Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 95: Kình Lực.




Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! ...

Vô số phong quang bắn ra tàn phá xung quanh, mặt đất không ngừng bị đánh ra từng cái hố to hố nhỏ, bên ngoài mấy tòa nhà cao tầng cũng bị bọn hắn làm cho run rẩy.

"Đây chính là thủ lĩnh thực lực sao ? Thật khủng khiếp a!"

"Ryū..."

Ma Kensei đứng trước chúng nữ ngăn cản phong áp tạo ra từ trận chiến giữa Ryū cùng Li Tenmon, Kensei nhìn đồ đệ của mình vậy mà có thể cùng Li Tenmon đối chiến, dù là hắn cũng phải nghiêm túc đối đãi đối thủ, trong lòng không khỏi cảm thán bản thân là mình đã già.

"Tiểu tử, coi như chiêu thức gia tăng thực lực của ngươi lợi hại đến đâu đi nữa cũng sẽ có giới hạn, ngươi cùng ta đánh lâu như vậy đoán chừng cũng sắp đến giới hạn rồi a!"

Li Tenmon không ngừng cùng Ryū quyền cước đối kích, ánh mắt sáng như đèn pha nhìn lấy Ryū nói to.

"Cảm ơn nhắc nhở, nhưng mà ta có thể làm thế cả ngày."

Mở ra sử dụng 【Trực Quan】 cùng 《Hô Hấp Pháp》, cả hai cùng lúc sử dụng tăng phúc thực lực tiến nhập cấp Master đâu đó khoảng giữa, nhưng tăng phúc lớn như vậy cùng sử dụng thời gian để cho Ryū tiêu hao sức lực của bản thân rất lớn.

Hơn nữa chỉ là lực lượng thô đạt tới cấp Master, không có đạt đến chân chính cấp Master, khả năng sử dụng Ki chưa đạt đến giai đoạn 3 cùng 《Khoảng Không》, căn bản không có cùng cường giả như Li Tenmon ngang hàng.

Có thể đánh thành như hiện giờ là bằng vào chính Ryū mạnh mẽ như quái vật nhục thân cùng siêu phàm phản ứng thần kinh, kinh khủng phản xạ cùng trực giác, đây chính là nguyên nhân Ryū có thể cùng Li Tenmon đối chiến đến giờ.

Bất quá bây giờ nếu như cứ tiếp tục kéo dài thì có thể hắn có thể sẽ đến cực hạn, hắn đã dần cảm thấy đại não của hắn đang bắt đầu rên rỉ vì đau đớn từ áp lực thần kinh mang tới.

Mặc dù hắn còn có một cái ác chủ bài nữa chưa lật nhưng mà hiện tại hắn vẫn chưa muốn sử dụng tới, ít nhất là chưa phải bây giờ.

Cho nên Ryū quyết định, chiêu tiếp theo quyết thắng thua.

"A? Ngươi tại đang hội tụ lại sức mạnh vào một chỗ, tiếp theo dự định một chiêu phân thắng thua sao ?"

Li Tenmon ánh mắt vô cùng bén nhạy, rất nhanh liền phát hiện ra Ki trên thân Ryū phát sinh biến hóa.

Dù là biết nếu như mạnh mẽ công kích lấy sẽ phá vỡ chuẩn bị của Ryū, thế nhưng hắn thân là một cái vĩ nhân, chẳng lẽ lại đi sợ một tên đệ tử sao ?

"Tốt, liền một chiêu phân định thắng thua!"

Ầm!

Theo hai người mượn lực phản chấn bay ra, lập tức liền bày ra tư thế, khí thế kinh người không ngừng tản mát ra từ trên thân hai người.

Gió lốc nổi lên, lá rụng cuồng vũ, bầu không khí ngột ngạt để cho đám người có chút khó chịu, nhưng coi như thế, chúng nữ hiện vẫn đứng ở chỗ này không lùi bước, nhìn xem các nàng yêu mến yêu nam nhân thắng lợi trở về.

Kensei thấy thế, ánh mắt tự hào nhìn đồ đệ đang chuẩn bị một kích cuối cùng, trong lòng thở dài: "Không hổ là đồ đệ của ta, có phong thái lúc ta còn trẻ!"

Vút!

Nhanh đến mức không thể nhìn thấy bằng mắt thường, hai đạo thân ảnh phóng thẳng vào vào như đạn pháo.

Oanh!

Quang mang kim sắc phóng xuất ngay lập tức chiếu rọi dưới bày trời tâm tối này.

Ầm! Ầm! Ầm!

Kinh khủng xung kích đem bên cạnh cây cối thổi cho lung lây dữ dội như sắp ngã, phương viên 10m xung quanh ngay lập tức lõm xuống một cái hố to, ngay sau đó hai cái thân ảnh từ bên trong làn khói nhảy vọt.

Hai người một lớn một trẻ hai mắt nhìn nhau, khí tức cường bạo trên thân đều từ từ rút đi, chỉ để lại từng cơn gió nhẹ thổi qua hai người.

"Rốt cuộc ai thắng a ?" Takeda đám người nhìn ở một bên căng thẳng nói, cái trận chiến này quả thực quá khốc liệt, từ trước đến nay bọn hắn chưa từng nhìn thấy trận chiến nào như vậy cả, đến bây giờ mới có thể thấy được thực lực thật sự của thủ lĩnh.

Hiện tại ánh mắt của toàn trường đều hướng về phía hai người.

Phịch!

Đột nhiên Ryū khụy một chân xuống, tay phải cùng đột nhiên chảy ra từng tia huyết dịch do mạch máu bị tổn thương.

"Ryū!" Ngay lập tức đám ngươi đều hốt hoảng kêu lên, thậm chí chúng nữ đều đã lo lắng chạy đến đỡ hắn.

"Ryū, cậu thế nào rồi ?" Miu gấp gáp đỡ lấy Ryū, thần sắc lo lắng hỏi.

"Khụ, khụ, lần này hơi quá đà một chút." Ryū ho khan, gượng cười nói.

"Nào có một chút a!" Honoka trừng mắt nhìn hắn.

"Xin lỗi Ryū, là tớ khiến cậu đối chiến với cha tớ." Raichi cúi đầu như nhận lỗi.

"Cô gái ngốc này, xin lỗi cái gì kia chứ." Ryū không khỏi búng trán Raichi một cái bất đắc dĩ nói.

"Cậu thật quá liều mạng a, ngay cả chuẩn Grand Master lấy cứng đối cứng." Renka vội vàng lấy ra chút thuốc bôi giúp hắn cầm máu.

"Nhưng mà không phải không có chút hiệu quả." Ryū nhẹ cười một tiếng, ánh mắt hướng qua Li Tenmon, để cho chúng nữ cũng ghé mắt nhìn qua.

Li Tenmon lúc này vẫn cứ như bình thường đúng thẳng, thần sắc vẫn như cũ uy nghiêm, kế tiếp hắn bỗng nhiên mở miệng nói.

"Khá lắm tiểu tử!"

Sau đó chỉ thấy Li Tenmon tung một chưởng vào ngực, tiếp đó chỉ thấy hắn phun ra một ngụm máu lớn, sắc mặt trở nên tiền tụy hơn rất nhiều.

"Cha!" Raichi thấy thế liền vội vàng chạy đến đỡ lấy Li Tenmon.

Ánh mắt của mọi người lập tức trở nên khó hiểu, không hiểu vì sao vô duyên vô cớ Li Tenmon lại đánh vào ngực mình như thế, chẳng lẽ là vì để cho công bằng thôi à ?

"Là Kình." Kensei ở một bên thản nhiên nói ra.

"Kình ?" Honoka nghe thấy từ ngữ mới lạ đó liền khó hiểu nói.

"Kình lực, nói đơn giản chính là lực lượng từ chính thân thể của mình, nếu như Ki là năng lượng sinh ra từ sinh mệnh cùng ý chí thì kình lực là năng lượng sinh ra từ lực lượng nhục thân cùng khí huyết của thân thể."

"Sử dụng tốt kình lực đồng nghĩa với chưởng khống được toàn bộ lực do bản thân tạo ra để gây áp lực lên đối tượng, gây ra tác động ớ các mức độ và mục đích khác nhau, khiến cho công kích của bản thân có tính xuyên phá cực cao."

Kensei đáng vẻ cao thâm chậm rãi giải thích.

Nói đến đây mọi người cũng hiểu đôi chút, sau đó lại nhìn qua Ryū.

Ở đây ai cũng biết nhục thân của Ryū khủng bố như thế nào, đến mức có thể cùng vĩ nhân đối chiến, nếu như Ryū vào lúc sử dụng công kích cuối cùng của mình đồng thời sử dụng Ki cùng Kình, cả hai cùng tấu, thử hỏi lực xuyên phá có thể lớn đến mức nào kia chứ.

Li Tenmon chính là bị thủ đoạn này của Ryū làm cho nội thương, cái chưởng lúc nãy chính là để phá giải nội lực đang quấy phá bên trong của Ryū mà phun ra một ngụm máu xấu.

"Tiểu tử, hôm nay bọn ta xem như thua, nhưng mà mọi chuyện không có cứ như vậy kết thúc đây, Yami chắc chắn sẽ lần nữa tìm tới ngươi." Li Tenmon lau đi khóe miệng bên miệng, giọng điệu khó chịu nói, sau đó liền gạt tay của Raichi sang một bên, một mình hướng ra bên ngoài bước đi.

Raichi nhìn qua cha mình sau đó lại nhìn qua Ryū, cuối cùng cô liền lựa chọn chạy đi theo cha mình, dù sao cô cũng không thể không quan tâm cha của mình.

"Khoan đã." Ryū mở miệng gọi lại hai người, sau đó chậm rãi đúng lên hướng về hai người đi tới.

"Ryū." Raichi ánh mắt không nỡ nhìn hắn.

"Không sao." Ryū xoa lấy tóc cô mỉm cười, sau đó lại từ trong túi áo lấy ra một tấm thẻ, tiếp đó liền ném cho Li Tenmon.

"Mật khẩu đều là số 0, trong đó có đủ số tiền để cho ông cải tạo lại quê mình, cho nên đừng có bắt buột Raichi làm mấy việc dơ bẩn cho ông nữa." Ryū ánh mắt cau lại nhìn lấy Li Tenmon trầm giọng nói.

"Hừ!" Li Tenmon không quan tâm hừ lạnh một tiếng, một tên tiểu tử có thể có bao nhiêu tiền kia chứ.

"Ryū, cậu..." Raichi ánh mắt phức tạp nhìn lấy áp úng nói.

"Đừng nói gì cả, không phải tớ đã nói sẽ giúp cậu giải quyết mọi việc sao." Ryū cười cười dùng ngón tay che lại miệng nói.

"Thế nhưng tớ thật nợ cậu rất nhiều." Raichi ánh mắt không cam tâm nói.

"Nếu như muốn trả nợ cho tớ thì..." Nói đến đây Ryū chậm rãi ghé vào tai cô nói nhỏ một tiếng, âm thanh chỉ đủ để cho Raichi nghe, dù là Li Tenmon hay Ma Kensei đều không nghe được.

Mặc dù không biết nói cái gì nhưng mà mọi ngươi lại thấy được Raichi không biết vì cái gì gương mặt trở nên đỏ ửng vô cùng, đệ cho các cô gái không khỏi u oán nhìn hắn.

'Cái tên này chỉ có trêu chọc nữ nhân là giỏi.' Chúng nữ trong lòng đều suy nghĩ cùng một câu.

"Tên xấu xa nhà cậu." Raichi trừng mắt nhìn hắn kiều mắng, sau đó lại bỗng nhiên nhìn qua mấy bông qua ở một bên nói.

"Mấy đóa hoa đó thật đẹp a, thật may nó không bị phá hủy mất."

"Mấy đóa hoa sao ? Bọn nó không phải..." Ryū quay qua không thấy bất kì bông hoa nào liền quay đầu lại nhìn cô, sau đó trong mắt chỉ còn một màu hồng phấn chiếm lấy tầm nhìn, đồng thời bờ môi lại cảm nhận được một xúc cảm ấm áp, mềm mại không tưởng, cùng một hương thơm siêu lòng của một thiếu nữ như đóa hoa mới nở.

Nhìn thấy cảnh tượng đó đám người lập tức há hốc mồm, thủ lĩnh của bọn hắn cũng quá đào hoa đi, nếu bằng một góc của hắn thì khỏi phải lo không có bạn gái rồi.

Chúng nữ nhìn càng thêm u oán nhìn hắn, trong lòng suy nghĩ phải dùng cách nào đó phạt hắn.

Ngay cả ánh mắt của Li Tenmon cũng chợt nhảy một cái.

Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc