Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 88: Li Raichi quyết tâm.




Bên trong một căn phòng đen tối mà thứ ánh sáng duy nhất là từ cửa sổ lẻ loi chen vào.

Lúc này bên trong có hai cái thân ảnh một lớn một nhỏ đang ở đây.

"Con không muốn đi giết tên đệ tử Lương Sơn Bạc đó"

Li Raichi hiện đáng đứng tại trước mặt một cái lão nhân, trên mặt mang theo thần sắc nghiêm nghị đến cực điểm.

"Con nói cái gì ?"

Lão nhân biểu lộ bất động thanh sắc, trên thân không giận mà tự uy khí chất để cho Li Raichi muốn hô hấp cũng có chút khó khăn.

Trung niên nhân đối với Li Raichi chất vấn, ngữ khí nghi hoặc cùng lăng lệ.

"Cha, con nói là..." Li Raichi do dự một chút, nhưng vẫn là cố gắng nói ra miệng.

"Con không muốn tiếp tục nhiệm vụ..."

Chát!

Bàn tay nhanh như chớp đánh vào Li Raichi trên mặt, đem Li Raichi cả người đánh bay 2-3 m.

Lão nhân biểu lộ trở nên tức giận, khí tức trên thân trở nên bạo động chứng tỏ cảm xúc của hắn hiện giờ.

"Chỉ vì một vài lời nói của tên đệ tử đó, ngươi thế mà muốn bỏ đi cơ hội giúp gia đình mình kiếm tiền sao ?" Lão nhân ánh mắt lãnh đạm nhìn té trên đất nữ nhi, âm thanh không có một tia tình cảm.

"Làm sao cha biết, chẳng lẽ..." Li Raichi một tay chật vật chống xuống đất ngồi dậy, tay còn lại che lấy gương mặt nói.

Lão nhân hai tay nắm sau lưng, ngữ khí không có chút ba động nói: "Ngươi cho rằng Yami sẽ không biết sao loại chuyện này sao ? Li Raichi, nhớ kỹ, chỉ có gia nhập vào Yami, chúng ta mới có thể càng phát triển, mới có thể để cho người nhà của chúng ta ở Trung Quốc vượt qua khó khăn, ngươi đã nghe chưa!!"

Li Raichi bàn tay nhỏ nhắn không khỏi nắm chặt, móng tay gần như cấm vào da thịt, thần sắc của cô không ngừng giãy dụa, tại lựa chọn người nhà cùng người ngoài, Li Raichi cuối cùng vẫn lựa chọn người nhà.

Li Raichi buông bàn tay ra, lần nữa ngẩng đầu lên, biểu lộ trở nên vô cảm cùng máy móc, ánh mắt trống rỗng nói: "Vâng, sư phụ."

Lão nhân nhìn thấy Li Raichi dạng này, rất là hài lòng gật đầu nói: "Đây mới là tâm tính của một thành viên của Yami, rất tốt, đêm nay, ngươi liền đem thủ cấp của tên đệ tử Lương Sơn Bạc kia mang về cho ta."

Li Raichi trống rỗng ánh mắt nghe được đệ tử Lương Sơn Bạc từ này, ánh mắt rõ ràng thoáng qua một tia ba động, cuối cùng vẫn là che giấu đi nói: "Vâng, sư phụ."

Nhìn lấy con gái mình rời phòng, Li Tenmon trong mắt lóe lên một tia ngoan lệ, miệng nói khẽ: "Lương Sơn Bạc đệ tử sao, ha ha, liền lấy ngươi làm lễ vật tặng cho Yami a!"

"Ha ha ha ha ha."

......

Lương Sơn Bạc

Ryū lúc này đã cùng Renka trở về đạo quán, vừa trong thấy Renka lúc thì Kensei giật mình như thấy ma vậy, lập tức muốn lặng lẽ trốn đi, bất quá vẫn là bị Renka phát hiện, hơn nữa Renka còn hướng Kensei uy hiếp nói nếu như còn dám chạy thì sẽ đem chuyện ở đây nói cho mama cùng đệ đệ, khiến cho Kensei không thể làm gì khác hơn là khuất phục trước nữ nhi của mình.

Một lát sau đó khi Kensei được tự do thì hắn lập tức kéo Ryū sang một góc phòng.

"Wtf Ryū ? Không phải con đã hứa với ta là sẽ không để Renka đến đây sao ?" Kensei không khỏi tức giận trừng mắt nhìn hắn.

"Khụ khụ, sư phụ Kensei, ngươi biết không, lúc nãy khi con gặp Renka thì cậu ấy đang cùng địch nhân chiến đấu.

Kensei một mặt biểu lộ không cảm xúc, cái này có gì đáng nói, nữ nhi của hắn không phải thường đi gây chuyện hay sao ?

Ryū thấy thế liền bĩu môi nói: "Lúc con vừa mới tới thì đã thấy Renka bị tên kia ép vào đường cùng a, nếu như không có con ngăn cản thì có thể Renka đã một loại nào đó nguy hiểm chiêu thức cưỡng ép tăng cao thực lực, đối với nàng tạo thành tổn thương nghiêm trọng."

Nghe được Ryū lời nói sau, Kensei lộ ra thần sắc kinh ngạc, tiếp đó biểu lộ trầm mặc: "Không nghĩ tới, lần này gặp phải địch nhân cường đại như vậy."

Ryū hai tay ôm quyền, thản nhiên nói: "Đương nhiên, ngươi kia thế nhưng là chuẩn Master cấp a."

"Ừm." Kensei gật gật đầu, tiếp đó biểu lộ lần nữa trở nên hung hăng: "Cái này cùng với việc ngươi mang Renka tới Lương Sơn Bạc có liên quan à ?!"

"A, hôm nay sư phụ Kensei thế mà nhạy bén như vậy a ?" Ryū ,mở to mắt, có chút kinh ngạc nhìn xem Kensei, thế mà lại lừa không được.

"... "

"Tiểu tử thúi, trong mắt ngươi lão già ta chính là đồ đần sao?"

Ryū làm ánh mắt hiển nhiên nhìn hắn, mặc dù không nói thành lời nhưng sức sát thương rất lớn a.

"..."

'Tại sao ta lại nhận tên tiểu tử thối này đệ tử kia chứ, thật tức chết ta kia mà.' Kensei trong lòng không khỏi u oán.

...

Một buổi chiều nào đó.

Cạnh!

Cạnh!

Cạnh!

Từng tiếng lách cách vang lên, lúc này trong đại sảnh, Ryū đang cùng với Akisame chơi đánh cờ, bên cạnh còn có Miu cùng Renka hai bên trái phải ngồi xem hắn, phía trước thì có Honoka ngồi trong ngực hắn, sau lưng thì Shigure đang vờn tay qua cổ hắn nhìn lấy bàn cờ.

"Không ngờ ngươi hôm nay lại có nhã hứng chơi cờ với ta a, Ryū." Akisame không khỏi vuốt ria mép nhìn xem Ryū.

"Hôm nay đột nhiên rảnh rỗi muốn cùng sư phụ chơi cờ a, như vậy cũng khiến bản thân con thư giản đầu óc một chút." Ryū cười nhẹ lắc đầu nói, hiện tại mấy cái huấn luyện thể chất thông thường ít gây hiệu quả cho hắn giai đoạn hiện tại, cho nên Ryū liền chuyển qua tập luyện đầu óc, để cho bản thân phần nào rèn luyện tâm trí.

"Không ngờ tên sắc lang như cậu cũng biết đánh cờ nữa a, có chuyện gì mà cậu không biết làm hay không ?" Renka ở bên cạnh ôm lấy tay hắn dựa sát cười nói.

"Có a, vì thế tớ cần các cậu giúp tớ hoàn thiện a." Ryū thản nhiên cười nói.

"Chuyện gì ?" Mấy nữ nghe thế không khỏi tò mò hỏi.

"Là sinh con a." Ryū nở nụ cười cao hứng nói, chọc cho ba nữ đều đỏ bừng cả lên.

"Ryū xấu!"

"Hư hỏng!"

"Không đúng đắn!"

"Toàn nghĩ chuyện xấu xa!"

"Hì hì." Ryū lắc đầu cười nhẹ.

Ring! Ring! Ring!

Bỗng nhiên một âm thanh rung động vang lên, mà nó xuất phát từ trong túi quần của Ryū, hắn nghe thế liền đưa tay lấy ra một chiếc điện thoại di động, phía trên có ghi chữ Alien.

"Là tên Niijima kia sao ?" Honoka nhìn lấy cái tên liền đoán ra được.

"Không biết có chuyện gì a." Ryū bắt máy lên để bên tay, phía dưới vẫn cùng Akisame đánh cờ, lập tức liền phát ra tiếng hét thảm thiết

"Không xong rồi đại vương ơi, hiện tại có một tên gọi là Spark đến từ Yomi tấn công chúng ta, hắn thừa dịp Thor không có mặt thời điểm liền tập kích khu huấn luyện Sumo, dẫn đến thủ hạ cơ hồ toàn diệt!"

"Ta cho rằng mục tiêu kế tiếp của tên này chắc chắn là căn cứ của chúng ta, mặc dù tất cả đội trưởng đều ở đây, ta cũng nghĩ rằng sẽ không quấy rầy đến thủ lĩnh vì một tên Yomi, bất quá lần này ta có dự cảm không lành cho nên mới tìm đến thủ lĩnh."

Niijima cái trán toát ra mồ hôi lạnh, nhưng mà hắn vẫn như cũ báo cáo rõ ràng từng chữ, dưới tình huống khẩn cấp vẫn duy trì bình tĩnh.

Đối với cái này, Ryū trong lòng liền có đáng giá cao đối với Ryū, bảo sao lại được cả Akisame lẫn Li Tenmon khen ngợi có tài quân sư.

Cạch!

Ryū nhẹ nhàng đánh xuống con cờ, hướng về trong điện thoại nói: "Ân, làm rất đúng."

"Ngay khi trong lòng có dự cảm không lành liền báo ngay cho ta, tự tiện làm chủ là vô cùng không khôn ngoan, có câu không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, ngươi có thể dưới tình huống này chủ động tới tìm ta, đây là cách làm chính xác, rất tốt."

Nghe Ryū tán dương, Niijima trong lòng vô cùng cao hứng, biểu tình trên mặt lần nữa biến thành cười gian rộ lên, xoa tay cười nói: "Đâu có đâu có, cũng là thủ lĩnh lãnh đạo có tài a."

Ryū không để ý đến Niijima vuốt mông ngựa, mà là nhìn lên bầu trời, lúc này lại lần nữa hiện ra một bầu trời phủ đầy mây đen, Ryū thầm nghĩ trong lòng: 'Đến rồi sao Raichi, như vậy Li Tenmon, ngươi chuẩn bị sẵn sàng sao ?'

Mặc dù đám người Niijima tập luyện vô cùng vất vã đi cũng khổ cực đi, nhưng mà so với Li Raichi được huấn luyện như địa ngục thì liền kém nhau một trời một vực a.

Cách!

"Chiếu tướng!" Ryū lần nữa đánh xuống con cờ.

"Xem ra kĩ thuật đánh cờ của con tiến bộ rất lớn a." Akisame thản nhiên vuốt lấy ria mép mỉm cười nói.

"Là sư phụ rõ ràng nhường con a." Ryū thản nhiên nhìn xem Akisame cười nói.

"Ha ha, dù sao mấy người kia vẫn đang chờ con tới giúp đỡ, đừng có làm chậm trễ thời gian của mình." Akisame bị vạch trần ý đồ liền cười một tiếng.

"Ừm." Ryū chậm rãi đứng dậy, sau đó liền bước ra đại môn.

"Bọn tớ cũng muốn đi a." Ở phía sau Miu, Honoka cùng Renka cũng chạy theo.

"Tớ có bao giờ cản được mấy cậu đâu." Ryū bất đắc dĩ lắc đầu cười nói.

...

Ring! Ring! Ring!

Niijima vừa tính cất điện thoại thì nó lần nữa reo lên, khi nghe đến điện thoại phía bên kia lời nói sau, con ngươi hắn bỗng co rụt lại: "Ngươi nói cái gì ?!"

Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc