Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 170: Kỹ năng mới.




Ryū lúc này đang ở trạng thái lưng chừng, cả thân thể gần như chạm đất nhưng mà hắn vẫn chưa có ngã xuống, bởi vì trong lúc cấp bách thig hắn bắt được một vật, mặc dù cái này đều phải để hắn vứt chút liêm sỉ còn sót lại của mình.

Vì thứ hắn bắt được lại chính mép áo Kimono của Mikumo, theo trọng lực của hắn kéo xuống mà để lộ ra một cái quang cảnh mà chưa người nào từng được nhìn thấy cả.

Ryū lúc này trong trạng thái "tĩnh" đến cực điểm đều nhịn không được mà xuất hiện một chút dị sắc bên trong ánh mắt hắn, thế nhưng rất nhanh sau đó hắn lại đế ý một thứ khác ngay giữa bộ ngực của Mikumo, để cho hắn phải tập trung nhìn kỹ.

Bộ ngực của Mikumo đúng thật là mơ thánh địa mơ ước của biết bao nam nhân, để cho phần lớn người đều ao ước nó dù phải mất mạng đi nữa, thế nhưng mà thứ Ryū nhìn lúc này cũng không phải bộ ngực to tròn của cô.

Trong lúc nhất thời, nhờ vào ánh mắt nhạy bén của hắn liền thấy được một cái gì đó ở ngay trong khe ngực của Mikumo.

'Vết sẹo ?...không đúng, là hình xăm, hình như là một chữ gì đó.' Ngay khi nhìn thấy nó, dù chỉ không nhìn rõ đi nữa, Ryū liền lập tức có những suy nghĩ sâu xa, rất nhiều ý nghĩ xuất hiện để bắt đầu tìm hiểu hình xăm đó là gì.

"Hử ?!"

Thế nhưng còn chưa suy nghĩ xong thì bỗng nhưng tầm mắt của hắn nhanh chóng thay đổi, mọi thứ xung quanh vụt qua trước mắt hắn, cảm giác giống như trời đất đang đảo lộn vậy.

Rầm!

Trong lúc Ryū còn chưa định hình lại trình trạng của mình thì hắn đã bị ném thẳng ra ngoài đạo trường, thân thể đụng xuyên qua mấy chướng ngại rồi đập mạnh vào một tảng đá lớn bên ngoài, để cho đầu óc hắn choáng váng trong giây lát, cả người toàn thân ê ẩm.

Việc này là do Mikumo đã nắm lấy cả người hắn rồi xoay như khắp xung quanh người cô như một chiếc khăn rồi ném thẳng ra ngoài.

Quay lại bên trong đạo trường, Mikumo bây giờ đang chỉnh trang lại y phục của mình, gương mặt của cô vẫn vô cùng bình tĩnh không biết biến sắc, dường như không hề có chút để tâm đến chuyện vừa nãy, đối với một cái võ sư như cô thì mấy chuyện này không hề ảnh hưởng lớn đến cảm xúc của mình.

"Khụ khụ khụ..." Ryū từ phía ngoài chật vật bước vào, không ngừng ho khan lấy, trong người vẫn còn cảm giác giống như tất cả cơ quan nội tạng bên trong bị đảo lộn lên hết vậy.

"Cô dù sao cũng là tiền bối đi, có cần phải chơi sắc dụ như thế không ?" Ryū không chút liêm sĩ nào mà hướng Mikumo vu oan, nhìn cô oán trách nói.

"Trong chiến đấu mà lại lơ đãng chỉ vì những thứ tầm thường như vậy thì đúng là một võ sư không hợp cách, xem ra đám người Lương Sơn Bạc kia đúng là không biết cách dạy dỗ người." Mikumo nhìn hắn mà khiển trách, giống như đang dạy dỗ tiểu bối một dạng.

'Cái đó của cô nhìn chả tầm thường chút nào đấy.' Ryū mắt nhìn thẳng vào bộ ngực màu mỡ của Mikumo, trong lòng không khỏi âm thầm nhổ nước bọt nói.

"Nói về võ sư hợp cách, không phải cô dù đã sống như thế mà vẫn làm việc tầm thường như xăm hình đấy sao ?" Ryū không chịu thua kém mà hướng Mikumo phản bác lại.

Mikumo nghe xong lời của hắn, khóe mắt của cô hơi giật một cái, sau đó liền nhìn hắn nghi vấn nói: "Ngươi thấy sao ?"

"Tất nhiên." Ryū khóe miệng nhếch lên nụ cười đắc ý nói.

Mikumo sau đó nhìn chăm chú hắn, tập trùng nhìn lấy từng chi tiết trên gương mặt để xem hắn có nói dối hay không.

Sau một hồi Mikumo liền thu lại ánh mắt, môi thơm hé mở thản nhiên nói: "Ngươi vốn không thấy rõ."

"Hừ ?!" Ryū nghe thế hơi kinh nghi một chút: "Làm sao cô chắc chắn như thế ?"

"Bởi vì nếu như ngươi nhìn thấy thì ngươi đã không có biểu hiện bình thản như thế." Mikumo hiếm khi biểu lộ cảm xúc, khóe miệng nhếch lên một vòng mỉm cười, trong giọng nói có ý trêu chọc nói ra.

"..." Ryū không khỏi ngây người trong chốc lát: 'Thích chơi nhau thế à ?!'

'Cmn! Cô ta nói kiểu đó càng làm mình muốn nhìn xem xem rốt cuộc cái hình xăm đó có dáng vẻ như nào!' Ryū trong lòng không ngừng gào hét.

"Ngươi còn tiếp tục được không tiểu tử ?" Mikumo không đợi Ryū trong lòng gào hét xong liền nói ra: "Nếu như cực hạn của ngươi chỉ có nhiêu đó thì tốt nhất nên ngoan ngoãn đi theo lão thân đi, tránh để bản thân chịu thêm đau đớn."

"Nam nhân làm sao có thể nói không được kia chứ!" Ryū trừng mắt nhìn Mikumo, biểu lộ ra vẻ bất mãn nói ra.

'Hôm nay dù sử dụng hết ác chủ bài đi nữa cũng phải để cho nữ nhân này biết bản lĩnh của hắn!'

Ryū lập tức đúng thẳng người, khí thế lần nữa có sự thay đổi, không khí xung quanh hắn gần bỗng nhiên trở nên trầm trọng hơn trước, giống như có một thứ gì đó đè ép lên chúng vậy.

Mái tóc của hắn không chút rò bó mà vũ động trong không gian, Sei Ki lúc đầu được áp súc càng dần dần thoát ly khống chế mà trở nên cuồng bạo hơn trước.

Toàn thân huyết khí của Ryū bắt đầu điên cuồng mà tuần hoàn lấy, trái tim của hắn đập càng lúc càng nhanh, âm thanh càng lúc càng lớn, dù là Mikumo đứng từ xa cũng có thể nghe thấy.

Nhịp tim của một người bình thường là từ 60 - 100 nhịp mỗi phút, bây giờ nếu như so với bình thường thì nhịp tim của đã tăng lên tới 120 đến 200 nhịp.

Ngay khi khí huyết toàn thân đạt tới đỉnh điểm, trước ánh mắt kinh ngạc của Mikumo, Ryū lập tức rống giận một tiếng.

"Kaio-ken x4!"

Ầm! Ầm! Ầm!

Ngay tức Ryū hét lên, toàn thân hắn trong phút chốc đều đã được bao bọc trong một luồng khí màu đỏ thẩm do khí huyết bóng hơi mà thành, bao trùm lên cả Sei Ki ở bên ngoài hắn, Sei Ki sau đó liền đã thoát ly khống chế mà bùng nổ lên, tạo nên một làn sóng chấn nát mặt đất phía dưới.

Khí thế lúc này của Ryū liền trở nên khủng bố hơn trước gấp bốn lần, toàn thân quấn quanh hai luồng khí đỏ và xanh, đồng thời tỏa ra uy áp vô cùng to lớn.

Ngay cả Mikumo nhìn thấy cũng biểu lộ vô cùng động dung, hơn nữa trong mắt của cô càng thêm khao khát tên tiểu bối này, bởi vì cô thể cảm nhận được, thứ mà Ryū đang sử dụng một loại kĩ năng thuần túy dựa vào kĩ năng của bản thân.

