Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 161: Rời đi đấu trường.



Chương 161:

Ki của Ryū thậm chí còn lớn hơn gấp nhiều lần so với hầu hết các Master và nó thậm chí ở cùng cấp độ của Grand Master, cảm thấy áp lực của lượng Ki như vậy đủ để lay chuyển linh hồn của các thành viên Yomi đến tận cốt lõi.

"Chúng ta có thể có thiên phú võ thuật như nhau nhưng riêng thiên phú của ta thì không ai trong số các người có thể sánh được, ngay từ lúc thức tỉnh Ki, ta đã có thể cảm nhận và điều khiển được nó, các người có hiểu điều đó có nghĩa là gì không ?" Ryū vừa nói vừa đút tay vào túi, đi về phía Yomi.

“Vào thời điểm ta thức tỉnh Ki, Master đã không còn là một việc khó khăn đối với ta nữa, khoảng cách giữa chúng ta sẽ tiếp tục tăng lên nếu các ngươi không quay lại với các sư phụ của mình và yêu cầu các khóa huấn luyện khắc nghiệt hơn."

Nghe những lời của Ryū, tất cả mọi người trong Yomi đều đã sốc, nếu những gì Ryū nói là sự thật thì họ biết rằng họ cần phải nỗ lực gấp mấy trăm ngàn lần hắn nếu như muốn bắt kịp hắn.

"Ta vẫn muốn biết thực lực của ngươi đến cùng cao bao nhiêu." Ethan tiến lên một bước và đứng ngay trước mặt Ryū: "Ta là Ethan Stanley của Yomi, ta thách..."

"Mau trở về đi!" Diego bỗng nhưng cắt ngang Ethan: "Ta đã biết trước mọi chuyện sẽ thế này rồi...ta có một món đồ dành cho ngươi đây!"

Diego ném một bức thư về phía Ethan mà hắn dễ dàng bắt lấy.

Ethan nhanh chóng đọc nhanh bức thư rồi cau mày.

Sau khi đọc xong, Ethan ngoan ngoãn đi về và đứng bên cạnh Rachel với các thành viên khác của Yomi.

Diego đã đích thân liên lạc với Cyril vào ngày hôm qua để nhận được bức thư đó sau khi chứng kiến Ryū đánh bại đội trưởng đội Thần Thương.

Trong lá thư đó chính Cyrill đã nói rằng chính Ethan phải tuân theo lời của Diego.

Diego biết Ethan có thể không tuân theo mệnh lệnh...đó là lý do tại sao hắn phải tự mình đi lấy lá thư đó để giữ cho Rachel vui vẻ.

Bất cứ điều gì để làm cho đệ tử dễ thương của hắn cao hứng.

"Boris! Ta không có bất kỳ lá thư nào từ sư phụ của ngươi nhưng ta khá chắc rằng ông ấy bảo cậu làm theo lệnh của Kanō Shō, ngươi định cãi lệnh sao của hắn sao ?" Diego nhìn xem Boris nói ra.

“Ta sẽ không làm thế!” Boris nói xông liền lùi lại đứng cạnh những người khác.

"Hừm, một lời của chủ nhân và hai người liềb tuân theo ?!" Shō bĩu môi bất mãn nói, đúng là không xem thủ lĩnh là hắn ra gì cả.

"Ngươi sẽ không làm như vậy với sư phụ của mình ?" x2

Ethan và Boris hỏi cùng một lúc.

"He he, nói hay đấy!" Kanō Shō đổ mồ hôi hột khi hắn bật cười trong lo lắng.

Thành thật mà nói, nếu đó không phải là lệnh trực tiếp từ sư phụ của mình thì có lẽ hắn đã thách thức Ryū ngay bây giờ.

Tuy nhiên, họ phải làm điều gì đó.

Tirawit, Shō và Ethan nhìn nhau một cái và gật đầu cùng lúc.

Mỗi người trong số họ đều lấy huy hiệu Yomi của mình ra, Shō lấy ra thêm một huy hiệu của Raden và ném về phía Ryū, người đã giơ tay phải lên và bắt cả 4 cái huy hiệu đó.

"Đó là những tấm huy hiệu Yomi của bọn ta." Kanō Shō thản nhiên nói: "Boris hẳn đã nói với ngươi rồi nhưng hãy để ta giải thích lại lần nữa, đó là một lời thách đấu tay đôi theo phong cách Yomi, chúng ta sẽ đánh bại ngươi để lấy lại những thứ đó! Có thể không phải bây giờ, nhưng vào một ngày nào đó bọn ta sẽ bắt kịp ngươi và lấy lại chúng từ ngươi! Và Miu, ta vẫn sẽ không từ bỏ đâu."

"Ô, ta sẽ nhận những huy hiệu đó và đưa chúng vào bộ sưu tập của ta, nhưng ngươi mà còn đám làm phiền tới Miu nữa thì ta sẽ bẻ gãy cái chân thứ ba của ngươi!" Ryū cau mày lại đe dọa Kanō Shō.

Kanō Shō thu chân lại ngay lập tức khi nghe thấy lời đe dọa đó trong khi Rachel bật cười, những người thành viên khác từ Yomi nhìn Kanō Shō với vẻ thương hại trong khi Chikage là người duy nhất không biết nghĩa của từ đó nên em ấy không thể không hỏi: "Cái chân thứ ba là gì ?"

Mọi người đều im lặng, không ai muốn trả lời câu hỏi đó và làm ô nhiễm tâm trí của tiểu loli.

"Vì đã được nói ra từ Ryū, cho nên em nên hỏi hắn a?" Rachel nở một nụ cười tự mãn khi nhìn Ryū và nói.

"Khụ khụ ...em còn chưa đủ lớn để biết nó đâu Chikage, anh tin chắc sư phụ của em sẽ nói cho em biết khi em đủ lớn!" Ryū ho khan nói: "Một lần nữa, các ngươi nên tập luyện nhiều hơn nữa, nếu không những huy hiệu này sẽ trở thành vật trang trí trong mấy cái bể cá của ta."

"Lần sau ta sẽ nghĩ ra kế hoạch hoàn hảo hơn để đối phó với ngươi, Ryū!" Tirawit chuyên chú nhìn hắn nói.

"Hiện tại chúng ta nên mau chóng đi xuống thuyền ngay bây giờ trước khi chúng ta bị cuốn vào mớ hỗn loạn này." Ryuto hướng về đám người khuyên ngăn trước khi đi về phía lối ra.

"Vậy ra ngươi là cái tên ẻo lả suốt ngày làm phiền Miu đấy sao ?" Bỗng nhưng Honoka đi lên phía trước, ánh mắt hướng về phía Kanō Shō, trong giọng nói tràn đầy bất mãn, chính cái tên này là người chuyên theo đuôi bạn thuở nhỏ của mình, hơn nữa còn kiếm chuyện với Ryū.

"Ngươi nói ai ẻo lả hả ?!" Kanō Shō vừa nghe xong liền không nhịn được nổi gân xanh trên trán, lập tức hướng về phía Honoka quát.

"Ta chính là nói ngươi đấy!" Honoka trừng mắt nói: "Sẵn tiện ngươi đã ở đây, ta hiện tại liền thay Miu giáo huấn ngươi."

Vừa dứt lời, Honoka lập tức đạp mạnh xuống sàn, phóng nhanh như chớp về phía Kanō Shō.

Kanō Shō thấy thế liền kinh ngạc mở to mắt, hắn cũng không ngờ Honoka lại nhanh như vậy, thế nhưng Kanō Shō không đơn giản như thế bị Honoka đánh trúng.

Cho dù hắn hiện tại bị thương đi nữa thì vẫn không phải loại người dễ bị hạ như vậy.

Kanō Shō lập tức vận khởi toàn thân Ki tiến hành phòng ngự, ngay khi bắt kịp chuyện động của Honoka, hắn liền nhanh chóng phản công, tay hóa thành chảo hướng về phía đầu của Honoka đánh tới.

Thế nhưng vừa sắp chạm vào Honoka thì tay của hắn bỗng nhiên lệch hướng, giống như bị một dòng nước cuốn đi vậy, khiến cho Kanō Shō không khỏi trừng to mắt kinh hãi.

Thế nhưng hắn vẫn chưa dừng lại, lập tức dùng tay còn lại đánh tới, liên miên công kích không ngừng hướng tới cô, thế nhưng cuối cùng chỉ để cho Honoka áp sát hắn, để cho cô sử dụng chiêu thức của mình gạt đi toàn bộ công kích của hắn sang một bên và tấn công hắn cùng một lúc.

"Oanh!"

Hai đôi tay của Honoka bao phủ lấy Sei Ki liền vận chuyển như hai dòng nước, tạo thành hư ảnh một dòng sông uyển chuyển nhẹ nhàng nhưng lại dữ dội vô cùng, dễ nhàng gạt đi hai của Kanō Shō, đồng thời tấn công liên tiếp không ngừng vào người hắn bằng những chưởng lực mạnh mẽ.

Kanō Shō lập tức thay đổi sắc mặt, gương mặt biểu lộ đau đớn vô cùng, vết thương do Miu gây ra còn chưa khôi phục thì nay đã trở nên nặng hơn.

"Cậu chủ!" Seto cùng Hayami lập tức hốt hoảng chạy tới, nhanh tay đỡ lấy Kanō Shō ngồi dậy.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, hầu như tất cả thành viên đều kinh ngạc vô cùng, không ngừng cô gái kia ở bên cạnh Ryū lại có thể dễ dàng đánh bại thủ lĩnh của bọn hắn như vậy.

Kinh ngạc nhất vẫn là Ryuto, hắn là người hiểu rõ thực lực của Honoka nhất, không ngờ thực lực của cô lại tăng lên nhanh như vậy, chỉ mới có mấy tháng trôi qua thôi a.

'Không lẽ là nhờ tên kia sao ?' Ryuto thầm nghĩ khi nhìn về phía Ryū.

Rimi nhìn thấy Honoka sử dụng kĩ năng dường như có liên quan đến Ryū, trong lòng không khỏi có chút khó chịu, giống như có gì đó bị cướp một dạng.

"Khốn kiếp!" Kanō Shō cố gắng ngồi dậy, phẫn nộ mắng một tiếng, hắn vậy mà lại bại dưới tay nữ nhân một lần nữa, hơn nữa còn là nữ nhân bên cạnh Ryū cùng với Miu.

"Được rồi Honoka, tối hôm qua tớ đã giáo huấn hắn rồi, còn đánh nữa coi chừng xảy ra chuyện đấy!" Miu nhìn thấy Honoka vì mình giáo huấn Kanō Shō mà trong lòng có chút vui vẻ, thế nhưng vẫn sợ Honoka gây ra chuyện nên liền khuyên bảo Honoka trở về.

"Biết rồi." Honoka hướng về Miu đáp, sau đó lại nhìn Kanō Shō: "Còn ngươi nhớ đây, đừng có mà làm phiền Miu, nếu không lần sau ta sẽ không bỏ qua cho ngươi dễ như vậy đâu...hừ!"

Honoka nói xong liền quay trở lại bên cạnh Ryū, bắt đầu cùng mọi người chạy khỏi cái nơi hỗn loạn này, các thành viên khác của Yomi cũng tương tự như vậy mà chạy về phía thuyền của mình để rời khỏi hòn đảo.

Đang chạy đi giữa chừng thì Ryū bỗng nhưng nghĩ tới cái gì đó, quay đầu hường về mấy người bên cạnh nói: "Mấy cậu cứ đi trước đi, tớ vẫn có một chút việc cần phải làm."

"Tớ sẽ đi với cậu!" x5

Thế nhưng vừa dứt lời thì cả năm người Miu, Honoka, Renka, Kisara cùng Kaname đều đồng thanh đáp.

Nói xong, chúng nữ nhìn nhau một chút, tất cả đều có chút lúng túng.

"Ha ha ha, yên tâm đi, tớ sẽ quay trở lại nhanh thôi, các cậu giúp tớ bảo vệ mọi người đi." Ryū khẽ cười một tiếng, sau đó liền chuyển hướng chạy đi chỗ khác.


Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc