Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 172: Ryū vs Mikumo ?



Chương 172:

Nhìn xem Fortuna bất tỉnh nhân sự nằm trên mặt đất, cả đám người hít thở sâu một hơi trước khi nở một nụ cười chiến thắng trên môi, vì họ đã làm được điều mà họ có thể tự hào.

Hạ gục một võ sư Chuẩn Grand Master dù bọn họ vẫn đang là những võ sư cấp thấp.

"Ha ha ha ha ..... chúng ta đã hạ được một tên vĩ nhân!" Tsuji cao hứng hoan hô khi cậu ta cười lớn trước khi nhìn vào những người khác: "Có vẻ như ba người cũng vậy!"

"Đến trễ quá đấy bò sữa!" Kisara ở một bên nhìn xem Miu, vẫn làm một bộ mặt cáu kỉnh hướng Miu trêu chọc.

"Rõ ràng bọn tớ ít người hơn cậu a, cái đồ sân bay này!" Miu cũng không chịu thua kém mắng lại.

"Hừ!" Kisara đắc ý cười lạnh một tiếng, thế nhưng sau đó vừa đi được một bước thì bỗng nhiên biến đổi sắc mặt, cả người bỗng nhiên truyền đến cơn đau nhức một cái: "Ôi...đến rồi a."

"A...cậu sao thế ?" Miu thấy thế vội vàng chạy đến quan tâm hỏi, cho dù thường ngày có hay đấu đá nhau đi nữa thì hai người vẫn luôn quan tâm lẫn nhau.

"Không...không sao, chỉ là tác dụng phụ đến thôi." Kisara ngồi xuống đất bắt đầu thở dốc hồi sức.

Mà không chỉ Kisara mới bị như thế, tất cả các thành viên khác cũng đều bắt đầu bộc phát tác dụng phụ do sử dụng 《Hô Hấp Pháp》 trong thời gian dài.

"Đau chết bổn đại gia rồi!" Tsuji không khỏi lăn lộn dưới đất nói.

Trừ hắn ra thì mấy người khác không có biểu hiện lớn như thế, đa phần chỉ là biểu lộ gương mặt khó chịu cùng với thở dốc không ngừng.

"Thật là...mấy người cần gì phải cố sức như vậy a, không phải chỉ cần cầm cự cho đến khi mấy vị sư phụ tới là được rồi sao ?" Honoka nhìn xem tình trạng của mấy người mà bất đắc dĩ nói.

"Ờ ha, sao ta lại quên nhỉ ?" Takeda không khỏi vỗ trán nói: "Thôi mặc kệ, dù sao cũng đánh thắng một tên vĩ nhân, cái này chính là chuyện đáng mừng đấy."

"Đúng đấy, khi nào trở về phải kêu thủ lĩnh tổ chức tiệc mới được!" Thor nằm dài trên đất mở miệng cười toe toét hô lên.

Mọi người ai nấy cũng cười nói vui vẻ, giống như chưa từng hề bị thương vậy, háo hức kết thúc cuộc chiến.

Trong khi liên minh Chaos bắt đầu ăn mừng chiến thắng của họ, đội Pankration chỉ có thể nhìn chính đôi tay của mình.

"Cuối cùng..." Spartacus thì thầm nói: "Sau ngần ấy năm...chúng ta...được tự do."

"Bây giờ chúng ta đã tự do...như vậy chúng ta sẽ đi đâu ?" Aurora nghi hoặc hỏi.

"Ơ...thủ lĩnh, cậu đã nghĩ tới điều đó, đúng không ?" Octavia không dám chắc chắn hỏi.

"Thật xấu hổ khi phải nói rằng là tôi chưa có." Spartacus hơi đỏ mặt nói ra: "Nhưng tôi chắc rằng chúng ta sẽ dễ dàng tìm ra thứ gì đó để làm đi."

"Nếu cậu chưa có dự định gì cho tương lai, ta có thể đưa ra cho cậu một lời đề nghị." Niijima ở bên cạnh cười gian nói.

Nhóm Pankration quay sang Niijima, người đang mỉm cười nhìn xem họ.

Bọn họ không khỏi cảm thấy ớn lạnh sống lưng, mặc dù biết những lời hứa ngọt ngào đó chắc chắn có cạm bẫy bên trong, thế nhưng họ vẫn bị dụ dỗ mắc bẫy lấy.

Mấy người họ không bao giờ có khả năng chống lại kỹ thuật tẩy não hàng loạt của Niijima.

Với việc đánh bại Gorobe và Fortuna, họ bây giờ đã khá an toàn, mà trong lúc mọi người còn đang phân tâm thì Tanimoto Natsu đã nhân cơ hội đó mà quay trở lại đi tìm sư phụ của mình, đề phòng tên vô lương tâm đó lại lần nữa bỏ trốn.

Ầm!

Bỗng nhưng cánh cửa ở bến cảng bị ai đó xông phá, ngay lập tức liền để cho đám người còn đang vui vẻ liền lập tức dựng lên cảnh giác lần nữa.

"Bọn ta tới cứu mấy đứa đây!" Từ không bụi mù liền xong ra mấy cái thân ảnh, rất nhanh liền nhìn rõ bộ dạng từng người, lần lượt là Sakaki cùng Akisame.

"Làm bọn ta hết hết hồn, còn tưởng quân của Fortuna kéo đến nữa kia chứ." Đám người nhìn thấy người tới là hai vị sư phụ Lương Sơn Bạc liền thở phào nhẹ nhõm, lần nữa nằm dài xuống đất nghỉ ngơi.

"Ủa...tên Fortuna kia không có làm gì các người à ?" Sakaki nhìn thấy bọn hắn thảnh thơi như thế liền nghi hoặc.

"Hắn ta ở kia." Renka chỉ tay về phía Fortuna còn đang nằm dính chặt trên tường nói.

"Ồ, mấy con vậy mà đánh bại một vĩ nhân như hắn sao, đáng khen đấy." Akisame xoa lấy cằm, ánh mắt kinh ngạc tán thưởng nói.

"Đáng lẽ bọn ta đã hạ hắn sớm hơn rồi, thế nhưng bỗng nhiên hắn lấy ra một viên thuốc uống vào, sau đó hắn liền gia tăng thực lực lên." Niijima ở kế bên kể lại quá trình.

"Thuốc ?" Akisame nghe thế liền có chút quan tâm, mở miệng nghiền ngẫm nói: "Không lẽ là sản phẩm mới của Yami sao."

"Cần gì phải suy nghĩ chứ, bắt hắn hỏi rõ liền không phải tốt hơn sao ?" Sakaki thản nhiên nói một tiếng, sau đó quay người về phía Fortuna, chậm rãi đi tới muốn bắt lấy Fortuna giao nộp cho quân đội, thế nhưng bỗng lúc này...Fortuna lần nữa động đậy.

"Các ngươi đừng mơ bắt được ta!" Fortuna ngẩng đầu lên, cố gắng mở miệng nói ra một câu, lúc này nhìn lại liền thấy hắn đặt một tay vào trong áo khoát của mình.

Tích!

"Nguy hiểm!" Ngay tức khắc cả hai người Sakaki cùng Akisame đều biến đổi sắc mặt, lập tức vội vàng bắt lấy từng người rời khỏi bến cảng một cách nhanh chóng.

Rầm! Rầm! Rầm!

Cả bến cảng bắt đầu phát nổ khắp nơi do nhưng quả boom mà Fortuna đã đặt sẵn ở đây nhằm ngăn chặn người trên đảo trốn thoát, thế nhưng bây giờ lại là thứ cứu mạng hắn.

Qua một lúc sau, cả bến cảng lúc này đã nổ thành bình địa, thân ảnh của Fortuna cũng đã biến mất, cũng không rõ là đã trốn đi hay là đã chết trong vụ bạo tạc đó, dù sao thì cả người hắn gần như đã thành phế nhân rồi.

"Tên điên này, vậy mà lại cho nổ boom ngay tại đây!" Sakaki cùng với Akisame đứng ở trên một tháp canh gần đó tức giận nói.

Mấy thành viên của Chaos cùng với Pankration đều an toàn cả, tất cả đều nhờ vào phản ứng nhạy bén của hai vị sư phụ, trong lúc nguy cấp liền đã nắm lấy từng người bọn hắn lôi đi với tốc độ siêu nhân, còn ba người Miu, Renka, Honoka vì không có kiệt sức như những người khác nên có thể tự mình tránh đi.

"Thế là đi tông Lương Sơn Bạc số 2 rồi." Akisame nhìn xem con thuyền gỗ của mình vỡ nát mà tiếc nuối một câu, để cho mấy thành viên khác không khỏi chảy mồ hôi mà nhổ nước bọt nói.

Chúng ta xem nữa bị nổ chết mà ông chỉ quan tâm chiếc thuyền thôi sao ?

"Bị nổ thành như thế này, chắc có lẽ tên Fortuna kia cũng tan xác rồi đi." Takeda nhìn xem bên cảng đang bốc hỏa nói ra.

"Có lẽ đi." Sakaki gãi đầu nói, sau đó chuyển sang chuyện khác: "Xem ra chúng ta phải quá gian quân đội về rồi."

Sakaki nhìn xem đám người, bắt đầu kiểm kê lại số lượng, ngay sau đó liền nghi hoặc nói: "Ryū đâu ?"

"Lúc ở đấu trường Ryū bảo là phải đi làm chút việc nên đã đi đâu rồi, nãy giờ vẫn không thấy cậu ấy." Miu hướng Sakaki đáp, trong mắt cô có chút lo lắng cho Ryū.

"Tên tiểu quỷ này." Sakaki không khỏi càu nhàu một tiếng, giờ nghĩ lại mới để ý, bỗng nhưng Jennifer lại quan tâm việc của Ryū như vậy, chẳng lẽ cả hai người có giao tình gì sao.

Trong lúc Sakaki còn đang suy nghĩ thì một trận chiến khác đã kết thúc.

...

Trở lại đạo trường lúc trước, nơi mà Ryū và Mikumo chiến đấu với nhau.

Thế nhưng mà bây giờ nhìn lại thì, có lẽ không nên gọi là đạo trường nữa, bởi vì cái đạo trường ở nơi này đã bị hai người phá hủy hoàn toàn.

Hiện tại chỉ còn lại mấy miếng gỗ vụn cùng với từng cái hố to trên đại địa bị hai người đối chiến với nhau mà tạo thành.

Mà bây giờ cũng không còn có bất kì sự hiện diện nào của Ki nữa, những tiếng nổ vang trong lúc đối chiến cũng không còn, như vậy có lẽ trận chiến của cả hai đã kết thúc đi.

Lúc này chuyển đổi khung cảnh vào giữa cái phế tích nơi đây liền nhìn thấy hai cái thân ảnh, chỉ là vị trí của cả hai đều rất khác so với trước đó.

Hồng hộc! Hồng hộc! Hồng hộc!

Ryū lúc này hết xí quách rồi, toàn thân tê liệt, không còn chút sức lực nào để cử động nữa, ngay cả một ngón tay cũng không động được, chỉ có thể nằm bất động trên mặt đất mà thở dốc lấy, dù cho có động được thì hắn cũng lười muốn động nữa.

Trận chiến kéo dài như thế thì dù với thân thể quái vật của Ryū cũng không thể nào chịu được, đến cuối cùng thì tác dụng của Kaio-ken cũng không thể duy trì được nữa.

Giờ thì Ryū đang chịu dựng lấy tác dụng phụ của nó, gây ra gánh nặng cực lớn lên thân thể lẫn tinh thần của hắn.

Mà Mikumo hiện tại thế nào sao ?

Cô nàng vẫn còn đang sung sức a, không hề có chút dấu hiệu mệt mỏi nào sau khi chiến đấu với hắn, thật sự là một cái nữ quái vật a.

Còn về việc Mikumo đang làm gì thì...nữ nhân này liền đang giang chân mà ngồi trên bụng hắn, hai tay không ngừng sờ soạng cả người hắn giống như đang kiểm tra hay tìm kiếm thứ gì đó.

Mặc dù cả người Mikumo ngồi lên hắn nhưng mà hắn lại chả cảm nhận được một chút sức nặng nào, giống như cơ thể của Mikumo không hề có chút khối lượng nào vậy, chứng tỏ được khả năng chưởng khống cơ thể của cô vô cùng khủng bố.

Lần đầu bại dưới tay nữ nhân đi, đúng là có chút khó chịu, mặt dù nữ nhân này thuộc hàng top của cái thế giới này.


Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?