Đúng thế, Kaio-ken của Ryū là một thứ hoàn toàn dựa vào kĩ năng!

Kaio-ken của Ryū không hẳn là từ Nguyên Châu Giới Chủ bên trong mà có được mà hoàn toàn do hắn tự mình lĩnh hội được nhờ những kiến thức có sẵn.

Kaio-ken đã từng được bảo là một kĩ thuật giúp tăng số lượng Ki của bản thân lên trong một thời gian ngắn.

Một kĩ năng nhân số Ki của người dùng trong một "nhịp tim".

Từ câu nói trên mà Ryū tự mình giải thích lấy cách mà Kaio-ken hoạt động.

Giả sử như cơ thể người là một cái máy phát điện, Ki chính là điện năng được tạo ra, nhịp tim chính là công xuất nhất định.

Nhân đôi Ki trong một nhịp tim cũng đồng nghĩa nhân đôi công suất của bản thân, cho trái tim hoạt động gấp hai lần bình thường, để cho trái tim tăng cường độ hoặc nhịp tim lên gấp đôi, từ đó dẫn đến số Ki được sinh ra nhiều gấp hai.

Nếu nói rõ hơn, chính là để bản thân tự mình điều khiển số Ki bên trong thay cho cơ thể mình, bởi vì cơ thể luôn hoạt động ở một mức độ đảm bảo an toàn, tránh cho tự làm tổn thương chính bản thân mình.

Ryū hiện tại chính là điều khiển mọi hoạt động liên quan đến đến Ki trong cơ thể, từ việc điều khiển quá trình trao đổi chất diễn ra nhanh hơn để sinh ra Ki, sử dụng Ki tích trữ trong tế bào, điều hướng Ki tuần hoàn bên trong thân thể, cho đến lượng đầu ra của Ki, tất cả đều yêu cầu Ryū cần phải tập trung cao độ để khống chế hết thảy, chỉ với một sơ sót nhỏ cũng để hắn phải hối hận.

Chính vì thế mà Ryū bây giờ không còn đủ tinh lực để điều khiển Ki ở bên ngoài thân thể nữa mà để nó tùy ý bùng nổ ra xung quanh, nhất là với lượng Ki khủng bố như bây giờ.

"Ngươi đúng là tràn đầy bất ngờ, tiểu tử." Mikumo ánh mắt thưởng thức nhìn lấy Ryū: "Để cho lão thân phải nhiều lần kinh ngạc đâu."

"Quá khen." Ryū cố gắng cười đáp một tiếng, sau đó nghiêm mặt nói: "Còn giờ thì..."

Bùng!

"Ryū thức - Long Bộ: Xuyên phá!"

Ryū lần nữa sử dụng lại chiêu thức lúc trước, cùng một chiêu thức nhưng uy lực khát hắn, gần như chỉ trong vòng 0.05 giây thì hắn đã xuất hiện ở sau lưng Mikumo, từ vị trí hắn đứng lúc đầu liền có một hư ảnh xanh đỏ xen lẫn kéo dài tới sau lưng của cô.

Không chút chần chừ, Ryū lần nữa tung ra công kích của mình.

Oanh!

Lần này bạo tạc so với trước càng thêm oanh động, toàn bộ chính giữa đạo trường liền đã nổ tan tành, một cột khí lập tức xông phá trần nhà rồi phóng thẳng lên, bụi mù xen lẫn hơi nước lần nữa bao phủ lấy nơi này.

Qua giây lát, hai thân ảnh lần nữa hiển lộ ra ngoài, lần này hình ảnh liền đã có chút khác với lúc trước.

Hiện giờ Mikumo bị Ryū đẩy xa tới 6m, dùng hai tay của mình đã bắt lấy hai tay của Ryū, đồng thời...Mikumo cuối cùng cũng đã sử dụng tới Ki của mình, một luồng Sei Ki bao la màu xanh thẳm từ trên cô phát ra, bắt đầu phân tranh cao thấp cùng với Ki của Ryū.

"Tiểu tử, cho lão thân xem cực hạn của ngươi đi."

Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc