Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 55: Seikūken




Sáng sớm.

"A!"

Honoka đứng bên bờ sông, cầm lấy một cái tảng đá lớn phẫn nộ chọi về phía mấy con cá đang bơi trong nước, thế nhưng là mỗi lần chọi sắp đụng đến bọn nó thì tất cả đều dễ dàng bơi đi chỗ khác tránh né cả.

"Thật tức chết ta a, làm sao có thể bắt mấy con cá này bằng tay kia chứ ?!" Honoka tức điên vò đầu hô lên.

"Con nói gì a ?" Trưởng lão ở bên cạnh quay nhìn lấy Honoka cười nói trong khi tay hắn vừa lúc chộp lấy một con cá từ dưới sông.

"..."

Honoka thấy thế gương mặt không khỏi cạn lời, ít nhất cũng phải nói cho ta biết cách bắt nó đi a.

"Ai bảo cậu trực tiếp tóm chúng làm gì, cậu trước tiên cần phải quan sát kĩ bọn nó, sau đó liền đoán trước xem bọn nó sẽ bơi đến phía nào rồi chộp lấy, có như vậy mấy con cá này mới không tránh né được cậu." Ryū ngồi ở bên cạnh ngịch nước hướng dẫn cho Ryū.

"Cậu bảo tớ phải đoán trước hành động của mấy con cá ?!" Honoka nghe thế không khỏi ngẩn người, làm sao đoán a ? Bắt mình nghe tiếng cá hay gì ?

"Ân, dù sao đây cũng là mục đích mà trưởng lão bắt cậu tới đây, bởi vì tên Ryuto kia cũng có kỹ thuật như vậy." Ryū gật đầu nói.

"Thật sao ?! Như vậy xem ra tớ phải nói tiếng cá rồi a!" Honoka gương mặt bất đắc dĩ nói, sau đó liền làm theo như Ryū bảo cố gắng suy đoán lấy hướng di chuyển của mấy con cá.

Ryū nhìn xem Honoka đang miệt mài bắt lấy mấy con cá, sau đó liền nhìn xem bên cạnh trưởng lão nhàn nhạt hỏi: "Trưởng lão, người chắc là muốn cho Honoka một cái kĩ thuật đặc biệt đi."

"Con biết ?" Trưởng lão nghe thế liền ngạc nhiên nhìn xem gương mặt đạm nhiên của Ryū.

"Con có điều tra qua cách chiến đấu của tên đệ nhất quyền hào kia, sao đó đi hỏi các sư phụ liền biết nó gọi là Seikūken." Ryū liền bắt đầu tài chém gió của mình bịa chuyện nói.

"Ồ, nghe con nói như thế ta cũng thật bất ngờ a, vì kĩ thuật này là do ta tạo ra, hơn nữa từ trước tới nay liền chỉ dạy cho vài người thôi." Trưởng lão nghe Ryū nói như thế liền bắt đầu suy tư, ánh mắt dương như đang nhớ lại điều gì đó.

"Nói như vậy tên đệ nhất quyền hào chắc là đệ tử của người quen cũ do trưởng lão chỉ dạy đi." Ryū bắt đầu dẫn đạo cho trưởng lão.

"Ừm." Trưởng lão chỉ gật đầu một cái, lúc này ông có lẽ đã nghĩ ra là người nào rồi đi.

"Nói đi phải nói lại, tại sao lần này trưởng lão cũng dẫn theo con đi huấn luyện chung a, con cũng không nghĩ trưởng lão sẽ chỉ dạy cho con Seikūken giống như Honoka thôi đi." Ryū tò mò nhìn xem trưởng lão hỏi.

"Ha ha, Seikūken thì ta nghĩ không cần đi, chỉ dựa vào cái phản ứng kinh người của con liền đã có thể dễ dàng học nó từ lâu rồi, còn về việc tại sao thì...Chắc con cũng thấy mấy hôm nay tính cách của con có chút khác thường đi." Trưởng lão cười ha hả một tiếng rồi quay lại nghiêm túc nhìn lấy gương mặt tà dị của Ryū nói.

Trưởng lão nhìn xem Ryū ở kế cạnh, trên thân tản mát ra Ki chất kiệt ngạo, tiêu sái, không chút ràng buột, so sánh với lúc trước cái kia Ki chất thân thiết, ôn hòa, bao dung hoàn toàn khác biệt.

Nghe được trưởng lão lời nói sau, Ryū hơi nhếch khóe môi lên, mỉm cười nói: "Con biết a, bây giờ con đây cùng lúc trước cũng chỉ có một điểm nhỏ khác biệt, thế nhưng là con không có cảm giác như vậy có gì không tốt."

"Vậy sao ?"

Nói đến đây, trưởng lão liền không lên tiếng, tiếp đó đứng dậy, đi lặng lẽ hướng rừng cây.

Ryū nghi hoặc nhìn trưởng lão, hắn cũng đứng dậy yên tĩnh đi theo.

Đợi Ryū nhìn thấy thân ảnh của trưởng lão trong nháy mắt biến mất, sau đó có trở lại tại chỗ, hắn liền biết trưởng lão đang làm gì .

Nghe một bên khác Honoka cái kia khó hiểu tiếng kêu, Ryū nhìn về phía trưởng lão bên cạnh, cảm thấy rất không thú vị bĩu môi nói: "Trưởng lão, người là muốn dùng cách này để cho Honoka trở thành võ sư Sei Ki, dạy cậu ấy luyện thành Seikūken phải không ?"

"A, có gì sao ?"

Trưởng lão giống như là mới phát hiện ra Ryū, kinh ngạc hỏi.

"Trưởng lão không cảm thấy cách này rất nhàm chám hay sao ?" Ryū nhịn không được liếc mắt nhìn lấy trưởng lão, sau đó liền quay người đi trời về khu trại.

"Khụ khụ, đừng nghiêm túc như vậy a Ryū, dù sao hiếm khi mới được đi cắm trại trong rừng a, ít nhất cũng phải thả lỏng bản thân một chút, đừng có cứng ngắt như thế." Trưởng lão vội vàng đi tới nhẹ vỗ bả vai của Ryū.

'Trưởng lão, người nhìn ta giống như rất thích sống ở trong rừng cùng với mấy con động vật, côn trùng, ăn cá nướng với quả dại qua ngày hay sao ? Con cũng không phải Tarzan đi.'
Những ý nghĩ này Ryū toàn bộ dùng ánh mắt truyền đạt cho trưởng lão, trưởng lão có chút lúng túng sờ lên bộ râu nói: "Thực sự là, Ryū ngươi càng ngày càng không đáng yêu chút nào a, không biết nể mặt một chút lão già ta sao ?"

"Được được, ta tuyệt không cũng với trưởng lão đây phàn nàn nữa a." Ryū lắc lắc tay, ngáp một tiếng rồi nói: "Con liền đi ngủ tiếp, ngược lại mấy cái huấn luyện đơn giản này đối với con cũng không có một chút tác dụng a, người liền tiếp tục xem trừng Honoka đi."

Nói xong, Ryū liền không để ý tới trưởng lão khóe miệng có chút co giật, một thân một mình trở lại trong lều ngủ.

Chờ Ryū tiến vào trong lều sau, trưởng lão lúc nãy lúng túng khuôn mặt liền quay về nghiêm chỉnh, hơi suy tư một hồi, liền ngồi dưới đất, vừa vặn lúc này Honoka cũng từ trong trong nước đi lên than trời trách đất, sau đó liền vào rừng kiếm mấy loại quả dại.



Ngày hôm sau.

"Nói như vậy cậu là dành suốt cả đêm qua ở trên sông nói chuyện với cá ?"
Ryū nhướng mày nhìn lấy Honoka đang nằm ngửa trên đất làm một cái bộ dáng mệt mỏi, gương mặt đỏ bừng, có vẻ như là do tắm nước nhiều quá mà dẫn đến bị cảm đi.
"Cái gì mà nói tiếng cá a ?! Tớ rất cố gắng dự đoán chuyển động của bọn nó có được hay không ?!" Honoka mặc dù yếu xìu nằm dưới đất nhưng vẫn lắc tay kháng nghị nói.

"Thật là, có cần gấp gáp tới mức tắm nước vào ban đêm không kia chứ." Ryū nhìn xem Honoka không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó hắn liền đi đến bên cạnh cô, từ trong túi áo lấy ra một viên kẹo đưa tới miệng Honoka.

"Cậu mang kẹo trong người à ?" Honoka thấy viên kẹo trên tay Ryū liền không nhịn được trừng mắt nhìn cậu ta, cô từ mấy ngày nay đều ăn quả dại thế mà hắn lại giấu kẹo trong người, có tức không cơ chứ.

"Ai da!"

"Không phải kẹo không đâu, cứ ăn đi." Ryū búng vào trán Honoka một cái rồi nói.

Honoka nghe thế liền ngoan ngoãn mở ra cái miệng nhỏ cho Ryū để viên kẹo vào miệng mình, sau đó cô liền ngậm lấy nó, một lúc sau Honoka liền cảm nhận được một vị ngọt tan ra trong miệng mình ngon đến mức khiến cô híp mắt lại.

Không chỉ thế, Honoka còn cảm thấy cả cơ thể mệt mỏi của mình đều đang hồi phục lại, ngay cả nhiệt độ cơ thể cũng giảm xuống trở lại bình thường.

Honoka lập tức hăng hái trở lại, cô nhanh chóng ngồi dậy rồi nhìn Ryū với 2 con mắt sáng quắt cười nói: "Cái này là gì a Ryū, không những giúp tớ hồi phục như cũ mà còn rất ngon nữa!"

"Cái này xem như đồ gia truyện của tớ đi, có thể giúp người khác mau chống hồi phục lại cơ thể." Ryū bịa đại một lí do nói, cái viên kẹo này liền là do hắn sử dụng nguyên năng tạo thành.

"Cho tớ xin thêm vài viên đi." Honoka ánh mắt cầu xin nhìn hắn.

Cốc!

"A!"

"Cái này không phải là đồ ăn mà xin vài viên, số lượng có hạn a, nên là cậu đừng có mà tự tiện làm bản thân bị bệnh nữa." Ryū lần nữa cốc đầu Honoka đập tan ý nghĩ của cô.

"Xì! Keo kiệt!" Honoka không khỏi biểu môi nói.

"Được rồi, thế cậu dàng cả tối hôm qua chơi với cá như vậy có tiến triển gì hay không ?" Ryū cười nhẹ lắc đầu, sau đó liền hỏi Honoka tiến bộ hiện tại.

"Không hề a, mặc dù nhìn bọn chúng lâu như vậy nhưng tớ vẫn không thể đoán được di chuyển của bọn nó a!" Honoka ủ rũ nói.

"Hửm, haiz, đi theo tớ, để tớ hướng dẫn cậu một chút!" Ryū nhìn nàng thở dái, sau đó liền đứng dậy kéo lấy Honoka đi theo ra bờ sông.

Ryū kéo lên ống quần rồi bước xuống sông, quay đầu nhìn Honoka nói: "Cậu nhìn kĩ đấy!"

Nói xong Ryū liền nhắm mắt lại, Sei Ki trong cơ thể bắt đầu vận khởi, toàn bộ giác quan trên người Ryū liền được nâng cao.

Ryū nếu như mở mắt lúc này liền sẽ ánh mắt của hắn liền vô cùng trong trẻo, không hề có chút tạm niệm, nhìn vào hắn hiện tại trông vô cùng nghiêm nghị không chút ngã ngớn lúc trước.

Ryū hướng nhìn vào một đàn cá nhỏ đang bơi lội tung tăng dưới sống dù mắt hắn chưa hề mở ra, hắn nhìn theo bọn chúng được một lúc liền nhanh như chớp chộp tay xuống rồi trở lại vị trí cũ.

Ryū sau đó liền mở bàn tay ra, trên đó liền nằm lấy 1, 2 con cá nhỏ lúc nãy, Honoka ở trên bờ thấy thế không khỏi tò mò làm sao hắn làm được a.

"Thế nào ?" Ryū thần thái trở lại như cũ nhìn lấy Honoka hỏi.

"Thế nào là sao a ?" Honoka nghe thế không khỏi bối rối, rốt cuộc là hắn làm gì làm sao cô biết a, chỉ hắn đứng một chỗ rồi bắt lấy mấy con cá dễ dàng như thế.

"Cậu hồi nãy nhìn tớ làm gì sao ?"

"Chỉ thấy cậu nhắm mặt lại thôi a, nhưng mà làm sao cậu lại có thể bắt được cá kia chứ ?" Honoka nhớ lại bộ dáng lúc nãy của Ryū rồi nói.

