Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 54: Thung Lũng Đen



P/s:Cầu hoa tươi, cầu đánh giá để tiếp thêm động lực cho tác giả nha mấy vị ♥

Ở một chỗ khác.

Cũng là một tòa cao ốc bỏ hoang vắng vẻ, âm u, trong phòng phát ra mùi vị ẩm mốc, mặt đất phủ lên cỏ khô, góc tường mọc rong xung quanh, mấy khối gỗ vụn tùy ý nằm lai rai ở đó.

Một chút xíu ánh sáng từ lan can và ngoài cửa sổ chiếu vào, khiến cho cái căn phòng âm u này có thêm một chút ấm áp.

Lúc này trong tòa cao ốc đó, hai người nam nhân ngồi ở trên bàn gỗ đánh bài poker, một cái mang theo mắt kính như mắt ruồi, mặc trên người màu nâu áo khoác, cũng chính là đệ tứ quyền hào kiêm tổng tham mưu của Ragnarok, Loki.

"Thật là, Odin cũng thực sự quá bốc đồng đi."

"Lúc trước còn ngăn cản chúng ta đối với cái thế lực Chaos ra tay, bây giờ lại gọi chúng ta cấp tốc tiêu diệt hết cái thế lực kia."

"Hừ, hắn cũng không suy nghĩ một chút, cái tên nam nhân được gọi là Ryū lại không phải là người bình thường, làm sao có thể nhanh như vậy liền tiêu diệt đâu."

Một cái nam nhân khác cũng ở đó, một đầu tóc vàng vuốt thẳng lên trên, trên thân mặc áo jacket màu đỏ không có ống tay, khiến cho càng thêm nổi bật một thân tráng kiện cơ bắp, trong miệng của hắn không ngừng nhai lấy kẹo cao su, hắn chính là đệ nhị quyền hào, cuồng chiến sĩ Berserker.

"Hừ, nếu như lúc đầu tên kia nghe ta, bây giờ bát quyền hào cũng sẽ không có tổn thất 4 cái chiến lực a."

Loki cầm bài trong tay, một bên giả vờ lơ đãng cười nói: "Tiếp tục như vậy, chúng ta cũng không thể để cho hắn tiếp tục lãnh đạo Ragnarok."

"Đúng không, Berserker ?"

Loki cúi đầu nhìn xem bài trong tay, chờ đợi đệ nhị quyền hào Berserker trả lời.

Trong căn phong tràn ngập yên tĩnh cùng âm u chỉ có tiếng nhai kẹo không ngừng.

Không có phản ứng sao ?

Loki biểu lộ không thay đổi, tiếp tục nói: "Bỏ những thứ này qua một bên, chúng ta tới đánh cược một lần a."

"Tốt, đánh cược gì ?"

Berserker thổi kẹo cao su phát nổ một cái liền thả xuống trong tay bài tây, nhàn nhạt hỏi.

Chờ ngươi nói câu này nãy giờ.

Loki nhếch miệng lên cười giống như âm mưu của hắn đạt thành, lớn tiếng nói: "Trở thành thủ lĩnh của Ragnarok, như thế nào ? Tân thủ lĩnh của Ragnarok."

Ha ha, nhìn ngươi có động lòng hay không.

Berserker nghe vậy nhìn Loki một cái, Loki vội vàng ngửa đầu khoát tay nói: "Nói đùa nói đùa, ngươi coi như ta chưa nói qua."

"Ta sao cũng được." Berserker mặt không thay đổi nhìn xem Loki, Loki sau khi nghe được, trong lòng minh bạch, Berserker đối với hắn nói cũng không có bài xích hoặc là phản cảm.

Hơn nữa, nếu như hắn đã nói như vậy, Loki liền cho rằng Berserker hẳn là đã động tâm.

"Ha ha ha, phải không phải không, ta liền biết ngươi đối với kế hoạch này hứng thú, vậy ta đổi lá bài."

Loki rất tự nhiên đem đem lá bài giấu trong tay áo từ trước lấy ra, tiếp đó từ chồng bài trên bàn rút ra một tấm.

Khà khà, đấu với ta, ngươi còn kém chút a Berserker.

"Xin lỗi rồi, ta thắng!"

Loki đem trong tay tổ bài ném lên bàn, đắc ý nhìn xem Berserker.

Berserker đứng lên cầm mấy lá bài trên tay bỏ lên bàn, không nói một lời quay người rời đi.

"Này, ngươi muốn đi đâu ? Không chơi một ván nữa sao ?"

Berserker quay đầu liếc mắt nhìn Loki, ánh mắt lãnh đạm bên trong thoáng qua một tia khinh thường: "Ngươi không phải là đang nói nhảm sao hả tên gian lận, đương nhiên là đi săn người của Chaos, theo lệnh của Odin."

Nói xong không còn để ý tới Loki, hai tay cắm vào túi rời đi.

"Chậc, thực sự là không thể xem thường a, như vậy bài của hắn bài là cái gì đây ?" Loki mang theo vẻ bất mãn đem bài của Berserker lật lên.

"What?! Sảnh lớn."

Loki khiếp sợ nhìn trên bàn bài tổ, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Berserker đang đi ra đại môn, mang theo một tia không thể tưởng tượng nổi: "Làm thế nào mà hắn có vận may lớn như thế, bẩm sinh liền sở thân thể mạnh mẽ cũng như tài năng thuộc hạng bậc nhất, lúc chiến đấu liền chỉ dựa vào tài năng chứ không dựa vào bất cứ võ thuật nào."

Loki chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, đối với tên nam nhân đáng sợ này, hắn thầm nghĩ trong lòng: "Ngay cả khi ngươi không muốn ta cũng sẽ khiến cho ngươi trở thành thủ lĩnh a."

Sáng sớm, lúc mà mặt trời chỉ vừa mới lên.

Lúc này cả ba người Ryū, Honoka va trưởng lão đều đang nhanh chóng hướng với trái tim của Nhật Bản, Thung Lung Đen.


Ba đạo nhân ảnh đang bay nhảy nhanh như chớp trên từng tán cây chỉ để lại một vệt bóng mờ, à mà khoan, phải nói đúng hơn là hai thân ảnh a, bởi vì trong đó có một người đang cõng lấy người còn lại.

"Ha ha ha, không nghĩ tới Ryū ngươi đã phát triển đến mức bắt kịp tốc độ của ta a, nhìn lại một chút nhị đệ tử của chúng ta, thật sự là để cho người khác xấu hổ a."

"A! Gì chứ, dù gì con học võ cũng chưa tới một tháng a! Nha, chậm lại chút Ryū!" Honoka ở trên lưng Ryū nắm lấy tay lắc lư kháng nghị nói.

"Ha ha, Honoka, cậu cố gắng chịu đựng đi, lấy tốc độ của cậu mà đi đến Thung Lũng Đen kia, đoán chừng tới nghỉ hè còn chưa đến đi, cậu liền cố nắm chặt lấy tớ để tránh rơi xuống a." Ryū nhẹ nhõm vừa cõng lấy Honoka vừa chạy theo phía sau trưởng lão nhanh chóng nhảy vọt qua từng cành cây.

Mặc dù cõng lấy Honoka trên lưng nhưng Ryū vẫn cảm thấy vô cùng thoải mái, nhất là khi bộ ngực của cậu ấy liền ép sát vào lưng hắn khiến cho Ryū liền cảm thấy thư thái.

"Rõ ràng cậu cố tình a!" Honoka nhịn không được liền cắn hắn một cái.

"Ai da!"

...

Cả ba người phóng nhanh đại khái hơn một giờ đồng hồ thì trưởng lão đột nhiên liền từ trên cây nhảy xuống.

Ryū nhảy theo trưởng lão sau lưng đáp xuống đất.

Ryū nhẹ nhành thả Honoka từ trên lưng xuống sau đó liền nhìn lấy rừng cây rậm rạp um tùm xung quanh, Ryū có thể cảm nhận được sự khác biệt của bầu không Ki nơi đây tốt hơn so với trong mấy khu thành thị rất nhiều, cảm giác rất trong lành mát mẻ.

"Đây chính là trái tim của Nhật Bản a, trưởng lão lúc còn trẻ cũng thường luyện tập ở đây sao ?" Ryū nhìn sang trưởng lão hỏi một chút.

"Đúng vậy, xung quanh đây được bao quanh hoàn toàn bởi rừng và núi, chính vì vậy mà ở đây có rất ít người lui tới."

"Nha, không Ki ở nơi này thật sự trong lành a, hơn nữa khi hít vào đều có cảm giác sảng khoái hơn." Honoka hít sâu một hơi gương mặt đẽ chịu nói.

"Ừ, không Ki ở nơi đây so với bên ngoài đậm đặc hơn rất nhiều lần." Trưởng lão gật đầu nói.

"Hơn nữa bên trong còn có một chút gì đó rất đặc biệt a." Ryū ở bên cạnh nhắm mắt cảm nhận nói.

Một khu rừng chưa bao giờ bị khai thác qua, có lẽ nên nói đây là khu rừng rậm nguyên thủy duy nhất Nhật Bản, với độ nhạy cảm của Ryū liền có thể cảm nhận được một chút năng lượng đặc thù ở nơi này, có lẽ là thú mà mấy võ thuật gia hay gọi là linh Ki của trời đất đi, cho nên khu rừng này liền vô cùng thích hợp võ thuật gia luyện tập, không thể không nói, Nhật Bản sở hữu nơi tập luyện vô cùng tốt.

Trưởng lão tán dương liếc nhìn Ryū một cái nói: "Đúng là có gì đó a, liền có thể gọi nó là linh Ki cho thích hợp, nếu như ở đây tập luyện, không chỉ vết thương sẽ hồi phục nhanh hơn trước hơn nữa khả năng tập trung cũng tốt hơn rất nhiều."

"Sao con có cảm giác trưởng lão sẽ tiến hành cái một huấn luyện đáng sợ nào đó nên mới dẫn con đến đây a." Honoka nghe trưởng lão nói điểm đặc biệt ở nơi này mà trong lòng cô không khỏi cảm thấy bất an.

"Ha ha ha, Honoka, lần huấn luyện của con lần này vô cùng đơn giản, liền chính là..."

"Không làm gì cả!"

"Hả ?!" Honoka nghe thế liền khó hiểu.

"Trong vòng 1 tuần còn không được đấm, đá hay sử dụng bất cứ võ thuật nào cả."

"Không thể nào a, con tưởng đến nơi này sẽ phải luyện tập vô cùng vật vả mới đúng chứ ?" Honoka liền thắc mắc.

"Honoka, không làm gì cả cũng không có gĩ thật sự như thế đâu." Ryū ở bên cạnh nhẹ nhàng nhắc nhở như thế.

"Ý cậu là gì ?" Honoka nghe thế liền càng thêm nghi vấn.

"Cậu thấy đấy, chúng ta không có đem thức ăn hay thực phẩm vào theo cả, mà trong đây lại là một khu rừng nguyên sơ, cho nên lấn huấn luyện này nói rõ ra chính là...Sinh tồn!"

"Không thể nào a!" Honoka nghe thế liền hoảng.

...

Buối chiều tối.

Ryū cùng trưởng lão hai người đều đang ngồi ở bên cạnh đống lửa ăn cá nướng, ngồi cách đó không xa Honoka đang dùng ánh mắt đáng thương nhìn lấy hai người, đồng thời gắt gao nhìn chằm chằm đồ ăn trong tay hai người.

"Hai người thật sự không mang theo đồ ăn a ?!"

"Thật a, đã bảo là luyện tập thì phải tăng độ khó lên chứ, đúng không trưởng lão?"

"Ryū nói không sai, cái này cũng là một loại tập luyện, nếu như muốn ăn , liền tự mình đi tìm a."

Hai người liếc mắt nhìn nhau, ngay sau đó cười lên ha hả.

"Hai người! Aaa!" Honoka bị tiếng cười vô lương tâm của hai người này khiến cho bất lực vô cùng a.

"Không phải cậu nói muốn tự mình đánh bại Ryuto sao ? Cậu nên biết hắn mạnh hơn cậu rất nhiều lần a, hơn nữa Miu lúc nhỏ liền đã trải qua loại huấn luyện này rồi, cho nên cậu muốn mạnh lên nhanh chóng liền chỉ có thể dựa vào cậu thôi." Ryū nhìn lấy Honoka nghiêm túc nói ra, nếu như Honoka liền đã muốn tự mình giải quyết lấy vấn đề của mình liền phải để cho cậu ta hiểu rõ vấn đề này khó khăn cỡ nào.

"Đúng, tớ làm sao chịu thua dễ dàng như thế, tớ thậm chí đã thề rằng rằng sẽ trở nên lợi hại như Miu a, làm sao lại đầu hàng dễ dàng như thế kia chứ!" Honoka nghe Ryū nói như thế trong lòng liền bừng lên ngọn lửa đấu chí, tinh thần trở nên phấn chấn hơn.

Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc