Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 163: Chặn đứng.




Chú ý:

Ta thích thể loại Martial Art (võ thuật), nhưng mà mấy map đó sức mạnh không khác biệt nhau nhiều, nếu xong map Kenichi này rồi qua mấy map đó thì hơi dễ cho Ryū.

Nên là trong tương lai, ít nhất là sau khi đánh với trưởng lão thì ta cho vào thêm 2-3 map Martial Art khác, mà theo thiết lập ban đầu của truyện thì thứ nguyên dung hợp càng nhiều thì càng mạnh, nên là nữa thấy đánh nhau dời non lấp biển thì đừng thấy lạ.

Ông nào biết truyện nào Martial Art nào khác có thể đề nghị.

=============

Đấu trường DofD.

"Hừm...thật đáng tiếc!" Fortuna thở dài chán nản nói: "Ta đã hy vọng mình sẽ được chiêm ngưỡng nhiều trận đấu hơn."

"Ha...chúng ta còn có thể làm gì trong tình trạng này nha ?" Diego cười cười trả lời trước khi rời khỏi ghế ngồi của mình.

"Ngươi nói đúng." Fortuna nói khi nở một nụ cười: "Thế nhưng giải đấu sẽ vẫn tiếp tục miễn là ta vẫn còn ở đây! Chaos vs Panktrion!"

Nói xong, người máy giả tạo của Fortuna liền ngừng hoạt động, Diego nhìn thấy chỉ cười nhẹ một tiếng, sau đó cũng thả người rời khỏi nơi chiến loạn này.

Tại một nơi nào đó trên hòn đảo, Fortuna thật đang đứng trên một mái nhà với một nụ cười âm trầm trên miệng, hắn ta từ từ tháo ra kính mắt, thì thầm vào đó vào đó một câu.

"Code: Show Time!"

...

Các thành viên liên minh Chaos cũng như Miu, Honoka và Renka đang tìm đường đến bến cảng.

Khi họ đang chạy tới đó, một chiếc xe tăng lao ra trước mặt họ.

Tuy nhiên, đó không chỉ là họ, xung quanh hòn đảo, xe tăng đang lao ra từ các đường hầm ẩn, trong khi binh lính đổ ra khỏi xe để chiến đấu với quân đội Mỹ, mặc áo chống đạn NIJ cấp 5, vượt xa áo giáp của phe quân đội Mỹ.

Không chỉ vô hiệu hóa súng của quân đội, mà những người lính của Fortuna còn mang theo những khẩu súng trường mới nhất, loại mới chỉ được phát triển gần đây.

Các lực lượng quân đội đã không tính đến cuộc phản công mạnh mẽ như vậy.

Fortuna cười đắc ý khi thấy lực lượng của mình dễ dàng đẩy lùi quân đội như thế.

Chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ có cơ hội sở hữu thêm nhiều đứa con hơn nữa, có lẽ hắn có thể lấy được phần thưởng lớn nhất trong số chúng -Museigen Ryū, người trẻ tuổi nhất đã có thể chạm vào cảnh giới của 《Ki - Chưởng Khống》.

Ngay cả Yomi cũng không thể có một đệ tử có khả năng làm như vậy.

Museigen Ryū, một người thiếu niên trẻ tuổi đã bước vào lãnh vực Master và thậm chí có khả năng sử dụng 《Ki - Chưởng Khống》, thứ mà mọi võ sư cấp cao đều muốn.

Khi một chiếc xe tăng đụng mặt với Liên minh Chaos đang chạy trốn, Shigure đã tự mình đối phó với chiếc xe tăng khi cô rút kiếm.

"Ta sẽ giải quyết cái thứ này." Shigure lạnh nhạt nói: "Đi tới bến cảng, Miu... Em phụ trách dẫn mọi người rời khỏi cùng với Renka và Honoka...Tochumaru, hãy đi theo họ."

“Vâng” Miu gật đầu đáp.

"Lối này!" Niijima chỉ vào một con hẻm hét lên: "Chúng ta có thể đi đường tắt!"

"Ồ, có chắc là cô ấy sẽ ổn khi một mình không?" Tsuji hô lên khi hắn chạy theo sau: "Cô ấy chỉ có một thanh kiếm trên tay thôi!"

“Chị Shigure chỉ cần nhiêu đó là đủ rồi!” Honoka cười khúc khích.

"Nó thậm chí không cần thiết để cho chị ấy giải quyết nó!" Miu không chút lo lắng nói, bởi vì ngay tại phía sau, Shigure đã chém chiếc xe tăng đó ra làm đôi.

...

Bên trong một cái pháo đài hùng mạnh, chỉ huy lực lượng của Fortuna đang cười ha hả như một tên điên.

Vô số máy tính bao quanh ngay tại bên trong căn phòng, chứa đầy những người điều khiển, hướng dẫn cho lực lượng quân đội của Fortuna.