"Bởi vì tớ không phải nhìn bằng mắt để bắt cá mà là cảm nhận lấy bọn chúng." Ryū lắc đầu giải thích.

"Cảm nhận ?" Honoka nghe thế trên đầu liền hiện dấu chấm hỏi.

"Cậu lại đây." Ryū vẫy tay kêu Honoka đến.

Honoka thấy vậy liền bước xuống sông rồi bị Ryū kéo lấy đứng phía trước người cậu ta, lưng tựa vào ngực cậu ấy.

Ryū nhẹ nhàng tự phía sau nắm chặt lấy hai bàn tay của Honoka, cảm nhận được nhiệt lượng cùng khí tức nam tử của Ryū từ sau lưng khiến cho Honoka không khỏi đỏ mặt, khiến cô không nhịn được khẽ kêu một tiếng.

"Ryū~!"

"Tập trung a Honoka, để tớ hướng dẫn cậu cách cảm nhận." Ryū nở nụ cười xấu xa nhìn Honoka nói, khiến cho cô phồng má kiều hừ một tiếng.

"Trước tiên liền nhắm mắt lại." Ryū bắt đầu hướng dẫn cho Honoka.

Honoka nghe lời nhắm mặt lại, lúc này cô liền cảm nhận được một luồng cảm giác mát lạnh, mạnh mẽ được truyền qua người mình thông qua Ryū khiến cho cô cảm giác được một loại xúc cảm là lạ mà cô chưa từng thấy qua trước đây.

"Giờ cậu hãy cảm nhận xem hiện tại tớ trong như thế nào ?" Ryū từ phía sau nói nhỏ vào tai Honoka.

Honoka nghe thế liền tập trung xúc giác của mình lại hướng về phía sau, lúc này cô liền nhìn thấy một cái ngọn lửa màu xanh thẩm đang lập lòe bên trong người của Ryū.

"Một ngọn lửa!" Honoka ngạc nhiên hô lên.

"Tốt, giờ hãy chuyển cảm giác xuống dòng sông bên dưới cậu đi." Ryū hài lòng gật đầu tán thưởng, sau đó liền nói tiếp.

Honoka thay đổi cảm nhận của mình xuống dưới sông, lúc này cô liền nhìn thấy càng thêm nhiều ngọn lửa nhỏ khác đang tụ tập một chỗ bơi lội dưới nước.

"Thấy rồi chứ, mấy ngọn lửa đó chính là của mấy con cá đấy." Ryū ở phía sau giải thích.

"Mấy ngọn lửa này là cái gì vậy Ryū ?" Honoka thắc mắc hỏi.

"Chính là Ki của bọn chúng, mọi sinh vật chỉ cần có sự sống liền sẽ có Ki ở bên trong linh hồn của bản thân, mỗi cử động của chúng liền có thể biểu hiện qua trạng thái ngọn lửa của bọn chúng."

"Như vậy cậu bảo tớ cảm nhận chính là cảm nhận mấy ngọn lửa này sao ?" Honoka không chắc chắn nói.

"Bingo, đáp đúng, chính là cảm nhận mấy ngọn lửa này, mọi cử động của bọn chúng liền sẽ khiến ngọn lửa của bọn chúng giao động với tần số khác nhau, chỉ cần cậu nắm bắt được tần số đó liền sẽ đoán được bước tiếp theo của chúng, cái này cậu cũng có thể áp dụng đối con người a, mục đích mà trưởng lão dẫn cậu tơi đây cũng chính là học tập cái này." Ryū vừa giải thích vừa nắm lấy tay của Honoka hướng dẫn nàng bắt lấy một cá.

Honoka vui vẻ nhìn lấy con cá trên tay mình, sau đó liền quay đầu lại ngước nhìn lấy Ryū: "Thế nếu đấu với cậu tớ cũng có thể đoán được bước di chuyển của cậu sao ?"

"Nha!" Đột nhiên Honoka giật mình kêu một tiếng, thì ra là do Ryū liếm tai nàng.

"Ngây thơ quá, ở cấp độ của tớ hiện tại liền đã có thể dễ dàng che giấu đi rồi, làm sao lại để một đệ tử nghiệp dư như cậu đoán được chứ." Ryū cười tà nhìn cô trêu chọc nói.

"Hừ! Ryū háo sắc!" Honoka gương mặt hồng thấu kiều mắng hắn một tiếng.

Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc