Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 169: Giao đấu Mikumo.



Chương 169:

Một người thiếu niên đứng giữa đạo trường đối mặt với Mikumo, trên thân quấn quanh vô số Sei Ki ngưng tụ lại mà thành một lớp áo bao phủ lấy hắn, hừng hực như một ngọn lửa đang nhảy.

Vù! Vù! Vù!

Tùng luồng cường phong từ trên thân của Ryū không ngừng phát ra, tạo nên từng trận phong quyển quét qua mọi ngóc ngách bên trong đạo trường này.

Trạng thái này của hắn cũng không phải lần đầu, lúc trước đánh với tên trưởng lão Toàn Tâm Thể Xá thì hắn đã từng sử dụng qua rồi, thế nhưng khi đó hắn vẫn chưa thuần phục sử dụng được, mà trạng thái này cũng mang theo gánh nặng rất lớn đối với cơ thể hắn.

Còn về khả năng biến hình này của hắn từ đâu mà có thì cũng không có gì phức tạp cả, lúc mà hắn thức tỉnh Ki thì khả năng này đã được sinh ra, chỉ là hắn vẫn không phát giác ra được cho đến sau này.

Với cái cơ thể được tạo ra từ Nguyên Châu có xuất xứ Dragon Ball của hắn thì nó đã có khả năng này, thế nhưng trạng thái này của hắn cũng không thật sự là loại biến hình Super Saiyan kia, với lại khả năng tăng phúc sức mạnh cũng không bằng.

Trạng thái này của hắn là kết hợp thân thể của hắn cũng với một số kĩ năng kích phát tiềm lực, tạm thời phá bỏ giới hạn của cơ thể mà có được, lấy Sei Ki của hắn làm chủ mà chuyển hóa.

Mặc dù không có tăng phúc đến 50 lần như Super Saiyan, thế nhưng nó vẫn có thể giúp hắn tăng phúc thực lực của bản thân lên đến 10 lần so với trước, lúc đánh với tên trưởng lão kia cũng chỉ mới tăng phúc lên 5 lần thôi.

Mikumo từ đằng xa nhìn lấy Ryū, ánh mắt lười biếng mà khép hờ của cô vào lúc này có chút động dung, cặp mắt có chút mở ra, bên trong ánh mắt hiện lên vẻ hứng thú nhìn lấy hắn.

"Xem ra tiểu tử ngươi có chút bản sự đi, để cho lão thân xem xem thực lực của ngươi có thể tăng lên đến mức độ nào." Mikumo khóe môi lộ ra một nụ cười hưởng thức, nhìn xem Ryū tỏ ý khiêu khích.

Ryū nhìn xem Mikumo động tác, trạng thái của hắn hiện tại để cho hắn không có lên tiếng đáp lại mà chỉ bắt đầu cử động thân thể, từng chi tiết chuyển động đều vô cùng hoàn mĩ không chút dư thừa hay màu mè, chỉ có thuần túy kĩ thuật cùng khả năng chưởng khống được rèn luyện đến cực điểm.

Ryū bước một chân lên, cả người hơi ngã về phía trước, hai tay tạo thành tư thế chiến đấu đặc biệt, một trên một dưới, một sau một trước.

"Ryū thức - Long Bộ: Đột Phá!"

Ryū ngay khi vừa vào tư thế liền lập tức hướng về phía Mikumo phát ra công kích của mình, chân trước đập mạnh xuống phóng người xông tới như một tia chớp xanh, mà phía dưới của hắn chỉ để lại một dấu chân dù đã sử dụng rất lớn sức mạnh để tạo nên tốc độ đó.

Trạng thái này của hắn cũng không phải thứ có thể duy trì trong thời gian dài, càng kéo dài thì sức lực của hắn càng thêm tiêu hao, gánh nặng mà nó gây cho cơ thể cũng khá lớn, nhất là nếu sử dụng không đúng cách cũng rất dễ làm xúc động đến Nguyên Châu Giới Chủ bên trong hắn.

Ầm!

Ryū hiện tại phóng tới Mikumo với tốc độ nhanh hơn trước gấp chục mấy lần, ngay từ lúc phóng đi thì tốc độ của hắn cũng đã phá vỡ bức tường âm thanh tạo nên tiếng nổ đặc thù nó.

Trông cứ như một một tia sét xanh thẳm mang hình dáng một con rồng, mang theo khí thế cuồng bạo mà xông tới Mikumo, không hề có một chút giữ lại.

Mikumo thấy Ryū xông tới cùng với sức mạnh kinh người phát ra từ người hắn, cô dễ dàng cảm nhận được khí tức của hắn đã siêu việt Grand Master thông thường.

Thế nhưng dù là thế đi nữa, Mikumo vẫn có một chút nào tỏ ra lo lắng, trong ánh mắt của cô vẫn như cũ mang vẻ tĩnh lặng như mặt hồ.

Đến cuối cùng, chỉ sau chưa đầy một sát na trôi qua, công kích của Ryū liền chạm đến Mikumo.

Kết quả cuối cùng là...

Ầm! Ầm! Ầm!

Bạo tạc phát sinh ngay khoảng khắc Ryū thực hiện đòn tấn công của mình, khói bụi bay lên mù mịt, từ bên ngoài có thể nhìn thấy cả đạo trường bắt đầu trấn động kịch liệt, run rẩy không ngừng.

Cảnh tượng cứ như vừa có một tia sét vừa mới đánh xuống đại địa vậy.

Đợi thời gian trôi qua vài giây, khói bụi dần dần tán đi, sau đó liền để lộ ra hình ảnh bên trong, có thể nhìn thấy rất rõ Ryū đã thành công thực hiện công kích của mình lên Mikumo, thế nhưng kết quả lại làm cho người khác đều phải kinh ngạc.

"Wtf ?!" Ryū mặc dù đang trong trạng thái này cùng không nhịn được mà kinh sợ chửi bậy một câu.

Hắn kinh sợ là bởi vì thực lực của Mikumo có vẻ như còn cao hơn cả hắn dự tính, có vẻ như dù hắn biết được Mikumo rất mạnh thì hắn vẫn đánh giá thấp thực lực của Mikumo

Đúng là hắn đã đánh trúng Mikumo, thế nhưng hắn chỉ đẩy cô ấy lùi về phía sau vỏn vẻn 1m mà thôi, hơn nữa Mikumo còn là dùng một tay để cản lại đòn tấn công của hắn, thậm chí cô ấy còn chưa dùng tới Ki của mình.

Sau đó lại nhìn xuống dưới chân của Mikumo, sàn nhà lúc này đã hoàn toàn đổ nát, rất rõ ràng Mikumo đã hoàn mỹ chuyển dời toàn bộ lực đạo từ đòn tấn công của Ryū xuống lòng đất.

Nên biết hắn sử dụng 《Hô Hấp Pháp》 lẫn 《Siêu Việt Chuyển Hóa》 đã khiến thực lực của gia tăng ít nhất gấp 15 lần bình thường, kết hợp với tốc độ của hắn liền có thể tạo ra sức phá hoại rất lớn, dù cho trưởng lão cũng phải sử dụng khoảng 20% sức mạnh để ứng phó.

Cái này hơi sai sai!

"Thế nào tiểu tử." Mikumo ánh mắt trêu tức nhìn xem Ryū, đôi môi căn mộng hé mở nói: "Sợ sao ?"

!!! (ò _ ó*)

Ryū không khỏi bất mãn liếc mắt một cái, ngay lập tức lấy lại tinh thần, lần nữa hướng về phía Mikumo công kích tới, tay trái tung quyền hướng thẳng về phía Mikumo.

Thế nhưng Mikumo rất dễ dàng nghiên người tránh sang một bên, sau đó bắt lại cánh tay của Ryū, vận lực một cái...

Răng rắc!

Cánh tay của Ryū lần nữa bị tháo khớp, chưa dừng lại đó, hắn sau đó lại cảm giác được cả người giống như mất đi trọng lượng vậy, lập tức bị Mikumo nhất bổng lên mặt đất như một sợi lông vũ.

Tiếp đó Mikumo liền xoay hắn như một chiếc khăn vậy, rất nhanh liền muốn đập hắn xuống mặt đất.

Răng rắc!

Trong khoảng khắc sắp cạp đất thì Ryū liền tự thân bẻ lại khớp tay bằng chính kĩ thuật của mình, ngay tức khắc tiếp đất bằng hai chân, đồng thời dùng cánh tay mà hắn bị Mikumo bắt lấy mà bắt ngược lại cô, tiếp đó cùng tay còn lại đáng tới.

Lần này có kinh nghiệm từ trước cùng với khả năng học tập lẫn thích ứng của bản thân Ryū liền để cho Mikumo không có dễ dàng như thế mà bẻ khớp lẫn điều khiển trọng tâm của hắn nữa.

Lúc này cả hai người đều đang sử dụng là thuần túy võ thuật cùng kĩ thuật của mình với ý đồ chưởng không đối phương theo ý của mình.

Răng rắc!

Răng rắc!

Răng rắc!

Đương nhiên, dù thiên phú của Ryū dù mạnh đến cỡ nào thì cách biệt thực lực hay kinh nghiệm đều có cả, hơn nữa còn không nhỏ.

Trong lúc nhất thời Ryū đều ăn lấy thiệt thòi, sau mỗi lần như thế đều cố gắng thích nghi, tập trung tinh thần cao độ để mà phân tích quỹ tích chiến đấu của Mikumo.

Mấy phút trôi qua, hai người vẫn không ngừng hướng nhau trao đổi chiêu thức, dù qua lâu như thế thì vị trí đứng của Mikumo vẫn chưa từng thay đổi, hay đúng hơn là Ryū vẫn chưa có thể khiến Mikumo di chuyển dù chỉ nửa bước.

Ryū tốc độ càng lúc càng nhanh, số lần bị Mikumo bắt thóp đều giảm xuống, cảm giác dường như không bao lâu nữa liền muốn bắt được chuyển động của Mikumo thì ...

Vù!

Mikumo sử dụng chân của mình, nhanh chóng gạt đi một chân của Ryū, để cho hắn không đề phòng liền xem chút muốn ngã xuống.

'Fuck! Chơi bẩn thế!' Ryū trong lòng không khỏi chủi bậy một câu.

Ryū phản xạ nhanh chóng mà xoay người lên, liền muốn vươn tay bắt lấy một tay của Mikumo, thế nhưng không có dễ dàng như thế mà bắt được.

Mikumo thản nhiên thu tay lại để cho Ryū bắt hụt, thế nhưng...không biết vì sao mà hắn vẫn chưa có ngã xuống...

Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?