"Vì 'Code: Show Time' đã được thực thi, những tên xâm lược đó hoàn toàn không có cơ hội phản công." Tên chỉ huy cười chế nhạo: "Mọi thứ đều đang diễn ra theo đúng kế hoạch của Fortuna đại nhân! Không chỉ danh vọng của chúng ta sẽ tăng lên khi chúng ta đẩy lùi thành công quân đội Mỹ, mà vũ khí và kho lưu trữ cũng sẽ tăng mạnh! "

"Thưa ngài, một nhóm nhỏ đang đẩy lùi lực lượng của ta!" Một tên điều hành viên lên tiếng.

"Cái gì ?!" Chỉ huy kinh ngạc hét lên khi hắn nhanh chóng chạy đến máy tính nhìn xem: "Vậy hãy cử trực thăng đi ra! Sử dụng xe tăng! Không phải kẻ thù của chúng ta chỉ được trang bị vũ khí hạng nhẹ thôi sao ?"

"Không có ích gì cả thưa ngài, chúng ta không thể ngăn cản bọn chúng!" Tên điều hành viên hoảng sợ nói.

"Không thể nào! Bọn hắn đang sử dụng vũ khí gì ?! Đạn xuyên giáp ?! Tên lửa ?!" Chỉ huy gấp gáp hét lên.

"Họ .. họ đang ... họ đang sử dụng...!"

-

Trên chiến trường.

"Fūrinji - Human Shuriken!"

Trưởng lão hét lên khi ông bắt đầu ném những tên lính của đối phương vào những kẻ khác như một cái shuriken.

Trưởng lão đang sử dụng chính người của họ làm vũ khí, chủ yếu là để giải trí cho bản thân.

Với bộ giáp tiên tiến của bọn hắn, trưởng lão có thể ném chúng mà không cần hạ thủ, khiến nhiều người bất tỉnh do va chạm, hoặc trong vài trường hợp thì choáng váng, buồn nôn.

Trong khi trưởng lão đang tận hưởng niềm vui, các thành viên khác của Lương Sơn Bạc lao thẳng vào chiến trường, dễ dàng né tránh tất cả những viên đạn bắn về phía họ.

Bất chấp tất cả vũ khí, áo giáp hoặc phương tiện của mình, người của Fortuna không thể sánh được với Lương Sơn Bạc.

Thậm chí không có một chiếc xe tăng nào cản được họ khi trưởng lão dễ dàng đá chúng lật ngược hoàn toàn, với mỗi chiếc xe tăng nặng khoảng 75 tấn.

Apachai cũng tự mình tháo dỡ một chiếc trực thăng.

Tuy nhiên, bất chấp tất cả bạo lực này, họ không hề lấy mạng ai cả, cho thấy họ có khả năng kiểm soát sức mạnh đến mức nào.

-

Những người khác đã chạy đến được cánh cửa dẫn đến bến cảng.

Niijima nhìn quanh một chút trước khi mỉm cười.

"Các người có thể ra rồi đấy." Niijima lớn tiếng hô lên.

Vài giây sau, đội Pankration lộ diện từ trong bóng tối, khiến hầu hết các thành viên của Chaos ngay lập tức vào tư thế chuẩn bị chiến đấu.

"Các người đang làm gì ở đây ?" Takeda nhìn xem bọn họ nói: "Các người đợi ở đây để ngăn chặn chúng ta sao ?"

Takeda không hiểu tại sao họ lại đi ra đây vào lúc này, trừ ba người Miu, Honoka cùng Renka ra thì những người khác đang hồi phục sau cuộc chiến với trưởng lão và Ukita vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, cũng như với Mizunuma.

Dù vậy thì bọn họ vẫn có quá đủ thành viên để đánh bại họ, ngay cả khi Takeda không tính mình vào thì họ vẫn còn 3 cô gái đủ để chiến đấu với bọn họ.

Takeda biết rằng thực lực của Miu, Honoka và Renka đều ngang bằng hoặc cao hơn với chuẩn Master, so với Yomi thì bản thân bọn họ đều mạnh hơn rất nhiều.

Sẽ là một quyết định ngu ngốc nếu cố gắng chống lại bọn hắn.

"Hahaha, làm tốt lắm các con của ta!" Fortuna cười lớn khi chính hắn xuất hiện trước tất cả bọn họ, nhảy từ trên mái nhà xuống: "Không có chiếc thuyền nào ở đây mà không phải của ta cả. Vì vậy, tại sao các ngươi không lên thuyền và trở thành con cái của ta! Những đứa trẻ của Fortuna!"

Fortuna sau đó bắt đầu một bài phát biểu ngắn về việc vũ khí mạnh nhất là con người như thế nào, trước khi tuyên bố tất cả đều là con của hắn ta, vì họ có tiềm năng trở thành vĩ nhân, đó là thứ có giá trị nhất trên thế giới này và mọi thứ có giá trị đều sẽ thuộc về hắn.

Matsui cố gắng tấn công Fortuna, chỉ để dễ dàng bị hắn thổi bay chỉ với một hơi thở.

"Ta không có hứng thú với mấy tên yếu đuối!" Fortuna chế giễu nói: "Ta chỉ muốn những người có tài năng. Ta muốn .... ngươi, ngươi, ngươi, ngươi, có thể là ngươi, .. .và tại sao lại không, tôi cũng sẽ đưa ngươi đi! Hửm, còn tên Ryū kia đâu ?"

Fortuna đã chỉ vào Miu, Renka, Honoka, Kisara, Kaname, Takeda, Thor, Tsuji, Siegfried, Ukita, Niijima theo một thứ tự cụ thể đó, lát sau liền phát hiện người mà hắn muốn có nhất là Ryū lại không có ở đây.

"Cái quái gì ? Ngươi nghĩ bọn ta là một món hàng sao ?" Tsuji tức giận nói.

"Chúng ta sẽ sử dụng cơ hội này để trốn thoát trong khi binh lính của ta còn đang bận trì hoãn thời gian với Lương Sơn Bạc. Hãy lên tàu của ta nào, các con của ta! Spartacus, mau dẫn chúng đi cho ta!"

"Không."

Fortuna chớp mắt kinh nghi khi hắn quay sang con trai cả của mình chỉ để thấy nó đang trừng mắt nhìn hắn, cùng với các anh chị em của nó ở bên cạnh.

"Bây giờ không phải lúc để nổi loạn đâu, hãy là một người con ngoan và tuân theo mệnh lệnh của ta đi!" Fortuna có chút bất mãn gầm lên: "Ta dành rất nhiều tình yêu thương dành cho tất cả các ngươi và nếu như các ngươi lo lắng về việc bị thay thế..đúng là ta định để đệ tử của Lương Sơn Bạc đảm nhận vai trò lãnh đạo của tất cả các con của ta, nhưng ta vẫn có thể để ngươi trở thành lãnh đạo thứ hai, vậy nên mau làm đi!"

"Tôi đã nói là không!" Spartacus tức giận quát, chuẩn bị tư thế chiến đấu như các anh chị em của mình: "Bọn ta sẽ không còn làm vật giải trí của ông nữa! Ta cũng sẽ không còn để anh chị em của ta chết trước mắt ta vì để giải trí cho ông nữa! Hôm nay là ngày rằng bọn ta lấy lại tự do của mình hoặc chết khi cố gắng lấy lại nó!"

Fortuna nhìn Spartacus trước khi hít thở sâu, tay cầm điện thoại để rồi bóp nát nó vì tức giận.

"Thằng oắt vô ơn! Là ai đã cho ngươi ăn, cho ngươi mặc, cho ngươi tất cả những thứ cần thiết, cơ bản nhất để sống khi ngươi không có ?!" Fortuna cuồng nộ hét lên: "Chính ta đã cho ngươi cuộc sống đó và đây là cách ngươi trả ơn ta sao ?!"

"Bọn ta thà chết còn hơn sống như nô lệ để mua vui cho riêng ông!" Aurora bộc lộ uất ức, giận dữ hướng Fortuna quát lớn.

"Hừm, vậy thì hãy chết dưới tay ta đi!" Fortuna gầm gừ khi hắn ta giơ nắm đấm lên: "Ta còn có rất nhiều những đứa trẻ như ngươi để thay thế tất cả các ngươi!"

"Sẽ không phải nếu bọn ta đánh bại ông trước!" Spartacus kiên định nói: "Liên minh Chaos và Lương Sơn Bạc, các cậu phải mau rời khỏi đây đi, anh em bọn ta sẽ giữ chân ông ta lại!"

"Và để mặc cho các cậu một mình sao ? Không có khả năng!" Takeda cười toe toét khi đi đến cạnh Spartacus nắm tay giơ lên nói: "Ta chưa có một trận đấu tử tế nào kể từ khi tôi đến đây, hiện tại thì ta rất muốn kiểm tra kỹ năng của mình lên một tên muốn bị ta đá đít đây."

"Ta cũng không bị thương đến mức không thể chiến đấu!" Kisara lên tiếng khi cô ấy bước về phía trước: "Ta hiện cũng đang tìm kiếm một bao cát phù hợp để cải thiện những gì mà ta vừa học được khi trước!"

Kaname, Thor, Siegfried, Tsuji đồng loạt đứng dậy, sẵn sàng chiến đấu.

Ukita cố gắng gượng dậy, chỉ để Niijima đẩy cậu ta xuống giường lần nữa.

“Ngươi vẫn đang bị thương đấy.” Niijima thản nhiên nói: “Hiện tại ngươi ra ngoài đó sẽ chỉ làm vết thương của ngươi càng thêm trầm trọng thôi.”


Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?