tin tức của hắn.

"Ta không sao rồi Jennifer, đã làm cô lo lắng đứng đợi ở đây." Ryū đi tới trước mặt Jennifer cười nói.

"Tại sao Jennifer lại đứng đợi cậu ?" Miu ánh mắt nghi ngờ nhìn xem hắn.

"Khụ khụ, đó là một câu chuyện rất dài a." Ryū hơi có chút chột dạ ấp úng nói.

"Ryū~!" Miu không nhịn được lườm hắn, cánh tay âm thầm nhéo hông hắn.

"Thế mọi chuyện sao rồi ?" Jennifer có chút quan tâm hỏi.

"Cũng không có gì, mấy tên lính canh bảo rằng Fortuna muốn nhận ta làm con nuôi, cho nên đã bị ta hạ hết rồi." Ryū thản nhiên nói ra.

"Mà có đi gặp thì cũng sẽ không gặp được chính chủ đâu, dù sao tên đó cũng là trùm của thế giới ngầm, hắn sẽ không dễ dàng lộ diện trước mặt một tên đệ tử của Lương Sơn Bạc như ta đâu." Ryū nhìn thấy vẻ mặt của Jennifer hơi không hiểu vì sao hắn từ chối liền giải thích.

"Thế sao." Jennifer có chút lo nghĩ nói, nếu như theo lời Ryū nói thì cô rất khó tiếp cận hắn để thực hiện việc trả thù của mình.

"Đừng lo, không phải ta đã hứa sẽ giúp cô sao, cho nên cứ yên tâm đi, dù Fortuna hắn có mọc cánh cũng đừng hòng thoát được." Ryū đưa tay lên xoa lấy mái tóc của Jennifer an ủi nói, để cho Jennifer xấu hổ đỏ mặt, cô vậy mà bị một tên nhóc nhỏ tuổi xoa đầu a.

"Hứ! Đã không có việc gì thì ta đi trước." Jennifer nhanh chóng trở lại bình thường, gạt đi tay của Ryū rồi chạy nhanh trở về.

Ryū nhìn xem cô nàng chạy trốn liền cười thầm một chút, sau đó lại nhìn sang Miu cười gượng nói: "Được rồi mà Miu, cậu ngắt muốn sứt miếng thịt của tớ luôn rồi."

"Hừ! Ai bảo cậu cứ thích trêu chọc nữ nhân khắp nơi kia chứ." Miu hờn dỗi mắng hắn một cái.

"Khụ, là lỗi của tớ, chúng ta vào trong a, mọi người chắc là đang đợi chúng ta đi." Ryū cười cười, nhanh chóng dắt tay của Miu đi vào bên trong.

Sau khi nghe thấy cái tên Fortuna, Ryū nhớ ra điều gì đó mà hắn đã quên trong kí ức cũ và do những thay đổi đã xảy ra, nên hắn cần phải tự mình hành động để sửa chữa nó.

Một lát sau đó, Ryū đi tới phòng của Niijima.

"Chuyện gì vậy, thủ lĩnh ?" Niijima nhìn thấy Ryū tới phòng mình liền hỏi.

"Các ngươi đang bàn bạc chuyện gì sao ?" Ryū nhìn thấy đám người giống như đang họp vấn đề gì đó thì nghi vấn.

"À, bọn ta đang bàn bạc xem ngày mai sẽ cho ai lên đài để chiến đấu với Siêu Nhân X." Niijima đáp.

"Có gì để suy nghĩ ? Chỉ cần cử ra Thor, Siegfried, Tsuji, Kisara và Kaname đi là được rồi." Ryū nói.

"Hử ?! Tại sao lại là 5 người họ mà không phải Takeda hay Ukita ?" Niijima tỏ ra thắc mắc.

"Takeda thì đã có một vị sư phụ Grandmaster phù hợp để đào tạo, còn Ukita đã tự tìm được hướng phát triển của mình và đang nằm trên giường bệnh, nhưng 5 người còn lại thì không. Đây là cơ hội để họ có thể học được một số kiến thức từ trưởng lão, mà không phải ai cũng có cơ hội kiểu này." Ryū mở miệng giải thích.

"Thủ lĩnh nói đúng! Điều này sẽ giúp bọn họ tăng trưởng thực lực lên rất nhiều." Niijima xoa cằm tỏ ý nói

"Giờ việc này đã xong, bây giờ ta muốn ngươi làm một việc." Ryū nhìn Niijima nói.

"Việc gì thế thủ lĩnh ?" Niijima hỏi.

"Ta cần thông tin về căn phòng mà các con trai và con gái của Fortuna đang ở." Ryū nói ra yêu cầu của mình,

"A! Thủ lĩnh định làm gì ?!" Niijima nghe xong liền kinh ngạc hỏi.

"Fortuna! Tên khốn đó thế mà muốn nhận ta làm con trai của hắn, cho nên ta sẽ lấy đi những đứa con của hắn, những người mà ngay chính bản thân cũng không muốn ở lại đây, nó sẽ là một món quà cho bọn hắn trong khi lại là một mất mát lớn cho Fortuna." Ryū khóe miệng nở nụ cười xấu xa nói.

"Thật tốt là ta vừa mới có thông tin đó." Niijima cũng cười gian nói.

Ryū gật gật đầu, sau đó đi theo Niijima đến căn phòng của mấy người con của Fortuna.

...

Đúng như lời nói của mình, Niijima đã dẫn hắn đến căn phòng mà con trai và con gái của Fortuna đang ở và lúc này Ryū và Niijima đang đứng trước cửa phòng của họ.

Với một nụ cười toe toét, Niijima đi đến gõ cửa và chờ đợi.

"Tôi có thể giúp gì ?" Aurora đi ra mở cửa và hỏi, khi cô mở cửa ra nhìn xem đó là ai, cô nhìn thấy hai người đang đứng trước cửa, cảm xúc ngạc nhiên hiện liền rõ trên khuôn mặt cô.

"Không, cô không thể! Nhưng ta có thể, ta có thể giúp cô và nhóm của cô, những người con trai và con gái của Fortuna thoát khỏi xiềng xích mà hắn trói buộc các người!" Ryū nở nụ cười thản nhiên nói.

"Cho cậu ta vào đi." Spartacus, người đang ngồi trên ghế salon hô lên.

Aurora nghe xong liền mở cửa cho họ vào trước khi nhanh chóng nhìn ra ngoài để đảm bảo rằng không có ai đang nhìn xem bọn họ rồi mới đóng cửa.

"Tại sao đệ tử mạnh nhất lịch sử lại muốn giúp mấy người bọn ta ?" Spartacus hỏi khi thấy Ryū và Niijima bước vào phòng.

"Bởi vì cha của ngươi nghĩ rằng hắn có thể gây sự với ta và bây giờ hắn sẽ phải trả giá cho nó." Ryū nở một nụ cười âm lãnh nói.

"Gây sự với cậu ?" Spartacus có chút không hiểu hỏi.

"Hãy để ta nói thay cho thủ lĩnh." Niijima hơi điều chỉnh giọng của mình một chút liền bắt đầu tường thuật lại: "Vì thủ lĩnh không thích hành động của cha ngươi! Như ngươi thấy đấy, Fortuna muốn nhận Ryū làm con trai chính của mình, chắc ta không cần phải nói cho ngươi biết điều đó có nghĩa là gì đi a."

"Không giống như ngươi, thủ lĩnh có đủ thực lực để đánh bại cha của ngươi và hắn e ngại thân phận đệ tử Lương Sơn Bạc của thủ lĩnh. Vì vậy, Fortuna quyết định sử dụng các số lượng để đánh bại thủ lĩnh! Mặc dù thủ lĩnh không sợ nhưng vì không muốn để làm xáo trộn kế hoạch của các vị sư phụ của mình, thủ lĩnh quyết định im lặng, nhưng vẫn sẽ gây rối với Fortuna." Niijima tường tận giải thích.

"Và chúng tôi là những người mà cậu ta sẽ sử dụng để gây ra rắc rối với Fortuna ?" Spartacus rất nhanh liền hiểu ra ý của Niijima.

"Nha! Ta không thực sự lợi dụng các ngươi, ta biết rằng tất cả các người ở đây đều không phải theo ý muốn của mình và phải chiến đấu sống chết chỉ để giải trí cho Fortuna, khiến các ngươi liên tục mất đi những người anh chị em của mình, vì vậy ta nghĩ rằng ta đã vô tình giúp các ngươi trong khi gây rối với Fortuna." Ryū thản nhiên nói, cứ như nó là một việc không quan trọng vậy.

"Vậy ý ngươi thế nào ? Từ này về sau các ngươi sẽ không cần phải lo lắng về Fortuna, bởi vì hắn ta sẽ không còn tự do nữa kể từ ngày mai!" Niijima cười toe toét nói.

"Kế hoạch là gì ?" Spartacus chỉ trầm ngâm trong chốc lát liền đưa ra quyết định.

"Kế hoạch khá đơn giản, Lương Sơn Bạc sẽ giúp chính phủ Mỹ truy bắt tất cả tội phạm cùng với Fortuna và các người sẽ cùng bọn ta đến chiếc thuyền mà bọn ta đã dùng để đến đây cùng với các sư phụ của Lương Sơn Bạc!" Niijima nhanh chóng nói ra kế hoạch của mình.

"Chuyện gì sẽ xảy ra nếu Fortuna đuổi theo chúng ta ?" Spartacus vẫn còn nghi vấn hỏi.

"Vậy thì chúng ta không có vị thủ lĩnh này ngay tại đây, chứ ngươi nghĩ tại sao thủ lĩnh đã thể hiện ra sức mạnh của mình, chỉ để thể hiện thôi sao ?! Đó thậm chí còn không phải là toàn bộ sức mạnh của thủ lĩnh bọn ta - Museigen Ryū!" Niijima nói trong khi nở một nụ cười tự mãn như thể hắn đang nói về chính mình.

"CÁI GÌ ?!" Tất cả đều kinh ngạc thốt lên.

"Ok, đó không phải là vấn đề lớn." Ryū xua tay nói, nhưng khuôn mặt của Ryū trở nên nghiêm túc khi nhìn Spartacus và nói: "Nhưng hãy tin khi ta nói rằng sẽ phá vỡ những xiềng xích của các người, không phải vì ta thương hại hay ta muốn gây rối với Fortuna, đơn giản là vì không ai có quyền quyết định cuộc sống của người khác."

Spartacus biết rằng những gì Ryū nói vừa rồi là sự thật và cậu ta không chỉ nói lung tung: "Hãy kể cho tôi nghe chi tiết kế hoạch của cậu."

Niijima và Ryū cười khẩy khi nghe thế, sau đó liền đến lượt Niijima bắt đầu nói.

Chỉ nửa giờ sau, họ rời khỏi phòng của những đứa con của Fortuna, những người này sẽ không phải là con của hắn ta sau ngày mai.

Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc