Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 94: Chịu a.




Ps: Ai thắc mắc chừng nào main mới "thịt" mấy nữ thì là nó đâu đó khoảng chap 115.

'Tên tiểu tử này rõ ràng không phải bình thường đệ tử cấp, nó rõ ràng đã có thể sánh với cấp Master!'

'Chết tiệt, Yami vì cái gì không có đề cập tới, đây căn bản không phải đệ tử cấp có thể xử lý mục tiêu!'

'Yami các ngươi đến tột cùng là có ý gì !?'

Ryū ở một bên nhìn xem Li Tenmon lúc này quanh thân không ngừng nổi lên từng cơn phong áp, tâm tình bên trong không ngừng nổi lên sóng gió, Ryū nhìn hắn cười nhạt nói:

"Thật đáng buồn a."

Li Tenmon nghe thấy lời nói châm chọc của Ryū, hiện tại trong lòng đang tràn ngập tức giận như hắn không khỏi sẵn giọng nói: "Ngươi có ý gì ?!"

"Nhìn cái biểu tình khó hiểu đó của ông, có phải là đáng tự hỏi vì cái gì Yami bọn hắn không có nói cho ông biết tình báo về thực lực thật sự của ta sao ?"

"Vì cái gì không nói cho ông biết thực lực của ta sớm đã vượt xa cấp bậc đệ tử, đã sớm tiến vào cấp bậc Master, thậm chí là mạnh hơn thông thường Master."

Ryū dùng tử sắc con ngươi lãnh đạm nhìn xem Li Tenmon, hắn có thể nhìn thấy Li Tenmon trong mắt lóe lên nghi hoặc cùng kinh sợ.

"Mà còn nữa, chắc là tên Quyền Thánh kia có kế hoạch gì đó đi, hắn thế mà không có đem chuyện ta đối chiến với hắn nói ra, mặc dù là ta không có thắng được a."

Ryū khoang tay lại, khóe miệng hơi câu lên nói: "Bất quá dù là như vậy, ta cũng không phải đối thủ mà một tên đệ tử có thể đối phó, cho nên Yami bọn hắn kêu các ngươi tới, chỉ đơn giản là muốn thông qua các ngươi mà thăm dò lấy tình báo về Lương Sơn Bạc đệ tử thôi, liền xem các ngươi như mấy con tốt thôi a."

Li Tenmon nghe xong lời của Ryū, sắc mặt của hắn chợt biến đổi, nắm chặt nắm đấm cắn răng không tin tưởng nói: "Không có khả năng! Tiểu tử, đừng tưởng rằng chỉ dựa vào mấy câu liền có thể làm loạn tinh thần của ta, ngươi còn kém xa lắm đâu!"

"Ha, dù là một cái vĩ nhân như ông cũng không chấp nhận việc mình chỉ là một con tốt thôi sao." Takeda nhín Li Tenmon cười nhẹ một tiếng nói, trong mắt hơi hồi tưởng lại lúc còn dưới trướng của Ragnarok bản thân cũng chỉ là một con tốt, nhưng mà từ khi gặp Ryū thì hắn đã thay đổi, cho nên bây giờ Ryū đối với liền như thiên lôi sai đâu đánh đó.

"Ông nghĩ như vậy sao ?" Ryū cười nhạt một tiếng, cái phản ứng này rất bình thường đi, ai khi nghe thấy điều mà bản thân mình không muốn nghe nhất đều sẽ theo bản năng mà trốn tránh hiện thực, tự bịa ra một cái lí do lừa gạt chính mình.

Nhưng Ryū cũng không có quan tâm, nếu như Li Tenmon đã tìm đến Ryū, lại gặp hắn ở trước mặt Ryū đối đãi con gái của mình độc ác như thế.

Không thấy còn tốt, hiện tại liền để Ryū thấy được, hắn nhất định phải thật tốt phát tiết bất mãn trong lòng, nếu không thì thật ngủ không ngon a.

"Ông đã nói như thế ta cũng không thèm cãi lại làm gì, sự thật như thế nào liền trong lòng ông biết rõ, đám người Yami đó cử ông đến đây bắt ta, nhưng mà chính bọn hắn cũng biết không thể..." Ryū trên mặt lộ vẻ mỉm cười, hướng về bên trên một nhà nói: "Đúng không, sư phụ Kensei ?"

"Papa ?" Renka bất ngờ nhìn lên trên.

"Cái gì ?" Li Tenmon vừa nghe xong câu nói từ miệng Ryū, bỗng nhiên trực giác của hắn liền mách bảo, lập tức hắn quay đầu nhìn theo hướng Ryū.

Chỉ thấy tại trên một tòa nhà cao tầng, một thân ảnh nhỏ con mặc lấy trang phụ Trung Quốc màu lục, tay vịnh lấy mũ nhảy vọt xuỗng.

"Tiểu tử thúi ngươi càng ngay càng đáng sợ a, trực giác của ngươi thực sự là càng ngày càng nhạy cảm, rõ ràng đến cả Li Tenmon còn không có phát hiện ra ta."

Từ trên cao mấy chục mét nhảy xuống mặt đất, không hề có một chút phá hư, cũng không có âm thanh phát ra, liền thấy sức khống chết của Ma Kensei mạnh như thế nào.

Kensei nhìn lấy Ryū cảm thán nói: "Nhìn tiểu tử ngươi hiện tại chắc là có thể cùng đám sư phó bọn ta so tài a."

"Đâu có, đâu có, muốn cùng mấy vị sư phụ luận bàn cũng phải chờ ta chính thức trở thành cấp vĩ nhân a, hiện tại còn kém xa đâu." Ryū nhẹ nhàng lắc đầu cười, mặc dù vừa này có thể làm cho Li Tenmon bị thương một chút, nhưng mà không có bất kỳ người nào ở đây dám xem thường hắn, bởi vì bọn hắn nãy giờ đều sử dụng 《Hô Hấp Pháp》 tạm thời gia tăng sức mạnh, Ryū cũng đang mở ra 【Trực Quan】 nghiêm túc đối chiến lấy.

Li Tenmon ánh mắt ngưng trọng nhìn xem Ma Kensei: "Ra là ngươi, bậc thấy tinh thông mọi loại võ thuật Trung Hoa, Ma Kensei."

"Li Tenmon, trận chiến giữa các đệ thì một tên vĩ nhân không được xen vào, coi như gia nhập Yami thì tốt xấu gì ngươi cũng nên tuân thủ quy tắc từ lâu được lập ra này." Kensei hai tay cắm vào tay áo, trên mặt hiện hiện ra thần sắc tức giận.

Cho dù là Yami, cũng sẽ đem võ thuật của bọn hắn truyền thừa cho đệ tử của mình, cũng như cũ tuân thủ quy tắc này, bởi vì ngươi mạnh cỡ nào đi, trăm năm về sau chẳng lẽ ngươi còn sống sao, một thân võ nghệ cao cường đến đâu thì chết đi cũng mang xuống mồ.

Cho nên mỗi người bọn hắn đều sẽ tìm đệ tử, đem chính mình một thân võ nghệ truyền thụ cho đệ tử.

Nếu có ai đánh vỡ quy tắc đối với đệ tử ra tay, như vậy tất cả vĩ nhân không còn tuân thủ quy tắc, như vậy tương lai sẽ không còn có võ thuật được truyền thừa xuống.

Bởi vì đệ tử đều bị giết sạch hết còn đâu!

"Hừ! Ít nói đạo lí đi!"

"Đệ tử ? Hắn đã có thể cùng ta đối chiến, thậm chí còn làm ta bị thường, đây là việc mà một tên đệ tử có thể làm sao ?!"

Li Tenmon tức giận hướng Kensei quát, một tên đệ tử đặt chân vào vĩ nhân lĩnh vực, cho dù là hắn thấy qua YOMI thủ lĩnh, cái kia được xưng là Sole Disciple thiên tài Kanō Shō, cũng chỉ là mới tiến vào giai đoạn 2 - Giải Phóng mà thôi.

Còn tên tiểu quái vật này ?

Liền cmn đã có thể cùng chuẩn Grand Master là hắn đối chiến không chút khó khăn!

"Khụ khụ..." (。﹏。;)

Ma Kensei trong lòng ngượng ngừng làm bộ ho khan hai tiếng, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

Bất quá chỉ thấy Kensei giang hai tay nói: "Cái này ta cũng chịu a, ai kêu nhà ta đệ tử là cái quái vật đâu, bất quá ta có thể đảm bảo là hắn còn không có tiến vào vĩ nhân lĩnh vực, hắn bây giờ thực lực cũng là nhờ một loại nào đó chiêu thức mới làm được, còn có thời gian hạn chế, cho nên không tính a~" ¯\_(ツ)_/¯

Gân xanh tại trên trán Li Tenmon bạo khởi, khóe mắt không ngừng co giật, hắn cuối cùng nhẫn nhịn không được Ma Kensei đắc ý cùng khoe mẽ, hắn muốn cùng Kensei đọ sức một trận!

Ryū đi lên phía trước Kensei, mở miệng nhàn nhạt nói: "Sư phụ, để ta lên đi, người không phải cũng muốn con mau chóng tiến vào vĩ nhân lĩnh vực sao ?"

Ma Kensei trầm mặc trong giây lát, suy nghĩ một chút cảnh tượng lúc nãy liền gật đầu đồng ý: "Ừm."

"Lương Sơn Bạc đệ tử, ngươi sẽ vì chính mình ngông cuồng mà trả giá thật lớn!"

Li Tenmon hoàn toàn không nghĩ tới tại Ma Kensei lại để Ryū một mình lên đối chiến với hắn, mặc dù hắn đối với Ryū vô cùng tức giận, cũng thời cũng đáng giá cao Ryū.

Bất quá, võ sư chiến đấu với nhau, sẽ không bởi vì thế mà sẽ thủ hạ lưu tình.

"Tiếp theo liền để tớ ứng phó được rồi."

Ryū vừa hướng mấy người nói vừa tản mác ra lam sắc Sei Ki, quần áo tung bao phất phơi, từ thân thể tương đối mảnh mai của hắn tỏ ra khí thế cường đại, cùng Li Tenmon trên người uy thế cùng nhau va chạm mãnh liệt.

"Ryū......" Raichi ánh mắt phức tạp cùng lo lắng nhìn lấy Ryū, mặc dù thấy Ryū có thể cùng cha cô đối chiến, bất quá một bên là cho cô, một người là cho cô nhìn thấy hi vọng, cho dù là người nào thì Raichi cũng không muốn ai bị thương cả.

"Địa Thảng Liên Hoàn Chưởng Quyền Cước!"

Li Tenmon cả người xoay tròn ra phía trước với tốc độ chóng mặt, biến thành một cái xoa luân phá nát mọi thứ nó đi qua phóng thẳng tới Ryū

Hít!

Ryū hít một hơi thật sâu, toàn bộ cơ thể điều động khí huyết tới cực điểm, Sei Ki toàn bộ bao trùm thân thể như một tấm màng mỏng, ánh mắt sắc bén, tinh tường nhìn lấy tất cả mọi chi tiết trước mắt.

Hô!

Ryū tiếp theo phun ra một ngụm khí, mặc dù chiêu thức này của Li Tenmon vô cùng nguy hiểm, nếu như bất cẩn liền có thể bị đánh cho xương cốt gãy nát, mặc dù hắn có thể giống như Kensei dùng như hóa cương như trong nguyên tác nhưng Ryū vẫn muốn cùng hắn lấy cứng đối cứng, bởi vì đó là cách một tên nam nhân có thể thật sự tung ra toàn bộ sức mạnh của mình.

Rầm!

Ryū bất ngờ đạp mạnh xuống mặt đất biến nó thành gạch vụn, phóng thẳng tới Li Tenmon, hai tay bay múa sống động chém ra từng cái tàn ảnh.

"Ryū thức - Xà Hoạt!"

Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?