Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 44: Tỉnh lại




Tới đây hình ảnh cuối cùng mà Ryū nhìn thấy chính là cánh tay của một người đưa ra cầm lấy nguyên châu.

Ryū lập tức bị kéo trở lại hiện tại, cảm giác chóng mặt, đau đầu nhanh chóng ập tới, còn có cái luồng Ki cuồng bạo bao phủ hắn, liên tục muốn nuốt trọn hắn, đoạt xá hắn, biến hắn thành một tên cuồng loạn chỉ biết giết chóc.

"Xem ra cái ta nhìn thấy là kí ức chủ nhân cũ của cái nguyên châu mà ta đang giữ, chỉ vì bị vây đánh đánh với chết mà sinh ra oán giận sao, còn muốn biến ta thành giống như hắn...Đâu có dễ thế!" Ryū lập tức hét lên, bắt đấu khống chế Sei Ki của mình áp chế Dou Ki, hiệu quả rất rõ rệt, Dou Ki có hiện tượng bị áp chế.

Nhưng nó bỗng nhiên chấn động, giống như bị hành vi của Ryū chọc giận vậy, Dou Ki lập tức bùng lên càng thêm ra sức cắn nuốt, Ryū trong linh hồn gương mặt vô cùng nhăn nhó, hắn gần như đã dùng hết sức, vừa mới thức tỉnh Ki như hắn vẫn chưa thể hoàn toàn điều động được Sei Ki của bản thân.

"Hệ thống, ngươi đâu rồi, có cách nào giải quyết không ?" Ryū lập tức gọi lên hệ thống.

【Nguyên châu của túc chủ đang vùng vẫy muốn thoát ra khỏi cơ thể, bổn hệ thống đang cố gắng gia cố lại phong ấn nguyên châu, không thể phân tâm, hiện tại túc chủ chỉ có thể dựa vào bản thân.】Âm thanh hệ thống vang lên, giọng nói cật lực vô cùng.

"Chết tiệt!"

Ryū càng thêm ra sức đều động Sei Ki, trong lúc đó hắn cũng phân ra tâm thần nhớ lại cách vận dụng Ki mà các sư phụ đã dạy hắn.

Hai bên giằng co rất lâu, Ryū đã bắt đầu đuối sức mà Dou Ki vẫn còn bùng phát mạnh mẽ.

"Không lẽ ta lại chịu thua sao ?" Ryū cắn răng, khuôn mặt không cam chịu nói, lúc này bỗng nhiên vô số giọng nói vang lên trong đầu hắn.

"Ryū, ta còn chưa cùng ngươi uống rượu đâu"

Ryū bất ngờ trong lòng nghĩ: "Hửm là giọng nói của Sakaki sư phó âm thanh này là từ ngoài vào sao."

"Apachai còn muốn đánh với ngươi đấy Ryū." Của Apachai sư phó

"Ta vẫn còn nhiều thứ muốn dạy ngươi a Ryū." Còn đây là của Akisame sư phó

"Ryū, không phải ngươi nói sẽ cua con gái của ta sao." Là Ma sư phó, Ryū nhớ tới cô nàng Renka ấy, ta còn nợ nàng một buổi đi chơi a.

"Ryū, ta còn chờ ngươi đánh bại ta rồi làm con rể ta đấy." Trưởng lão sao, có ngài ở đó mọi người có lẽ sẽ an toàn.

"Ryū..." Hắn liền nhận ra Shigure, từ trong giọng nói của nàng hắn có thể cảm nhận cảm xúc lo lắng của nàng, Shigure như vậy cũng là do hắn.

"Ngươi không phải đã hứa muốn cưới ta về làm vợ sao Ryū." Giọng nói của Miu cuối cùng vang lên.

Ryū lập tức bừng tỉnh.

'Đúng vậy, ta đã hứa với Miu như thế.'

Ryū nghe hết những lời đó, cảm xúc trong lòng ngổn ngang, có vui vể, có cảm động, cũng có hối tiếc, hắn còn rất nhiều việc chưa làm , hắn vẫn còn muốn khám phá hết thảy cái vũ trụ thứ nguyên này, trở nên tối cường để bảo vệ người bên cạnh hắn, hơn nữa các nàng còn đang đợi hắn, hắn tuyệt đối không thể thất bại như vậy được.

A!!!

Ryū dùng hết sức lực cuối cùng của mình chèn ép Dou Ki, Sei Ki giống như cảm nhận được cảm xúc của chủ nhân mình liền bộc phát tối đa như cơn sóng dữ đè ép Dou Ki, hơn nữa nó còn hòa vào Dou Ki làm dịu sự cuồng bạo của nó từ bên trong.

Dou Ki cũng cuối cùng cũng dần dần dịu lại, từ từ rút trở về ngọn lửa ban đầu nhưng nó lại được ngọn lửa của Sei Ki bao khỏa lại bên trong.

Không gian trong linh hồn của hắn cuối cùng cũng yên tĩnh lại, Ryū ngay lập tức thoát ý thức ra khỏi linh hồn trở lại trong cơ thể.

Bên ngoài, mọi người đều đã đổ đầy mồ hôi, luồng Ki màu đỏ dần dần rút vào trong cơ thể, mọi người thấy thế cả người đều phở phào nhẹ nhõng, sức lực đã sắp cạn kiệt hết.

Ryū từ từ mở mắt ra, đập vào mắt hắn là gương mặt của Miu, đôi mắt nàng đỏ hỏe nhìn xem hắn, xem ra nàng đã khóc rất nhiều.

"Xin lỗi Miu, đã làm cậu lo lắng." Ryū đau lòng vuốt ve mặt cô.

"Cậu tỉnh là tốt rồi." Miu mỉm cười hạnh phúc nói sau đó ngất đi ngã vào người hắn.

"Tiểu tử ngươi rốt cuộc cũng chịu tỉnh." Sakaki ở bên nói.

"Xin lỗi, đã làm mọi người lo lắng." Ryū bế Miu vào lòng, hướng về các vị sự phụ nhận lỗi.

"Ngươi tỉnh lại là tốt rồi." Akisame gương mặt vui vẻ, mỉm cười nói.

"Ryū, mặc dù ta đã nói sẽ không hỏi về bí mật của ngươi nhưng thứ sức mạnh đó thật sự rất nguy hiểm, ngươi có nắm chắc mình khống chế được nó không ?" Trưởng lão nhìn xem Ryū, gương mặt vô cùng nghiêm túc hỏi hắn.

"Con sẽ cố găng hết sức, xin người hãy yên tâm." Ryū nghiêm giọng đáp.

"Vậy được rồi, ngươi mau đưa Miu về phòng đi."

"Ân...Đúng rồi, Fukujiro lão sư thế nào rồi." Ryū quay đầu nhìn thấy nhìn thấy Ono lão sư đang nhìn hắn, hắn mỉm cười gật đầu đáp sau quay sang Sakaki hỏi.

"Hắn bị Ma Kensei đánh ngất rồi, hiện đang nằm trong phòng khách, có lẽ cũng sắp tỉnh rồi." Sakaki nói xong liền quay người quay lại phòng khách, mấy người khác cũng đi theo, chỉ còn lại Shigure ở đây.

Ryū nhìn xem nàng, nhanh chóng đi tới hôn nàng một cái, nụ hôn kéo dài thật lâu hai người mới tách ra.

"Đã làm ngươi lo lắng Shigure." Ryū áy náy nhìn xem Shigure nói.

"Ngươi không sao là tốt." Shigure lộ ra nụ cười nhẹ nhõm, ôn nhu nhìn hắn, giống như một vị hiền thê vậy.

Sau đó Ryū đi tới chỗ Ono lão sư, cô bây giờ cũng không biết phải làm gì.

"Cô Ono có gì muốn hỏi không ?" Ryū gương mặt vẫn như cũ ấm áp nhìn xem Ono, cô thấy hắn vẫn như thế cô không khỏi buông lỏng phần nào.

"Có rất nhiều a, nhưng em trước tiên đưa Miu về phòng đi, lần tới cô sẽ hỏi rõ."

"Vậy được rồi, cô mau trở về phòng khách đi, tránh Fukujiro lão sư nghi ngờ."

"Ân."

Ono lão sư quay lại phòng khách, Shigure cũng theo sau, Ryū cũng mang theo Miu về phòng của nàng, hắn nhẹ nhàng đặt Miu xuống giường, ánh nhu tình nhìn lấy nàng.

"Tớ đương nhiên sẽ không thất hứa, tương lai tớ nhất định sẽ cưới cậu về làm vợ, Miu." Ryū dùng giọng nói tràn đầy tính niệm nói với Miu, dường như nghe được những lời ấy mà gương mặt cô hiện lên nụ cười hạnh phúc.

Sau đó Ryū liền trở ra đi tới phòng khách, Fukujiro lão sư đã tỉnh lại, không chút nghi ngờ lời Sakaki giải thích, tin mình do làm việc quá sức dẫn đến ngủ gật, Ono lão sư cũng ở bên thuyết phục như vậy.

"A, Fukujiro lão sư." Ryū bước ra chào hỏi.

"Ân, ngươi ở đây sao." Fukujiro nghe được Ryū liền giật mình, khẽ gật đầu, tiếp đó ánh mắt hắn chăm chú nhìn xem Ryū như muốn nhìn thấu tâm hắn: "Như vậy, ngươi là cùng với Miu đồng học ở chung một nhà sao ?"

Sakaki cùng Shigure cũng mắt không hề nháy một cái nhìn xem Ryū, núp trong bóng tối Ma Kensei nhưng là cả người nằm ép sát trên vách nghe ngóng, Ryū cũng không nhịn được mà cảm thấy bất đắc dĩ, mấy người thật sự đối với mấy chuyện bát quái này cảm thấy rất hứng thú a, tới Ono lão sư vừa mới còn hơi sợ hãi giờ ánh mắt thích thú nhìn hắm, ngươi cái kia chiếu lấp lánh con mắt không muốn như vậy nhìn ta chằm chằm a.

Fukujiro lão sư cũng phát hiện Ono lão sư hạnh biểu hiện, dùng sức ho khan một tiếng nói: "Ono lão sư, làm phiền ngươi chú ý một chút hình tượng được không."

"Aaa." Ono lão sư cười quơ quơ tay mình, tiếp đó vẫn như cũ dùng cái kia xem trò vui ánh mắt nhìn xem Ryū.

Ryū khẽ cười nói: "Lão sư, ta thật sư là ở chỗ này, nhưng mà muốn nói ở chung thì còn chưa tính, bởi vì ta là ở đây học tập."

"Học tập ?" Fukujiro lão sư tò mò nhìn Ryū.

Đối với Ryū người học sinh này, Fukujiro lão sư vô cùng cảm thấy hứng thú, bởi vì so sánh những học sinh khác, Ryū thực sự quá mức ưu tú cùng thần bí, hơn nữa hắn cũng biết gần đây phát sinh rất nhiều chuyện, đều cùng tên học sinh này có liên quan, cho nên hắn vô cùng muốn tìm hiểu một chút Ryū, cái này hần bí học sinh chuyển trường.

"Ân, bởi vì Akisame sư phó cũng ở chỗ này, để thuận tiện cho việc học tập, ta liền ở lại đây ." Ryū khẽ cười nói.

"Tại sao Ryū lại nhắc đến tên kia làm gì ?" Một bên, Sakaki nhỏ giọng đối với Shigure hỏi.

"Không biết." Shigure mặt không biểu tình, đối mắt xinh đẹp một mực đang nhìn lấy Ryū.

"Ai, tiểu tử này." Nhìn đến đây, Sakaki tâm bên trong thở dài, hắn cũng không ngốc, đương nhiên biết rõ cái này Lương Sơn Bạc bên trong duy nhất hai cái nữ tính đều thích tên tiểu tử có thiên phú yêu nghiệt này.

"Cái gì ?!"

Đột nhiên truyền đến một tiếng hô to hù dọa Sakaki.

"Ryū tên tiểu tử này nói gì khiến lão sư kích động như vậy ?" Sakaki một mặt kinh ngạc nhìn vừa mới còn trấn định vô cùng Fukujiro lão sư, như thế nào đột nhiên biến hóa như thế lớn.

"Ngươi nói cái gì ? Ngươi cái kia Akisame chẳng lẽ chính là trong truyền thuyết thư pháp, hội họa, gốm sứ, điêu khắc, không gì không giỏi, người được xưng thiên tài nghệ thuật gia Akisame Kōetsuji đại sư!"

Fukujiro lão sư kích động vỗ bàn đứng dậy, hắn thật sự là không nghĩ tới, tại cái này nhìn cũ nát đạo quán, vậy mà lại ẩn giấu nhân vật lợi hại như thế.

"Uy, Kensei, tên kia Akisame lợi hại như vậy sao ?" Sakaki đến hướng về phía bên trái, không biết lúc nào Ma Kensei đã ngồi ở đó nhỏ giọng nói.

Ma Kensei gật đầu nói: "Đúng vậy a, Akisame hắn là một người rất lợi hại, cơ hồ có thể tính một loại phương diện khác Invinsible Superman."

"Ân, cho nên ta mới có thể ở chỗ này." Ryū hướng về phía Fukujiro lão sư mỉm cười, tiếp đó đột nhiên nói: "Đúng không sư phụ Akisame."

Vừa dứt lời, Akisame từ phía sau đi ra giống như chứng minh lời Ryū nói là thật.

Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc