Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 160: Chiến tranh bắt đầu.




“Hừm.” Fortuna trầm ngâm khi nhìn những đứa con quý giá của mình bước ra khỏi sân đấu.

"Có gì không đúng sao ?" Diego nghi vấn hỏi, chuẩn bị thông báo về trận chiến tiếp theo.

"Con trai tôi ... Chúng nó dường như có kế hoạch gì đó." Fortuna suy đoán nói: "Chưa kể, họ lẽ ra có thể kết thúc cuộc chiến đó sớm hơn nhiều, như thể bọn nó cố tình trì hoãn trận đấu lâu hơn thời gian cần thiết."

"Có lẽ là để thể hiện bản thân đi." Diego cười nói, hắn cũng thường làm như vậy trước đây để giải trí cho đám đông.

"Có lẽ ... nhưng không giống một việc mà bọn nó sẽ làm." Fortuna cau mày: "Nó luôn đi con đường ngắn nhất và an toàn nhất vì lợi ích của đội mình, lần này dường như có gì đó khiến nó phải làm như vậy ?"

"Hãy suy nghĩ về chuyện đó vào lúc khác." Diego đề nghị khi hắn ta lần nữa gõ vào mic, đảm bảo rằng nó đang bật: "Bây giờ đã đến lúc cho trận đấu tiếp theo! Tôi chắc chắn rằng các vị cũng rất hào hứng như ta cho trận đấu tiếp theo này! Tiếp theo sẽ là đội Lương Sơn Bạc và đội yêu thích của tôi - đội Gemini!"

Ầm! Ầm! Ầm!

Tuy nhiên, trước khi mọi người có thể nói bất cứ điều gì nữa thì một tiếng nổ lớn đã làm rung chuyển toàn bộ đấu trường La Mã, hay đúng hơn là cả hòn đảo.

"Chuyện gì xảy ra, có người công kích chúng ta sao ?!"

"Hệ thống phòng ngự của hòn đảo đâu ?!"

"Là không kích! Tại sao hệ thống phòng không không có hoạt động ?!"

"Báo cáo, quân địch đã xuyên qua mạng lưới phòng ngự!"

Ngay sau đó là cảnh tượng các phi cơ bay qua trên bầu trời, thả xuống binh lính khi chúng bay ngang qua hòn đảo.

Không ai để ý rằng hầu hết các bậc thầy Lương Sơn Bạc đã rời đi trong cuộc chiến của Pankration, tất cả ngoại trừ Shigure.

Cuộc đột kích để bắt những tên tội phạm ngầm và Fortuna của lực lượng quân đội đã bắt đầu.

Khi đám đông bắt đầu bỏ chạy, Ryū nhìn về phía Yomi, cân nhắc xem sẽ có động thái tiếp theo nào.

Liệu Kanō Shō có đủ ngu để vẫn thách thức hắn ta nữa hay không?

Điều đó có vẻ khó xảy ra vì hắn đã được lệnh của sư phụ là không tham gia trận chiến trực tiếp với Ryū.

Yomi cũng nhìn chằm chằm vào Ryū cho đến khi đấu trường im lặng.

Hầu hết khán giả đã bỏ chạy, chỉ còn lại Diego Carlo, Fortuna, Shigure, các thành viên Liên minh Chaos và Yomi.

Carlo Diego xem xét xung quanh để chắc chắn rằng không còn khán giả trước khi đưa ra quyết định.

"Rút lui thôi Castor!" Diego hướng Rachel tuyên bố, khiến đệ tử của ông cũng như mọi người trong Yomi hết sức ngạc nhiên.

"Ngươi đang nói cái gì vậy ?!" Fortuna kinh nghi hỏi: "Thế còn giải đấu thì sao ?"

Diego tắc lưỡi trong khi ve vẫy ngón tay của mình: "Chúng ta sẽ không chiến đấu nếu không có khán giả!"

Rachel nhanh chóng nhìn xung quanh để xác nhận lời nói của sư phụ trước khi từ từ đứng dậy một lần nữa.

Rachel có chút buồn rầu cúi đầu xuống, nhìn sang một bên ngồi ở chỗ đó Ryū, ánh mắt nhìn đến người ngồi cạnh hắn Fūrinji Miu, Rachel cắn răng nghiến lợi, cắn ngón tay cái nói ra: "Sớm muộn có một ngày, vị trí kia sẽ là của ta!"

". . ." Ethan Stanley.

Rachel biết sau này sẽ phải thú nhận với sư phụ của mình, cô không muốn phải đấu với Ryū và mối quan hệ của cô của hắn.

Vì hắn là người đàn ông duy nhất mà cô biết có thể chiếm được nhiều sự chú ý mà không cần nhiều nỗ lực vì điều đó, cũng là người chiếm lấy thân thể của cô.

Phảng phất cảm ứng được cái gì đó, Ryū hướng phương hướng Rachel nhìn lại, tại thời điểm ánh mắt của hai người giao thoa, Rachel giống như từ Ryū trong mắt thấy được ý nghĩ "Ta chờ ngươi", cái này khiến Rachel cao hứng lẫn ngọt ngào.

Ta chờ ngươi là có ý gì, là để cho ta đi qua tìm hắn sao ?

"Hừ, ta sẽ đi tìm ngươi, nam nhân xấu." Rachel cười tủm tỉm lẩm bẩm, kéo lên mái tóc vòng óng của mình, sau đó cùng em trai của mình rời đi sân thi đấu.

Cô quay người lại khi nhận thấy Ethan không đi theo cô.

"Em đang làm gì đấy ?!" Rachel hối húc nói: "Mau đi thôi."

"Trong khi sư phụ của chị gọi chị trở lại, em có nhiệm vụ đánh bại Ryū." Ethan nói một cách bình tĩnh khi hắn bắt đầu đi về phía đấu trường.

"Ha ha ha..... nhiệm vụ đánh bại ta! Ngươi cho rằng ngươi vẫn có thể chống lại ta khi mà bản thân thất bại thảm hại như lúc trước à ?" Ryū khinh thường cười nói.

“Có lẽ không, nhưng ta vẫn có thể liều mạng để thử.” Ethan quyết tâm nói.

"Em không cần phải làm điều đó bây giờ!" Rachel bực tức khi cô bắt đầu kéo tai hắn ta lại: "Ở đây không có khán giả! Thêm vào đó, Ryū không phải người mà chúng ta có thể đấu lại!"

"Ethan, ta thấy trước khả năng ngươi thắng là ... dưới 1%" Tirawit cau mày nói: " Ta khuyên ngươi không nên tham gia vào lúc này, chúng ta nên rút lui và chiến đấu vào một ngày khác, chúng ta có thể sử dụng thời gian đó để đuổi kịp hắn."

“Ethan, ta với tư cách là thủ lĩnh của Yomi, ra lệnh cho ngươi phải dừng lại.” Shõ tức giận nói, sử dụng quyền hạn của mình với tư cách là thủ lĩnh của Yomi.

"Xin lỗi vì ta không thể nghe theo mệnh lệnh đó vào lúc này." Ethan thản nhiên đáp: "Nếu thủ lĩnh sợ hắn sẽ giết ta thì đừng lo, hắn ta là một phần của Cứu Sinh Quyền, có nghĩa là hắn sẽ không giết người và sư phụ của ta không giống như Silkwat Jenazard, sư phụ sẽ không vứt ta chỉ vì thua cuộc."

"Nếu ai đó bắt buột phải chiến đấu với Ryū thì đó phải là ta." Boris tuyên bó khi đi về phía đấu trường.

"Boris, ngươi đang cái làm gì thế ?! Thay vì ngăn chặn Ethan thì lại muốn khuyến khích hắn ?!" Shõ gần như tức điên lên.

"Ta phải làm thế thủ lĩnh! Bởi vì ta đã thách đấu với Ryū vào ngày đầu tiên bọn ta gặp nhau bằng cách thức truyền thống của Yomi, nếu ta không thách thức hắn ngây bây giờ thì còn vào lúc nào nữa ?" Boris cương quyết đáp.

"Hai người các ngươi xem thủ lĩnh như ta là cái gì hả ?!" Kanō Shō vừa nói vừa đi về phía sàn đấu để kéo hai người lại nếu cần thiết.

"A! Cậu chủ Shõ, xin hãy đợi đã!" Hayami và Seto gọi lại ngay khi họ chạy theo Kanō Shõ.

"Không có lý do hợp lý nào cho việc tất cả các người hành xử ngu xuẩn như thế này!" Tirawit lắc đầu nói một các bất lực, bắt đầu đi về phía sàn đấu.

Chikage không biết phải nói gì, sư phụ của cô rất có thể sẽ bảo cô ấy không được nói gì mà hãy xem và kiếm thêm kinh nghiệm từ trận đấu.

Ethan là một trong những người tử tế nhất trong Yomi, luôn sẵn lòng giúp đỡ các thành viên khác.

Trên thực tế, Ethan và sư phụ của cậu ta có lẽ là người tốt nhất ở cái nơi mà bọn họ giết người khác chỉ vì mục đích võ thuật, một số người đã thắc mắc tại sao Cyril Rahman lại đi theo Sát Sinh Quyền, bất chấp tính cách của ông ta.

Về khía cạnh nào đó, Ethan rất giống sư phụ của mình.

Ryuto lần này chỉ đứng ở ngoài quan chiến mà thôi, nhất là sau khi hắn nhìn thấy Honoka còn ở đó, Ryuto không muốn Honoka thấy tình trạng thảm hại của hắn hiện giờ.

Rimi thì đang hướng ánh mắt nhìn về phía Ryū, tò mò hắn sẽ làm gì tiếp theo trong tình huống này.

"Này này, họ nghĩ rằng tất cả bọn họ sẽ đối đầu với Ryū và chúng ta sẽ ngồi đây và xem thôi sao." Tsuji nhướng mày nói: "Chúng ta lên thôi!"

“Đúng vậy.” Thor gật đầu nói khi đi về phía sàn đấu nhưng trước khi họ có thể đi tới thì Ryū đã bảo bọn họ dừng lại bằng cách ra hiệu cho họ.

"Tại sao ?" Takeda thắc mắc hỏi

"Hãy tin tưởng thủ lĩnh, cậu ta biết mình phải làm gì!" Niijima nghiêm mặt nói

"Ethan, với tư cách là chị gái của ngươi, ta đang bảo mau quay trở về!" Rachel cau mày lại nói, oán khí gần như tràn ra ngoài.

Mặc dù có chút run người, thế nhưng Ethan vẫn ngoan cố đứng yên một chỗ.

Lúc này trước mặt Ryū, gần như tất cả thành viên của Yomi đều đang đứng trước mặt hắn, nhưng thay vào đó Ryū lại đang nở một nụ cười.

"Vì tất cả các ngươi đều ở đây nên hãy để ta kể cho các người nghe một điều gì đó mà có lẽ các người vẫn không tin cho đến bây giờ." Ryū nói khi bùng phát Ki của mình về phía Yomi: "Chúng ta vốn ở hai cấp độ hoàn toàn khác biệt nhau, cho dù là toàn bộ Yomi xuất hiện ở đây thì kết quả vẫn giống nhau thôi, hiện tại các ngươi thậm chí còn không có đủ thành viên của mình, cho nên tốt hơn là các ngươi nên ra khỏi đây đi."


Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?