Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 86: Li Raichi.




Ryū từ bên trong căn cứ đi ra, hơi ưỡn người lên hít thở không khí trong lành, xung quanh căn cứ của hắn trồng đủ loại hoa cỏ khác nhau cho nên liền khiến nơi đây vô cùng thanh mát, dễ chịu.

Ryū hắn dù sao cũng ở trong câu lạc bộ trồng hoa với Izumi a, không đem vài cái cây về trồng thì đúng thật là lãng phí a.

Một lúc sau Ryū đưa tay lên cầm trầm tư một chút, ánh mắt trở nên hơi trầm tư, hắn bay giờ đang nhớ lại trong trí nhớ của hắn tiếp theo sẽ diễn ra cái gì, dù là tinh thần lực của hắn cao nhưng cái tác dụng phụ gây mất một phần kí ức vẫn còn.

"Nha, hình như bị lạc đường rồi a, phải làm sao đây ~"

Bỗng nhưng một giọng nói trong trẻo vui tay làm cắt ngang suy nghĩ của Ryū, khiến cho hắn quay đầu nhìn về phía thanh âm đó phát ra.

Hắn sau đó liền thấy một cô gái xinh xắn, mái tóc màu hồng chia làm hai bím, đang cầm lấy bản đồ, trên người mặc một chiếc áo màu vàng hở bụng, váy ngắn lục sắc, bên người mang theo túi xách, trên gương mặt đệ lộ thần sắc bối rối không biết làm gì.

Bỗng nhiên, nữ hài tử giác quan nhạy bén nhận thấy có người nhìn mình, chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía đó, vừa vặn cùng Ryū mắt chạm mắt.

"A ?"

Ánh mắt tử sắc đầy tà dị như muốn mê hoặc cô, gương mặt tuấn mỹ đẹp trai kết hợp với ngân sắc mái tóc, người mặc hắc sắc y phục, để hắn trông như một hắc hoàng tử thích trêu đùa con gái nhà lành, nhưng khóe miệng lại như lúc ẩn lúc hiện nụ cười ôn để cho hắn tản ra một lại khí chất ấp ấm nhưng lại tràn đầy mê hoặc.

Thiếu nữ nhất nhìn chăm chú Ryū không rời mắt được.

"Nha.. không được a, tại sao mình lại nhìn người lạ chăm chú như vậy a, lại còn là nam nhân nữa, thật xấu hổ quá, nhưng mà đi...hắn thật sự rất soái a~" Thiếu nữ sau một lúc cuối cùng cũng phản ứng, gương mặt xinh đẹp trong phút chốc xấu hổ đỏ bừng.

Mà Ryū nhìn xem thiếu nữ dung mạo, trong lòng ngay lập tức thầm hô.

'Thấy rồi!'

Li Raichi, còn gái của Li Tenmon, một vĩ nhân cấp bậc chuẩn Grand Master, võ thuật chuyên môn là Túy Quyền cùng Địa Thảng Quyền, một thành viên thuộc nhóm đệ tử tay không của Yomi, nói đúng hơn là thực tập viên mới đúng, chưa phải thành viên chính thức.

"Ano~" Thiếu nữ đi tới Ryū trước mặt, gương mặt xinh đẹp đỏ ửng ngượng ngùng không nói nên lời.

"Xin chào, cậu có chuyển cần giúp đỡ sao ?." Ryū mỉm cười thân thiện gật đầu.

'A, thiếu niên này khi cười vẫn tuấn tú như vậy.' Li Raichi trong lòng ngượng ngùng nghĩ, tại Trung Quốc sinh sống lâu như vậy, cô thế nhưng là chưa từng gặp qua người có khí chất ưu tú như Li Raichi, cũng là một cái nam nhân tuấn tú nhất cô từng gặp.

Mặc dù có chút ngượng ngùng, nhưng Li Raichi vẫn cố gắng lấy lại bình tĩnh, dù sao nhiệm vụ vẫn là trọng yếu a.

Li Raichi đem mảnh giấy trong tay đưa cho Ryū, giọng nói mềm mại hỏi: "Tớ bị lạc đường a, cậu có thể chỉ cho tớ biết nơi này hay không ?"

Ryū đưa tay ra cầm lấy tờ giấy, trên tờ giấy đúng là có vẽ một cái bản đồ chỉ dẫn a, nhưng mà trình độ vẽ liền như con nít vậy, giống như liễn vẽ cho có, cái này là trình độ vẽ của mấy tên Yami sao ?

Đương nhiên là không!

Dựa vào cái này liền có thể nói rõ, Li Raichi, hay nói đúng hơn là Li Tenmon tại Yami không hề được xem trọng, liền bị xem như một con tốt vậy, giống như trước đó Tàn Tâm Thể Xá, cái này cũng chỉ là cho Lương Sơn Bạc làm nóng người, đồng thời cũng gửi cho bọn hắn một cái tín hiệu.

Khai chiến tín hiệu.

Bằng không thì một cái đạo quán có thể cùng Yami ngang hàng đối nghịch như Lương Sơn Bạc, một hay hai cái tiểu môn phái có thể đánh bại sao ?

"Là ai vẽ cái bản đồ này a, còn thua cả học sinh tiểu học nữa, thậm chí con chuột nhà tớ còn vẽ đẹp hơn thế." Ryū đem trang giấy trả cho Li Raichi, đẻ khuôn mặt nhỏ có chút đỏ bừng, bất quá đáy lòng vẫn là tại oán trách Yami.

'Thực sự là, làm ăn kiểu gì thế không biết ?'

Bỗng nhiên Li Raichi hỏi nhìn về một phía, ánh mắt của cô liền sáng lên tinh kim, gương mặt trở nên cao hứng cười nói: "Thật đẹp a."

Ryū theo ánh mắt của cô nhìn theo, liền thấy Li Raichi khen chính là mấy bông hoa ở đây.

"Cậu thích hoa sao ?" Ryū nhìn cô hỏi.

"Ân, rất thích, là cậu trồng sao ?" Li Raichi vui vẻ gật đầu đáp.

"Ân, liền rảnh rỗi nên trồng một chút a, xem như giết thời gian." Ryū gật đầu thản nhiên nói.

"Thật tốt a, lúc đầu dưới quê tớ còn trồng rất nhiều đâu, hiện tại liền không được nữa, phần lớn đất đai đều bị biến thành xi măng cùng nhựa đường hết rồi." Nói đến đây Li Raichi có chút ủ rũ, cô rất thích trồng hoa a, nếu như không phải gia đình cô gặp khó khăn thì cô cũng không có làm việc cho Yami để kiếm tiền.

"Thật đáng tiếc a, mặc dù thế giới phát triển nhưng cũng làm mất một vài thứ tốt đẹp a." Ryū gương mặt cảm thán nói, liền nói đơn giản công nghiệp phát triển khiến cho không khí ô nhiễm hay hiệu ứng nhà kính là đủ hiểu.

Nghe được Ryū lời nói sau, Li Raichi không khỏi nhìn Ryū với ánh mắt khác, giống như tìm được người đồng tâm vậy: "Nói cũng đúng a, mà khoan a, tớ còn chưa giới thiệu mình đâu."

Li Raichi giật mình phát hiện, sau đó liền nghiêm chỉnh nhìn lấy Ryū, tự mình giới thiệu nói:"Tớ là Li Raichi, tớ từ một vùng nông thôn ở Trung Quốc mà đến đây."

Ryū mặt lộ vẻ 'ngạc nhiên' nói: "Cậu tới từ Trung Quốc sao ? Nhìn không giống cho lắm."

Cái này liền là Ryū nói thật, nhìn Ma Kensei, Ma Sougetsu, Ma Ryō hay Li Tenmon một cái liền biết là người Trung Quốc, còn Li Raichi nhìn kiểu gì cũng éo ra a.

"A, có chuyện gì sao ?" Li Raichi nghe thế không khỏi tò mò hỏi.

"Không, chỉ là tớ có quen vài người Trung Quốc a, trong đó còn có một người là sư phụ tớ, mà cậu nhìn liền rất khác bọn họ." Ryū nhẹ lắc đầu nói ra.

"Thế a." Li Raichi nghe thế nhẹ nhàng gật đầu, dù sao cô cũng thấy mình không giống a.

"Khoan nha, cậu nói có một người là sư phụ cậu, như vậy cậu cũng học qua võ thuật Trung Hoa sao ?" Li Raichi lúc sau để ý trong lời nói của Ryū liền hỏi.

"Ân, học qua một chút da lông thôi." Ryū nở nụ cười thản nhiên nói.

"A, cậu cũng học qua võ thuật Trung Hoa...ưm." Li Raichi muốn gọi tên Ryū nhưng nhất thời chưa biết tên hắn.

"À, xin lỗi chưa giới thiệu, tớ là Museigen Ryū, cậu cứ gọi tớ là Ryū là được." Ryū gãi đầu cười gượng, sau đó cười nói giới thiệu bản thân.

"A!"

Li Raichi nghe xong con ngươi liền hơi co rụt lại, cô không nghĩ tới mục tiêu của mình thế mà xuất hiện trước mắt mình, hơn nữa còn là một thiếu niên trẻ tuổi tuấn tú như vậy!

"Có gì sao ?" Ryū có chút nghi ngờ hỏi, hắn đương nhiên biết chuyện gì a, nhưng mà nhìn thấy thiếu nữ biểu lộ, Ryū nội tâm xem xem mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào.

Đây là một cái xấu bụng thú vui a.

Nghe được Ryū lời nói, Li Raichi vội vàng lắc lắc đầu nói, "Không, không có gì, nghe tên của cậu liền nhớ lại một cái ngươi quen thôi."

Ryū nhìn Li Raichi một chút, bỗng chốc lộ ra nụ cười xấu xa, hắn đưa tay ra bắt được bàn tay nhỏ của cô, Li Raichi là muốn tránh đi, nhưng vẫn là bị Ryū bắt lại.

Ngay tại Li Raichi trong lòng kinh ngạc trước thực lực của Ryū, quả nhiên đúng như trong tình báo có thực lực rát cao, lúc sau cô lại nghe được Ryū nói: "Sư phụ của tớ từng dạy cho tớ một cách nhận biết người khác nói thật hay nói dối bằng cách bắt mạnh a, hiện tại thì có vẻ như cậu đang nói dối."

Li Raichi cảm giác tay của mình bị Ryū nắm chặt, cảm giác giống như không có sức lực, không có cách nào rút ra được, chỉ có thể nhỏ giọng nói: "Thật xin lỗi, tớ..."

"Không sao, bằng không thì đi dạo với tớ một chút xem như bù đắp đi." Còn không để Li Raichi kịp trả lời, Ryū dắt lấy Li Raichi tay nhỏ nhẹ nhàng kéo đi, trên gương mặt lộ ra nụ cười ấm áp, để cho Li Raichi lần thứ nhất cảm thấy thiếu nữ thanh xuân bắt đầu xao động.

Trên đường, Ryū vẫn như cũ nắm lấy tay nhỏ của Li Raichi, cùng cô đi song trên đường khiến cho mấy người khác không khỏi hâm mộ cười nói, để cho một bên Li Raichi vô cùng xấu hổ, thân thể không tự chủ được đứng gần Ryū để tìm kiếm che chắn.

Trắng nõn gương mặt tràn đầy khả ái đỏ ửng, đây lần đầu cô bị một cái nam nhân chạm vào, hơn nữa còn là thân mật như thế này để cho Li Raichi không biết làm thế nào, nhất là khi Ryū là mục tiêu của cô.

"Raichi, có thể hỏi cậu một việc được không ?" Ryū quay đầu nhìn qua Li Raichi, thân mật gọi lấy tên cô.

Li Raichi nghe thế nhìn hắn một cái, thấy gương mặt của hắn mỉm cười ôn nhu, khiến cô không tự chủ được mà gật đầu.

"Ân."

"Cậu sau này có dự định gì không, nếu như hiện tại vẫn chưa có chỗ ở liền có theo theo tớ, bản thân tớ có chút thực lực cùng thế lực a, đủ để đảm bảo cậu sinh hoạt vui vẻ mỗi ngày."

Li Raichi nghe xong Ryū lời nói, gương mặt không khỏi biến sắc, cô nhớ tới nhiệm vụ của mình là giết chết Lương Sơn Bạc đệ tử, cũng chính là thiếu niên trước mặt cô đây.

Chỉ cần giết người nam nhân này, trở thành thành viên chính thức cuar Yomi, cô liền có thể tiếp nhận nhiều nhiệm vụ lớn hơn, có thể nuôi sống gia đình mình tại Trung Quốc.

Thế nhưng là...

Nhìn xem trước mắt ôn nhu nam nhân, thân thiết, quan tâm lo lắng cho mình, thậm chí chủ động nói giúp cô tìm chỗ ở cùng công tác.

Từ nhỏ vốn sinh hoạt khó khăn, học tập võ thuật bị yêu cầu nghiêm khắc, lần thứ nhất được một người quan tâm như vậy, không khỏi không khỏi đau nhói, nước mắt cơ hồ muốn chảy xuống.

Đối mặt với Ryū ôn nhu, Li Raichi con mắt đỏ lên.

Cô vội vàng xoay người che lại mặt mình, ngữ khí run rẩy nói: "Không, không cần, cám ơn cậu...tớ còn có việc, tớ đi về trước!"

Ngay lập tức, Li Raichi hướng về một cái phương hướng chạy đi, cái kia run rẩy đôi vai trong mắt Ryū, đã nói lên tâm tình của thiếu nữ vốn không thể biểu đạt thành lời.

Đưa mắt nhìn Li Raichi chạy đi, Ryū nguyên bản ôn nhu biểu lộ chậm rãi trở nên băng lãnh.

Vốn là hắn đối với Yami cũng không mặn không nhạt, thế nhưng để cho một thiếu nữ khả ái phải trải qua nhiều thứ như thế, bởi vì cha mình muốn gia nhập vào Yami, Li Raichi phải tự mình kiếm tiền mà không ngừng bị yêu cầu làm những việc dơ bẩn.

Hiện tại để cho Ryū thấy được, hơn nữa mục tiêu cũng là hắn, Ryū liền muốn để cho Yami bọn hắn biết, không phải cái gì muốn làm là được.

Ryū gương mặt trầm ngâm, sau đó quay người rời đi, trong đầu hắn hiện tại nghĩ gì liền không biết được.


Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?