Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 45: Phát tiết.




Akisame sờ lấy ria mép, nhìn thấy Fukujiro lão sư một mặt kích động nhìn hắn, Akisame mỉm cười nói: "Xin chào, ông chính là Miu cùng nhà ta đồ đệ Ryū lão sư sao ?"

Fukujiro lão sư liên tục gật đầu, kích động tới nước mắt như muốn chảy ra, thật giống như gặp được thần tượng mình sùng bái từ nhỏ tới lớn.

"Ha ha, xin lỗi lão sư, ta tới chậm." Một cái vóc người khôi ngô cao lớn lão nhân từ cửa đi vào, trên mặt mang mỉm cười thân thiện nói: "Ta là ông của Miu, vừa mới đi giải quyết công việc trở về."

Thời gian phảng phất như nước chảy, lặng yên trôi qua.

"Ha ha ha, cái gì a, thì ra là thế, không nghĩ tới là Akisame lão sư đạo quán, thực sự là làm ta giật cả mình, có thể may mắn gặp được ngài thực sự là vinh hạnh."

"Xin lỗi đã làm người hiểu lầm lão sư."

Fukujiro lão sư khoát tay cười nói: "Ha ha ha, kỳ thực không cần thiết xin lỗi, ta rất hâm mộ ngươi có thể được Akisame đại sư dạy dỗ, khó trách ta vẫn cảm thấy ngươi so những học sinh khác muốn xuất chúng thần bí, thì ra ngươi là lấy tương lai vì thiên tài nghệ thuật gia làm mục tiêu, rất tốt, rất tốt."

Fukujiro lão sư rất là cao hứng, một là có thể tại một cái đạo quán gặp được trong truyền thuyết đại sư, hai là trong lớp mình học sinh cũng không có ở chung một nhà như đồn đại như thế, mà học sinh trong lớp còn có thể bái nhập đại sư môn hạ, thực sự là thật cao hứng.

"Như vậy, chúng ta cũng sẽ không tiếp tục quấy rầy gia đình mọi người nữa, lần này cám ơn các ngươi." Nói xong Fukujiro lão sư đứng lên: "Chúng ta cũng liền cáo từ, các vị, còn có Akisame đại sư."

"Đi đường cẩn thận, lão sư." Ryū đứng lên đưa tiễn lão sư ra ngoài.

Fukujiro lão sư có chút lưu luyến không rời Lương Sơn Bạc.

"Phù, thật mệt mỏi, hôm nay xảy ra nhiều chuyện thật" Sakaki nắm lấy cánh cửa thở dài nói.

Mấy vị sư phụ cộng thêm trưởng lão ngồi cùng một chỗ nói chuyện.

"Ta thì tưởng các ngươi sẽ quậy tung lên trước khi ta về đấy." Trưởng lão ở một bên cười nói.

"Cắt, ngươi nghĩ chúng ta như vậy sao trưởng lão." Sakaki một mặt mất hứng cuộn tay lại nói.

"Thôi, thôi." Ma Kensei vỗ nhè nhẹ chụp Sakaki bả vai.

Akisame không để ý đến Sakaki, mà là hỏi: "Mọi người, đối với việc hôm nay Ryū tẩu hỏa có ý nghĩ gì không ?"

Nghe vậy mọi người đều im lặng lại, gương mặt trở nên nghiêm túc.

Dù sao trạng thái Ryū biểu hiện lúc đó rất khủng khiếp đi, nếu bọn hắn không phải đều là cấp bậc Grand Master với Legendary Master thì có lẽ đã không áp chế được.

Ma Kensei hơi gật đầu: "Hắn trạng thái lúc đây không giống tẩu hỏa lắm, ta có cảm giác giống như có thứ gì sắp xông ra vậy, thứ gì đó rất nguy hiểm."

"Thực lực của Ryū cũng tăng lên rất nhiều lần." Một mực yên lặng không lên tiếng Shigure thản nhiên nói, trong lòng bàn tay đem Tōchūmaru trêu đùa lấy.

"Vừa mới thức tỉnh Ki đã đạt giai đoạn hai 'Khai phóng', có cả Dou Ki lẫn Sei Ki mỗi cái đều rất khác với Ki bình thường, cộng với cái sức đó của hắn nữa chỉ cần phát triển đầy đủ thì làm bá chủ thế giới này cũng không phải không thể." Sakaki ngửa mặt, ánh mắt nhìn lên trần nhà ngưng trọng nói.

"Ân." Không chỉ là hắn, mấy người khác biểu lộ đều là giống nhau.

"Ha ha ha…" Trưởng lão đột nhiên vừa cười vừa nói: "Các ngươi không cần lo lắng, phải tin tưởng hắn, cũng muốn tin tưởng chính các ngươi, mặc dù tiểu Ryū có cả 2 loại Ki với cả sức mạnh đó, nhưng với thiên thú và ý chí của hắn ta tin tưởng hắn sẽ làm được tất cả…Với lại, hắn cũng là đệ tử của chúng ta a."

Nghe đến đây mọi người buông lỏng xuống, bầu không khí ngưng trọng dần tan mất

"Hừ, cũng đúng a, dù sao hắn cũng là đệ tử của chúng ta" Akisame hiện lên mỉm cười nói.



Bên ngoài Lương Sơn Bạc.

Ryū tiễn đưa Fukujiro lão sư cùng Ono lão sư xong. Đang tính đi vào trong đạo quán thì đột nhiên cảm ứng được gì đó, lập tức quay đầu về một hướng, thấy một bóng người trốn nhanh vào sau con hẻm.

Ryū thấy thế mỉm cười, đã dâng tới thì hắn cũng không từ chối. Ryū lập tức điều động Ki, sau đó biến mất.

Bóng người kia hơi ló đầu ra nhìn.

"Người đâu rồi, hắn đi nhanh vậy sau ?" Bóng người đó là Chihiro, cô ở đây để xem lão sư phát hiện ra việc Ryū với Miu ở chung sẽ như thế nào, thế mà khi lão sư bước ra lại bình thản còn cười nói vui vẻ, lúc nãy nàng còn cảm giác có gì từ trong đạo quán phát ra làm cho nàng sợ hãi không dám động, làm cho nàng rất khó hiểu chuyện gì xảy ra bên trong.

"Tìm tớ sao Chihiro ?" Đột nhiên một âm thanh phát ra từ sau lưng làm cho nàng giật cả mình.

"A!!!"

Chihiro là lên một tiếng quay người lại nhưng do nàng đứng quá lâu nên chân hơi tê, cô ngay lập tức ngã ra phía trước, nhưng sau đó một cảm giác ấm áp lẫn khí tức nam tử đập vào đập thẳng vào người cô.

Chihiro ngẩng đâu lên thì thấy Ryū đang mỉm cười nhìn mình, cô thế là chủ động ngã vào lòng của nam nhân.

Chihiro lập tức đứng dậy nhưng lại bị Ryū nắm lại ép chặt vào tường, cảm giác cả người đều bị nam nhân trước mặt ép sát nàng, cả ngươi liền cảm giác là lạ, gượng gạo tránh thoát.

"Cậu muốn làm gì a ?" Chihiro vùng vẫy cỡ nào cũng không tránh thoát được liền trừng mắt nhìn nhưng khuôn mặt càng lúc càng ửng đỏ, không biết do tức giận vì cái gì khác.

"Lão sư hôm nay đến đây là do cậu làm phải không ?" Ryū nhìn xem Chihiro, mặc dù đã biết câu trả lời nhưng hắn vẫn hỏi.

"Phải thì sao ?" Chihiro gương mặt kiêu kì hỏi.

"Đương nhiên phải phạt a, Miu là bạn của tớ, cậu gây phiền phức cho Miu đương nhiên tớ phải ra mặt, để cậu sau này khỏi phải kiếm chuyện với Miu nữa ?" Ryū dần dần trở nên âm hiểm nở nụ cười nhìn nàng, Chihiro cảm giác được cái gì của mình sắp mất đi, lập tức khẩn trương nói.

"Cậu rốt cuộc muốn làm gì a, tớ chỉ đùa cậu ta một chút thôi, tớ cũng chưa từng làm chuyện quá đáng với cậu ta a."

Đúng là nàng chưa từng làm chuyện gì quá phận cả, mắc dù luôn ganh ghét với Miu nhưng nàng vẫn luôn cố gắng tập luyện để vượt qua Miu, lâu lâu mới gây chút phiền phức với Miu thôi nếu không Ryū đã không biểu hiện nhẹ nhàng như vậy.

"Mặc dù vậy nhưng tớ vẫn muốn phạt cậu a, để sau này cậu với Miu phải hòa thuận với nhau, bớt gây sự với Miu."

"Cái gì, cậu muốn tớ phải hòa thuận với Miu, đừng có mơ, cậu dám gì tớ lập tức sẽ la lên đấy." Nghe thấy Ryū bảo nàng phải hòa thuận với Miu, Chihiro lập tức xù lông lên nói.

"La thử xem" Ryū ánh mắt khiêu Kich nàng.

"Bớ...ưm!" Chihiro chưa kịp nói hết câu đã bị Ryū chặn lại miệng nhưng là dùng miệng của chính hắn chặn lại, Chihiro ánh mắt không thể tin mở to nhìn lấy, dùng hết sức vùng vẫy nhưng một nữ nhân như nàng làm sao tránh thoát một cái đệ tử cấp Master như Ryū.

Quên không nói, sau khi thức tỉnh Ki và đạt giai đoạn hai thì thực lực của Ryū đã đột phá cấp đệ tử, hiện có thể so sánh với cấp Master, nhưng nếu chỉ tính hình thức thì Ryū vẫn chỉ là cấp đệ tử do muốn trở thành cấp Master thì phải làm chủ được giai đoạn ba của việc kiểm soát Ki.

Ryū cơ thể nãy giờ vẫn hơi khó chịu do Dou Ki mang đến, hắn đang tính tìm ai đó phát tiết sự khó chịu đi thì gặp phải Chihiro, đúng là "Đi mòn gót sắt tìm không thấy, khi gặp được lại chẳng tốn công phu", bây giờ hắn liền buông thả ra sức phát tiết lên người Chihiro.

Chihiro bị hắn hôn đến đầu óc quay mòng mòng, cả người tê tái xụi lơ mặc cho hắn ôm chặt vào người tùy ý vuốt ve, Chihiro hiện vẫn đang mặc bộ đồng phục thể dục nhịp điệu ép sát người, làm nổi bật từng đường con trên cơ thể nàng, làm cho Ryū càng thêm thích thú ra sức vuốt ve, lưỡi hắn đột phá qua hàm răng trắng đều của cô, cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương của cô ra sức nhấp nháp.

Chihiro càng lúc càng chìm đấm vào cảm giác này, ánh mắt trở nên mê mang, ẩm ướt, hai tay không biết từ lúc nào đã vòng qua đầu Ryū ôm chặt lấy hắn, thậm chí cô còn hôn đáp trả lại hắn.

Tới khi Ryū phát tiết xong thì nàng đã bị hắn hôn đến sắp hết hơi, đôi môi sưng đỏ, ánh mắt u oán.

"Thế nào ? Cậu chịu hòa thuận với Miu chưa ?" Vừa mới hôn xong lại nhắc tới cô gái khác, đúng là cặn bã nam a.

"Hừ, đừng hòng." Nghe thấy hắn nhắc tới Miu nàng liền ngạo kiều hừ một cái.

"Vậy là cậu muốn nữa sao ?"

Thấy hắn dần dần đưa mặt lại gần nàng lập tức luống cuống, vội vàng nói.

"Khoan đã, cùng lắm tớ không chủ động gây sự với cậu ta." Chihiro lập tức nhượng bộ, mặc dù mê luyến cảm giác nhưng cũng không muốn tùy tiện bị hôn a, môi của cô tới giờ vẫn còn hơi đau đây.

Nghe thế Ryū cũng liền bỏ qua nàng, dù sao đó cũng một bước tiến lớn đi, với lại làm quá cũng không tốt, có câu vật cực tất phản a.

"Tốt a, hai người như vậy thì tốt a, trừ khi cậu muốn bị phạt tiếp." Ryū ánh mắt đầy thăm thúy nhìn nàng.

"Hừ, ai muốn bị cậu phạt." Nói xong Chihiro liền chạy đi, nàng sợ còn ở lại hơn nữa chắc hắn sẽ "ăn" tại chỗ luôn.

Ryū thấy bóng lưng chạy xa, khóe miệng hơi nở nụ cười sau đó quay người đi vào trong đạo quán.

Nhưng không ai biết rằng từ phía xa Lương Sơn Bạc, có một người phụ nữ xinh đẹp đứng trên mái nhà quan sát Lương Sơn Bạt bọn hắn.

Người phụ nữ đó có thân hình mảnh mai nhưng lại đặc biệt gợi cảm với đôi chân dài quyến rũ, hông rộng, phía sau tròn trịa, vòng eo thon gọn và một bộ ngực nở nang đáng kể.

Cô ấy có đôi mắt nâu, con ngươi giống như của ếch, mái tóc đen bồng bềnh dài đến lưng và tóc mái xõa ngang gương mặt, mặc trang phục giống như của 1 nữ miko bao gồm một hakama đỏ và kimono trắng với tabi trắng và dép rơm.

Cô gái đó ăn mặc khá hở hang, để lộ khe ngực đầy đặn bạo nổ của mình, bộ kimono có lớp lót màu đỏ và hình vẽ giống con mắt ở cuối tay áo, được buộc lỏng bằng sợi dây màu đỏ với phần còn lại của kimono, quanh cổ cô đeo chuỗi hạt lớn bằng gỗ.

Cô đã ở đó quan sát ngay từ lúc Ryū bị Dou Ki cắn nuốt cho tới bây giờ.

"Là tên đó sao ?" Nữ nhân ấy nói nhỉ một câu sau đó lập tức biến mất vô thanh vô tức như chưa từng có gì ở đó.



Quay lại Lương Sơn Bạc.

Mấy vị sư phó đã trở lại công việc thường ngày.

Sakaki thì ngồi uống rượu, Ma Kensei đọc mấy tập chí khiêu dâm, Akisame ngồi đọc thư pháp, Apachai với trưởng lão thì đánh nhau ngoài sân, Shigure ở một bên lau chùi kiếm.

Hắn cũng đi vào bếp nấu cơm, Miu vẫn nằm trong phòng nàng đâu, nên chỉ có hắn là biết nấu cơm.

Sau khi xong việc, hắn dọn cơm ra kêu mọi người vào ăn sau đó bưng một phần cơm vào phòng Miu.

Tới phòng Miu hắn mở cửa đi vào, tới bên giường cô ngồi xuống.

Miu hồi phục cũng rất nhanh, khi Ryū ngồi xuống thì cô đã tỉnh rồi. Miu lập tức ngồi dậy nhìn hắn.

"Thế nào Miu, cậu đã khỏe chưa ?" Ryū ôn nhu vuốt ve mắt nàng hỏi.

"Ân, đỡ hơn rồi" Ân nhẹ nhàng vùi đầu vào tay hắn.

"Nào, để tớ bón cậu ăn." Ryū cười xấu xa nhìn Miu, cầm lấy cái muỗng đũa tới trước miệng cô.

Động tác này thật làm Miu xấu hổ a, còn nhớ lúc đầu nàng còn bón cho hắn ăn đâu, Miu từ từ mở miệng ra ngoan ngoãn ăn lấy, bầu không khí vô cùng ấm áp.

Ngày hôm nay cứ như thế trôi qua.

Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?