Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 175: Trở về.




Tại một phía của hòn đảo, nơi mà quân đội thành lập căn cứ tạm thời khi tiến hành tấn công tổ chức của Fortuna.

Phần còn lại của Lương Sơn Bạc đến căn cứ tạm thời sau khi chắc chắn rằng phần còn lại của lực lượng Fortuna không còn là mối đe dọa nữa.

Điều đó bao gồm việc xâm nhập vào pháo đài chính và buộc chỉ huy của Fortuna phải đầu hàng, điều mà tên đó đã lảm nhảm về cách mà nơi này lẽ ra không thể xâm nhập vào được.

"Ta thay mặt đất nước cảm ơn các vị đã giúp đỡ bọn ta trong chiến dịch lần này, các vị sư phụ Lương Sơn Bạc." Một vị đội trường cúi thấp đầu, một trong những người chỉ huy chiến lược lần này hướng về phía các vị sư phụ cảm tạ.

"Không có gì, đó là chuyện chút ta nên làm." Trưởng lão vuốt lấy bộ rau dài của mình, vẻ mặt ôn hòa nói ra.

"Các vị thực sự rất khiêm tốn." Đội trưởng cười nhẹ một tiếng, sau đó nói tiếp: "Như vậy các vị chuẩn bị trở về đất liền đi, ta sẽ giúp các vị sắp xếp một con thuyền."

"Đa tạ, nhưng mà bọn ta vẫn còn đang đợi mấy người nên chưa thể đi liền được." Trưởng lão lắc đầu cười nói.

"Không sao, chừng nào các vị đi cứ báo cho tiểu đội của ta biết là được, nếu như không có việc gì khác thì ta xin phép đi làm việc tiếp." Đội trưởng nghiêm trang đáp, tiếp đó quay người đi làm việc của mình.

"Nãy giờ vẫn không thấy Ryū đâu cả, sẽ không phải nó gặp chuyện gi chứ ?" Sakaki nhìn qua mấy người của Chaos, biểu lộ có chút lo lắng nói.

"Không sao đâu, dù sao Shigure cũng đã đi tìm nó rồi, dù cho có gặp cường địch thì với khả năng của nó vẫn có thể chạy được." Akisame đứng ở bên cạnh vỗ vai trấn an.

"Phải đấy, tên tiểu quỷ đó không có dễ gặp chuyện như vậy đâu." Ma Kensei cũng gật đầu nói.

Chỉ có trưởng lão vẫn đang im lặng, trong ánh mắt của ông có chút đăm chiêu, giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó: 'Lúc nãy cảm giác được một luồng Ki rất quen thuộc, thế nhưng người đó rất hiếm khi tham gia vào mấy sự kiện này đi, không lẽ là ảo giác ?'

Các thành viên của liên minh Chaos cũng đang ở tại đây bắt đầu nghỉ ngơi.

"Ai da...đau đấy bò sữa!" Kisara hiện đang ngồi trên ghế, một chân gác lên đùi của Miu để cho cô ấy bôi thuốc.

"Cố chịu chút đi, động đậy chỉ đau thêm thôi." Miu ôn nhu khuyên bảo một tiếng, để lộ ra mẫu tính khí chất để cho Kisara cũng phải ngoan ngoãn ngồi im.

"Không biết Ryū đang làm gì nữa, cuộc chiến kết thúc rồi mà vẫn chưa thấy hắn." Freya đang nằm nghỉ ngơi lấy, được hai nữ Honoka cùng Renka chăm sóc, hơi nghi hoặc nói.

"Chắc lại đi trêu chọc nữ nhân nào đó nữa đi...hừ, cái tên nam nhân vô lương tâm đó." Honoka cáu kỉnh nói.

"Chắc chắn là hắn đang đi với chị Shigure rồi, đợi hắn về liền phải phạt hắn." Renka ở bên cạnh cũng gật đầu bất mãn nói.

-

Ở phía khác.

"Tên Hermit kia lại trốn đi nữa rồi, thật là..." Takeda nằm trên đất, trên miệng ngậm lây cọng cỏ phàn nàn.

"Chắc là hắn đi theo sư phụ của mình rồi." Siegfried đang băng bó cho Thor nói ra.

Ở gần đó, Spartacus bắt tay Niijima nói: “Tôi không thể cảm ơn mọi người đủ vì cơ hội tự do này, một khi các anh chị em của tôi đã hoàn thành công việc, chúng tôi sẽ hỗ trợ các cậu bằng mọi cách có thể.”

"Ngươi có số của ta rồi đấy." Niijima cười toe toét.

'Và mấy người sẽ là tấm vé của ta để mở rộng tổ chức sang các nước Châu Âu!' Niijima nói thêm một câu ở trong lòng.

Đội Pankration nói lời từ biệt với những người khác vì họ sẽ giúp quân đội xóa bỏ hoàn toàn đế chế của Fortuna, dù sao thì tàn dư của hắn vẫn nhiều lắm chứ không chỉ ở trên hòn đảo này.

"A!" Bỗng nhiên Tsuji ở một bên la lên, lập tức cả đám người nhìn về phía hắn thì thấy Tsuji đang chỉ tay về một phía, vội vàng hô lên: "Thủ lĩnh về rồi."

Mấy người nhanh chóng nhìn sang, liền thấy hai cái thân ảnh, lần lượt là Ryū và Shigure, còn Jennifer thì đang được Ryū bồng trên tay, đồng thời có thể thấy được Shigure trên tay đang kéo theo một sợi dây, mà sợi dậy này đang trói lấy Fortuna kéo lê trên đất.

"Ta về rồi đây." Ryū bước tới trước mặt đám người, nở nụ cười vui vẻ nói.

"Còn tưởng thủ lĩnh ngươi gặp chuyện phiền phức gì nữa." Takeda cười toe toét nói.

"Con về là tốt rồi, Ryū." Akisame đi tới nhìn xem hai người, biểu lộ yên tâm nói, sau đó liền hơi chăm chú nhìn xem Fortuna.

"Mà tên đó là Fortuna sao ?" Honoka có chút nghi hoặc nói: "Tớ không nhớ là mấy người chúng ta đánh hắn ra nông nỗi này."

"Có lẽ là hắn kích hoạt boom nên dẫn tới bản thân bị vậy đi." Thor nói ra ý nghĩ của mình, mà cái này liền để cho mấy thành viên khác hoàn toàn đồng ý.

Fortuna bây giờ vô cùng thê thảm, xương trên người đứt đoạn gần hết, cho dù có hồi phục loại cũng thành phế nhân.

"Này, mau thả ta xuống." Một giọng nói nhỏ bé vang lên, Ryū nhìn theo thì thấy Jennifer không biết lúc nào đã tỉnh dậy, gương mặt có chút ủng hồng vì ngượng ngùng, thấp giọng nói ra.

"Tỉnh rồi sao." Ryū chậm rãi đặt Jennifer xuống, Jennifer sau đó ra lệnh cho đám người lại đem Fortuna đi giam giữ,

Sau khi đám người xác định không còn gì xót lại nữa, Ryū nhìn xem xung quanh một vòng, khuôn mặt anh tuấn dưới dương quang nở một nụ cười buông lỏng nói: "Sự kiện DofD đến đây liền chính thức kết thúc đi."

"Cũng đến lúc chúng ta về rồi." Trưởng lão thản nhiên nói, sau đó đi tìm người sắp xếp một con thuyền, mấy người khác cũng chậm rãi đi theo sau.

Ryū cũng bước theo sau, hắn cũng muốn nhanh chóng trở về đất liền a, nhiều ngày hít khí biển vậy cũng chán lắm rồi.

Thế nhưng Ryū bỗng nhiên cảm giác áo của mình bỗng nhiên bị vướng lấy, quay đầu nhìn lại liền thấy Jennifer đang níu lấy góc áo của hắn.

"Gì vậy Jennifer ?" Ryū nghi hoặc.

"Về cái thỏa thuận, ta có chuyện muốn nói." Jennifer có chút ấp úng nói ra, đồng thời ra hiệu cho Ryū cúi xuống, muốn nói nhỏ gì đó vào tai hắn.

"Hắc hắc, chủ động nhắc tới luôn sao, không lẽ muốn thay đổi điều kiện ?" Ryū cười tà một tiếng, sau đó vẫn cúi thấp đầu xuống để nghe xem Jennifer muốn nói gì.

Ngay lúc Ryū cúi xuống, Jennifer nhanh chóng vòng tay qua đầu Ryū, nhón chân lên, duỗi thẳng người, đặt ngay lên môi của Ryū một nụ hôn nồng cháy, để cho Ryū cũng không ngờ tới mà mở to mắt kinh ngạc.

Nhiều người há hốc mồm, trong đó bao gồm cả Sakaki và Ma Kensei khi mọi người nhìn chằm chằm vào khung cảnh đó trong sự kinh ngạc.

Sakaki kinh ngạc là vì không hề Jennifer lại lớn gan đến vậy biểu lộ tình cảm trước mặt nhiều người.

Ma Kensei thì kinh ngạc vì không biết tạo sao số đào hoa của Ryū lại lớn đến như vậy.

Chúng nữ thì cũng đồng thời giật mình nhìn lấy, sau đó đều đồng thời phồng hai má lên biểu lộ sự bất mãn của bản thân.

Riêng Shigure vẫn như cũ không chút biểu cảm, cảm giác như nó không phải một chuyện gì đáng quan tâm cả.

"Tên tiểu tử..." Trưởng lão thì híp mắt nhìn hắn, trong lòng cũng tràn ngập bất mãn, có cháu gái của hắn mà còn trêu hoa ghẹo nguyệt như vậy.

Akisame thì ở bên cạnh nở nụ cười thản nhiên khuyên nhủ trưởng lão, dù sao con gái nuôi của hắn cũng bị Ryū ăn sạch rồi.

"Có gì bất ngờ sao ?" Jennifer cười mị nhìn hắn, trong lời nói có chút trêu chọc.

Đợi đến khi Jennifer đi mắt thì Ryū mới hoàn hồn, hắn có chút bất ngờ trước nụ hôn táo bạo của Jennifer, không ngờ cô nàng lại thẳng thắn đến như thế.

Jennifer bỗng nhiên bước đến chỗ Shigure, dừng lại trước mặt cô.

"Cô không có ý kiến gì chứ ?" Jennifer không hiểu sao lại hướng Shigure hỏi, kiêu ngạo đẩy hông một cái, trên gương mặt nở nụ cười đắc ý, có lẽ là do Shigure không có chút biểu cảm khi nhìn cô hôn lấy Ryū mà kích thích tình tò mò.

Shigure thực sự không biết nói hay nên làm gì.

Không phải vì cô ấy xấu hổ mà chỉ là bối rối trước hành động của Jennifer.

Shigure không thể hiểu được các tín hiệu giao tiếp phát ra từ ngôn ngữ cơ thể của Jennifer.

Vì vậy, Shigure bắt đầu suy nghĩ một chút, cô nhớ mình đã đọc đâu đó trong những cuốn sách của Kensei, nhớ lại cảnh hai cô gái đang ôm một chàng trai, người kia cũng đã ôm lấy cả hai người họ.

"Cùng chia sẽ sao ?" Shigure thẳng thừng nói.

"Hả... ?!" Tất cả đám người đồng thanh hò hét, bao gồm cả những chú khỉ Choju Giga đang đu đưa trên đầu bọn họ.

"..." Jennifer kinh ngạc không biết nói gì, ánh mắt nhìn lấy Shigure.

Trong khi Jennifer đang có một chút khủng hoảng trong tâm trí, Akisame từ từ quay về phía Shigure với khuôn mặt cứng như đá, bàn tay đặt lên vai Ryū.

"Shigure, con lấy đâu ra ý tưởng đó vậy ?" Akisame vẻ mặt kìm nén hỏi.

“Sách của ... Kensei.” Shigure chậm rãi nói, đẩy nguy hiểm từ Ryū sang cho Ma Kensei.

"KENSEI!!!" Akisame gầm lên khi lao tới mục tiêu của mình.

"Chờ đã, tại sao đây lại là lỗi của ta ?!" Kensei than oán khi ông ta bắt đầu chạy trốn.

"Ta đã nói với ngươi là không được để những cuốn sách đó xung quanh nhà kia mà!" Akisame hét lê: "Nó rất dễ gây ấn tượng xấu với bọn trẻ, đặc biệt là với các cô gái! Ngươi vốn biết trạng thái tinh thần của Shigure không thích hợp để nhìn mấy thứ đó! Bây giờ hãy cam chịu hình phạt đi!"

Trong khi Akisame đuổi theo Kensei, Miu đã lẻn đến bên cạnh Ryū trong khi véo lấy hông của hắn.

“Nghe chị Shigure nói thế cậu thích lắm nhỉ ?” Miu thì thầm một tiếng.

"Khụ khụ..." Ryū chỉ nhẹ ho một tiếng rồi giả ngu.

Sau tất cả những cuộc rượt đuổi, tất cả mọi người đã sẵn sàng để khởi hành về nhà một lần nữa.

Jennifer đã lên con tàu của mình mà Fortuna đã bị nhốt ở đâu đó cùng với những người lính của hắn ta và rời khỏi hòn đảo.

Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?