Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 5: Kí danh đệ tử.



Tới 5h, sau khi nghỉ ngơi đủ lâu Ryū cảm thấy cơ thể đã thoải mái hơn trước, hắn bắt đầu bước xuống giường chuẩn bị đi gặp trưởng lão, mặc dù còn hơi chóng mặt nhưng được Shigure đem tay khoát lên vai dìu đi, hắn cũng bất ngờ, nếu không nhớ lầm thì trong nguyên tác Shigure rất tránh tiếp xúc với người khác.

Không thể không nói, tiếp xúc khoảng cách gần thế này mới phát hiện thân hình của Shigure vô cùng tốt, chỗ lồi nên lồi chỗ lõm nên lõm, da thịt mềm mại cho dù cô thường xuyên luyện kiếm, vì hắn cao hơn Shigure nên Ryū có thể nhìn thấy khe ngực sâu vút của cô ấy, thi thoảng hắn còn ngửi được mùi hương phát ra từ người Shigure ấy, giống như mùi hương thơm ngát của một đóa hoa sen thơm ngát không nhiễm bụi trần, khiến hắn không nhịn được hít sâu để có thể cảm nhận thật kĩ mùi hương ấy.

Động tác của hắn không hề che giấu khiến cho Shigure hơi ửng hồng, giả vờ như không thấy.

Đi lúc một lúc thì hai người đã tới được phòng khách, Ryū nhìn thấy trưởng lão đang ngồi uống trà, ông nhìn thấy hai ngươi đi tới nhìn hắn cười nói.

“Ngươi tỉnh rồi, thấy khỏe hơn chưa?.”

“Cảm ơn trưởng lão quan tâm, con khỏe hơn rồi, chỉ là còn hơi chóng mặt một chút.” Ryū cười đáp.

“Như vậy thì tốt, trước tiên chúc mừng hôm nay đã trở thành đệ tử kí danh còn muốn trở thành đệ tử chính thức chỉ có xem biểu hiện của ngươi, hôm nay ngươi cứ nghỉ ngơi đi, ngày mai bắt đầu luyện tập.”

“Cảm ơn trưởng lão, ta sẽ cố gắng.” Ryū gật đầu đáp.

Sau đó Kensei Ma từ đâu nhảy ra, cười gian đưa tay ra nói.

“Rồi, như vậy xin ngươi hãy đóng 20000 yên học phí.”

Ryū nghe vậy liền nhớ tới trong nguyên tác kinh tế của Lương Sơn Bạc không được tốt lắm, hắn liền từ trong túi lấy ra 50000 yên đưa cho Kensei Ma, tiền này là hắn trước đó nhờ hệ thống tạo ra, dùng nguyên năng tạo ra giấy không phải việc khó.

“Ta ở nước ngoài mới trở về nên hiện tại chưa có chỗ ở, xin nhờ Kensei Ma sắn tiện cho ta thuê một phòng ở Lương Sơn Bạc.” Ryū cười nói.

“Không thành vấn đề cứ giao cho ta, sẽ không làm ngươi thất vọng đâu.” Kensei Ma đôi mắt sáng lên, nhìn hắn và Shigure vỗ ngực đảm bảo.

Sau đó Shigure dìu hắn tới chiếc ghế gần đó cho hắn ngồi xuống, Ryū cảm giác còn chưa sờ đủ đây.

“Cảm ơn cô, Shigure.”

“Ngươi tạm thời ngồi đây nghỉ ngơi đi.” Shigure nói xong đi ra ngoài.

“Hai người các ngươi có vẻ như rất tốt a.” Trưởng lão nhìn hắn cười nói.

“Ha ha, như vậy sao.” Hắn gãi đầu nói. Sau đó nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Hắn còn đang đợi gây bất ngờ cho người nào đó kia mà.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của hắn, sau một lúc nghỉ ngơi được lúc thì có một giọng nói mang theo ngữ khí bất ngờ vang lên.

“Là cậu sao Ryū-kun, sao cậu lại ở đây ?”

“Hửm, Miu, cậu sống ở đây sao ?.” Ryū giả ngu ngơ bất ngờ hỏi.

“Ừm, nơi này là nhà của tớ, trưởng lão ở đây chính là ông của tớ.” Miu gật đầu trả lời.

“Hai đứa quen nhau à ?.” Trưởng thấy người như vậy nghi hoặc hỏi.

“Vâng, bọn con chỉ mới gặp nhau sáng nay.” Miu trả lời.

“Như vậy sao, bây giờ Ryū là đệ tử kí danh của Lương Sơn Bạc, hai đứa trước tiên làm quen với nhau đi.”

“Cậu làm đệ tử kí danh của Lương Sơn Bạc.” Miu kinh ngạc nhìn hắn.

“Ừm, mới vừa nãy thôi.”

“Như vậy cậu bây giờ là sư đệ của tớ rồi a, mau gọi sư tỷ đi.” Miu vui vẻ nhìn hắn cười nói.

“Ách, có thể không gọi không?.” Hắn bất đắc dĩ nói.

“Không gọi cũng được, chờ đến khi cậu đánh bại tớ rồi nói sau.” Miu tinh ngịch mỉm cười nhìn hắn.

Hiền lành, xinh đẹp, cởi mở, hoạt bát, đây là ấn tượng mà Miu để lại cho hắn, Ryū cũng đành chịu thua.

“Như vậy, xin nhờ cậu chiếu cố a, Miu sư tỷ.”

“Hì hì.” Miu híp mắt vui vẻ mỉm cười nhìn hắn.

Sau khi cùng Miu trò chuyện một lát thì cô ấy liền dẫn hắn đi tới căn phòng của hắn, sau khi nghỉ ngơi đủ lâu thì đã tự đi được.

Ryū hiện tại đang hưởng thức thân hình Miu từ phía, nước da trắng trẻo, có chiều cao trung bình với mái tóc vàng dài ngang hông có phần mái ngắn, đôi mắt xanh sáng và nốt ruồi ở mắt trái, bộ đồ bó mà cô mặc làm nổi bậc lên từng đường cong của cô ấy nhất là ngực và bờ mông của cô, thật muốn biết xúc cảm như nào a.

Ryū hiện tại cách Miu rất gần nên có thể ngửi thấy rõ ràng mùi hương thiếu nữ phát ra từ người cô ấy, để cho hắn có cảm giác vô cùng thư thái, không khỏi hít sâu thưởng thức vài lần.

Trực giác của nữ hài tử vô cùng nhạy bén, nhất là 1 võ sư như Miu, cô dễ dành phát hiện sau lưng mình có một ánh mắt đầy lửa nóng đang nhìn chằm chằm mình, khiến Miu có cảm giác như có một bàn tay vô hình sờ soạng khắp người vậy, Miu thậm chí nghe tiếng hít thở của hắn làm cô vô cùng ngượng ngùng, cô đột nhiên dừng lại quay người ra sau.

Ryū không kịp dừng lại đụng vào Miu làm cho bộ ngực của áp sát vào người hắn, xúc cảm đó thực sự rất khó tả.

Miu từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ tiếp xúc với nam nhân thân mật như vậy, cô liền chịu không được đẩy hắn ra, đỏ mặt ôm ngực nói lớn.

“Ryū, cậu là tên sắc lang.” Nói xong Miu liền đỏ mặt chạy đi.

“Khoan đã Miu, tớ...” Không kịp nói câu thì Miu đã chạy mất. Ryū thở dài, bất đắc dĩ đi vào trong phòng. Hắn nằm trên giường, ý thức bắt đầu đi vào trong hệ thống.

“Hệ thống, cái phản xạ của ta của ta ngày hôm nay là thế nào vậy?.” Ryū đầu tiên liền hỏi tới cái vấn đề này.

“Túc chủ, cái đó là từ bản năng chiến đấu của căn nguyên kia trong người túc chủ, dù sao lúc sống hắn cũng là một cái cuồng chiến sĩ nên bản năng chiến đấu của hắn rất cao, hiện tại túc chủ cần học cách kiểm soát nó.”

“Còn cái gì về cái về căn nguyên giới chủ mà ta cần biết không?.”

“Cơ thể túc chủ được căn nguyên giới chủ tạo ra, giúp cho túc chủ có phản xạ vượt siêu việt, thiên phú học tập vô cùng cao, gần như có thể học tập ngay lập túc sau khi nhìn thấy, mạnh lên sau mỗi lần hồi phục khi dồn ép cơ thể đến cực hạn, đây là những gì túc chủ có được ngay cả khi căn nguyên đang bị phong ấn.”

“Ngươi lúc nói người Saiyan là dựa theo căn nguyên của ta mà ra, như vậy ta có thể biến tự tạo cho mình biến thân tăng sức mạnh không ko?.”

“Nếu túc chủ muốn trang bức thì vẫn có thể.”

“Ách!”

Nghe hệ thống đáp hắn cũng đành im lặng.

“Ở thế giới này, ta phải rèn luyện như nào mới tính là hoàn thành.”

“Túc chủ cần phải thức tỉnh khí trong cơ thể, học tập đủ loại trường phái khác nhau, tạo ra trường phái phù hợp với mình, đồng thời đánh bại hết từng đối thủ. Nhắc nhở túc chủ, khí khi thức tỉnh sẽ rất khác so với bình thường.”

“Khác như thế nào?.”

“Cần túc chủ tự mình thể nghiệm.”

Hệ thống nói thế hắn cũng chỉ có thể tự mình suy đoán. Một lát sau ý thức hắn trờ về, bắt đầu chìm vào giấc ngủ, dù sao ngày hôm nay cũng lần đầu tiên xuyên qua thứ nguyên, thử sức với người chỉ từng thấy qua trên anime rồi kiệt sức ngất đi, hắn bây giờ rất là mệt mỏi, cần được nghỉ ngơi.

Ở nơi khác, sau khi về chạy về phòng, Miu nằm lên giường đỏ mặt ôm gối che mặt lại mắng cái tên nào đó liên hồi.

“Ryū khốn kiếp.”,

“Sắc lang.”

“ Biến thái.”

Sau khi mắng được 1 lúc Miu liền bình tĩnh lại, cô ấy sau đó liền đặt tay lên ngực mình nhớ lại tình cảnh lúc nãy, khó hiểu thì thầm lấy.

“Cảm giác lúc Ryū chạm vào sao lại kì lạ như vậy.”



Sáng sớm hôm sau, lúc này chỉ mới khoảng 5h sáng.

Ryū chậm rãi mở mắt ra, dù sao kiếp trước hắn có thói quen thức sớm ngủ trễ a, dù vậy thì hôm nay hắn cảm thấy tinh thần đã khôi phục vô cùng sảng khoái, thậm chí còn phát triển tốt hơn trước, đúng là căn nguyên giới chủ của hắn giống như người Saiyan vậy có thể trở trở nên mạnh hơn thúc ép bản thân đến cực hạn.

Ryū đứng dậy vận động cơ thể một chút sau đó đi đến phòng tắm.

Một lát sau hắn bước ra khỏi phòng, vừa mở của đã thấy Sakaki đứng chờ hắn.

“Sakaki-sensei, người chờ con à ?” Ryū nghi hoặc hỏi.

“Ta còn chưa nhận ngươi làm đệ tử đâu mà đã gọi ta sensei rồi.Hừ, sao cũng được, đi theo ta, hôm nay ta sẽ huấn luyện ngươi.” Sakaki ngạo kiều nói, sau đó cả hai đi ra sân tập.

“Bởi vì ngươi chỉ mới là đệ tử kí danh nên ta chỉ có thể dạy cho ngươi kĩ năng cơ sở với cách chiến đấu, chờ ngươi trở thành đệ tử chính thức ta sẽ dạy ngươi cách chiến đấu thật sự, bây giờ ngươi khởi động buổi sáng bằng 10000 cái hít đất đi.”

“Cái gì? Khởi động 10000 cái ?” Ryū giật mình không chắc chắn hỏi.

“Ngươi chê ít à?.”

“Không không không, như vậy đủ rồi.” Ryū vừa nói vừa lắc đầu.

Ryū nhanh chóng chống tay xuống đất, đang chuẩn bị hít đất thì bỗng có vật gì đè lên lưng hắn.

“Đây là tượng đá ta mượn từ chỗ Akisame đấy, ngươi dùng nó khởi động đi.”

“Ta có thể không dùng không?.” Gương mặt Ryū đắng chát nói, cái bức tượng này nặng hơn bề ngoài của nó rất nhiều, cũng không biết có phải làm hoàn từ đá không nữa, hắn nhớ rõ ràng trong nguyên tác tên Kenichi kia đâu có khởi động như này kia chứ.

“Với cơ thể đó cửa ngươi thì chỉ có tập như vậy mới hiệu quả thôi. Đừng có phàn nàn nữa mà mau làm đi không tập xong thì đừng mong được ăn sáng.” Sakaki nhìn hắn nhếch miệng cười nói.

“Ta cảm thấy như đây là ân oán cá nhân a.” Dù nói như vậy Ryū cũng chỉ có thể cố gắng hoàn thành bài “khởi động buổi sáng” thôi.


Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc