Một buổi sáng trời quang mây tạnh, bầu không khí vô cùng trong, tươi mát để bất cứ ai đều cảm thấy yêu đời cả.
Trừ một người.
"Sư phụ, cho con lái một chút thôi có được không ?" Một cái thiếu niến tuấn tú, mặc một bộ y phục hắc sắc kết hợp với ánh mắt lười biếng khép hờ bộc lộ tà mị khí chất đang nhìn một nam nhân khôi ngô to lớn, vẻ mặt hung ác, dùng giọng diệu cầu khẩn nói.
"Không được, ngươi chưa đủ tuổi." Tên nam nhân khôi ngô kia thẳng thừng từ chối.
"Biết con chưa đủ tuổi mà lại dẫn con đi tham quan thế giới ngầm ?" Tên thiếu niên dùng ánh mắt cá chết nhìn hắn nói. (ㆆ_ㆆ)
Từ sau sự kiện của Li Tenmon đã qua mấy ngày, Li Tenmon sau đó bỏ đi không còn muốn gia nhập với Yami nữa, mà lúc đó Raichi dụ hắn nhìn qua mấy bông hoa để rồi khi hắn quay đầu lại liền bị cô tập kích hôn môi hắn một cái.
Cuối cùng sau đó Raichi xấu hổ đỏ như trái táo, dưới phụ thân ánh mắt nhìn lấy liền gấp gáp chạy đi.
Khụ khụ, đương nhiên sau đó liền khó cho Ryū a, thế là điều này liền đưa đến mấy nữ Miu, Honoka, Renka, Kisara, Freya liên tục mấy ngày đều không thèm để ý tới Ryū. (._. )>
Mấy bữa này làm nhiều trò chọc cho chúng nữ vui vẻ, với cái khả năng dỗ ngọt của hắn liền rất nhanh công phá trái tim của các cô gái, quan trong nhất là bắt chúng nữ ném lên giường tiến hành dạy dỗ, đương nhiên là hắn vẫn chưa có ăn sạch chúng nữ.
Thế mà còn chưa kịp thưởng thụ đủ yêu thương liền bị sư phụ Sakaki lôi đi làm trò a.
Chuyện là như thế này.
"Apachai, Shigure, hai người đang..." Ryū từ trong phòng đi ra tiến về phía đại sảnh liền thấy hai người giống như đang nghe lén cái gì đó liền tò mò hỏi.
"Xuỵt!"
Apachai làm động tác để cho Ryū đừng phát ra âm thanh, Shigure từ trên trần nhà nhảy xuống đi đi tới phía trước Ryū, chỉ chỉ tay vào phòng khách nói: "Có khách đến."
"Hử ?"
Cạnh!
Trong lúc Ryū còn đang tự hỏi là ai thì cánh cửa đã mở ra, từ bên trong liền có hai người mặc đồ công sở đi ra, nhìn đến đây Ryū liền nhớ lại cái sự kiện gì.
Không nói hai lời, hắn liền xoay người muốn lôi kéo Shigure rời đi.
Nói đùa đi, hắn mới không cố rảnh đi làm cái trò vệ sĩ này đâu, nhất là khi trong nguyên tác cái tên Christopher kìa dùng cước đá rách toàn bộ quần áo của Miu đi, mặc dù có Nguyên Năng phòng hộ nhưng mà nếu như tên Christopher đã thực sự cố tình thì là chuyện khác.
Mà dkm, nhìn nguyên tác là biết hắn cố tình rồi!
Cho nên, Ryū thì sẽ không cho phép loại chuyện này phát sinh, nằm ở nhà làm cá ướp muối a.
Bạch!
Đột nhiên một cái tay đặt lên Ryū, trong lòng tự nhiên sinh ra một cái dự cảm không lành, hắn chậm rãi quay đầu dùng ánh mắt "ngươi đùa ta đấy à" nhìn lấy Sakaki. (´。_。`)
"Tiểu tử, ngươi muốn đi đâu ?" Sakaki nhe răng nở nụ cười nhìn không chút hảo ý nhìn hắn.
"Con muốn cùng Shigure luyện kiếm a." Ryū mở to mắt chân thành nói.
"Luyện kiếm thì lúc nào cũng được, bây giờ liền đi theo ta, ta có công việc cho con làm đây." Sakaki nắm lấy tay Ryū kéo đi mặc cho Ryū phản đối.
"Không phải đống học phí của con đã đủ rồi sao, cần gì phải đi kiếm việc nữa kia chứ ?"
"Đống đó liền để cho võ quán sử dụng, còn cái này là để ta có tiền mua rượu."
"Không phải sư phụ đã sớm lấy đống đó mua rượu rồi sao ?!"
"Giờ hết lấy được rồi nên tiểu tử ngươi đừng có than phiền nữa mà ngoan ngoãn đi theo a." Sakaki rất nhanh liền đem Ryū ném lên xe, dùng dây an toàn trói hắn lại rồi lên ra chạy đi.
"Số ta thật khổ a~." Ryū bất lực nhìn lấy cảnh vật chạy lùi về phía sau.
...
Quay lại hiện tại.
Sau một lúc hồi tưởng thì Ryū cùng với Sakaki đã tới một tòa dinh thự to lớn a, thế nhưng vừa đi vào liền gặp bốn tên nam nhân cường trán cầm lấy binh khí bao vây lấy bọn hắn, miệng không ngừng nói tiếng anh tỏ vẻ khinh thường.
"Well, two fighters without a sword, that all we got ?!"
"Anyway, we don't need any help, who easy beaten by us!"
Hai tên vệ sĩ đeo kính đen lần lượt nói ra, trong đó một tên đầu trọc đã giơ lấy thanh kiềm hướng đến bọn hắn nói.
"Let see what you can do Japanese!"
Tên đầu trọc kia không thấy, tên nam nhân khôi ngô kể bên đúng nhìn hắn, ánh mắt thương hại nhìn xem tên đầu trọc.
"Get the fuck off!"
"A!"
Ryū thẳng tay tung một đấm để cho tên đầu trọc bay lộn mèo mấy vòng trên không trung rồi mới tiếp đất.
Ryū nhìn một bên Sakaki nói: "Không phải sư phụ nói là được mời về làm vệ sĩ sao, tại sao bây giờ lại bị mấy tên này ngăn lại, cái này liền là đang xem thường sư phụ a, cho nên chúng ta mau đi về đi."
"Tiểu tử ngươi đừng có thừa nước đục thả câu." Sakaki trừng hắn một cái nói, sau đó liền không tồn chút sức hạ đo ván ba tên cận vệ còn lại.
Trong nháy mắt 4 tên bảo vệ thật giống như chó chết nằm trên mặt đất, vẻ mặt đau đớn cùng sợ hãi.
Bốp! Bốp! Bốp!
Bỗng một loạt tiếng vỗ tay vang lên, hai người Ryū đi về phía trước liền thấy một tên có đôi mắt thâm đen, gương mặt tiền tụy cứ như quay tay suốt mấy ngày không ngủ vậy.
"Hay lắm! Hay lắm!"
"Quả nhiên ngài đúng như lời đồn a, Bách Đẳng Ẩu Đả Sakaki Shio."
Sakaki cầm trong tay một thanh kiếm rồi bẻ gãy lấy, mở miệng cười nhạo nói: "Chẳng lẽ kiếm là thứ tốt nhất mà một nhà buôn vũ khí như ông có thể có sao, ông Wynne Gauche đúng không nhỉ ?"
Wynne sắc mặc như một tên hư nhược cười âm hiểm nói, "Chúng tôi buôn bán theo lệnh của chính phủ thôi chứ có phải Mafia......cứ thử qua Rome thì biết."
Chào hỏi xong xuôi sau đó, đám người liền đi vào bên trong biệt thự bàn bạt chính sự.
...
Bên trong một cái phòng khách rộng lớn tràn đầy hào sảng phong thái.
Đám người ngồi quanh một cái bàn lớn, Wynne vẻ mặt cười hì hì đối với Sakaki nói: "Lâu đài này tuyệt chứ, thật yên tĩnh. Chính phủ Nhật Bản rất hào phóng trong việc bảo vệ ta nhỉ ?."
"Vào thẳng vấn đề đi." Sakaki lười biếng chống tay lên bàn nói, hắn mới không có thời gian đi nghe tên này nói nhảm đâu.
Còn Ryū thì ngồi kế bên gác chân lên bàn, ánh mắt lười biếng nhìn lấy một cái nữ thư kí xinh đẹp đứng kế bên tên Wynne kia, trong đầu đang nhớ tới cái gì đó.
"Sakaki đại sự thật thẳng thắn a, chuyện là ta sẽ ở Nhật Bản trong vòng 3 ngày cho nên cần ngài làm vệ sĩ cho ta, dù sao cái nghề này rất dễ bị xiên lén a, nếu như ta chết ở đây thì sẽ có rất nhiều vấn đề xảy ra." Wynne cười híp mắt nói.
"Nói như vậy cái tên sát thủ Christopher kia cũng sẽ đến đây sao ?" Sakaki suy nghĩ đến điều gì đó rồi nói.
"Đó là điều mà ta cũng đang lo a." Wynne trên trán đổ hồ môi lạnh, biểu lộ e sợ, hoang mang nói.
Ryū ở bên nghe lấy hai người nói chuyện, ánh mắt không chút quan tâm, cái tên sát thủ Christopher mặc dù cũng là một cái Grand Master nhưng so với mấy tên như Ma Sōgetsu, Ogata Isshinsai thì còn kém nhiều lắm chứ đừng nói so sánh với đám sư phụ của hắn, nếu như trong nguyên tác Sakaki đánh hết sức ngay từ đầu thì nhẹ nhàng hạ gục hắn rồi.
"Ta nói một câu được sao ?." Ryū hướng tên suy nhược kia hỏi.
"Ồ, ngươi chính là đồ đệ của Sakaki đại sư a, hân hạnh, không biết ngươi muốn hỏi cái gì ?" Wynne trên mặt lộ ra nụ cười thân thiện nhưng nhìn kiểu gì cũng đáng sợ cả.
"Ta muốn tăng gấp ba lần thù lao." Ryū biểu lộ không chút thay đổi thản nhiên nói.
"Hả ?"
Lần này không chỉ Wynne mà cả Sakaki cũng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn.
"Thiếu niên, đây là chỗ người lớn nói chuyện, không phải muốn nói gì thì nói."
Một cái tiểu tử ngồi đầy đòi hắn tăng tiền thù lao, hơn nữa còn tăng gấp 3, tưởng rằng bản thân là đệ tử của Sakaki đại sư liền muốn nói gì thì nói sao ?
"Thế sao ? Thế thì bọn ta đi về, đi thôi sư phụ, dù sao chúng ta cũng không có đáng giá như bản thân tưởng." Ryū ánh mắt không thèm để ý tới hắn, đứng dậy đi về phía cửa ra.
"Yare yare, thật là, thực sự là có lỗi rồi ông Wynne, ngươi thật giống như để cho ta đồ đệ này mất hứng." Sakaki bất đắc dĩ móc lỗ tai, tiếp đó hắn không chút do dự liền đứng lên cùng Ryū đi, để cho Wynne ngồi ở một bên biểu cảm đặc sắc.
Thấy cảnh này lập tức trong lòng Wynne liền trở nên gấp gáp, hắn cứ nghĩ rằng tên tiểu tử kia chỉ là một người không quan trọng thôi, thế nhưng hắn không ngờ Sakaki chỉ vì lời nói của hắn liền bỏ đi.
Hắn từng vội vàng đừng dậy hướng Sakaki hô to: "Sakaki đại nhân, ngài đừng quên Nhật Bản đã ủy thác ngài để bảo vệ ta a!"
"Thì sao chứ, cái này liền cùng đồ đệ của ta không thể so sánh."
"Chết tiệt!"
Wynne biến sắc lại biến, làm một người làm ăn hiểu biết rộng rãi đương nhiên hắn biết danh tiếng của Sakaki, cho nên biết rõ Sakaki lợi hại, với lại tên sát thủ kia cũng chỉ có Sakaki mới có thể đối chiến đươc, nếu như bây giờ hắn bỏ đi thì tình mạng hắn liền gặp nguy hiểm a.
"Chờ! Chờ một chút!"
Wynne vội vàng chạy tới trước mặt Sakaki, khom người, thái độ tôn trọng nói: "Xin lỗi Sakaki đại sư, lúc nãy là do ta quá lời, thật thứ lỗi."
"Ngươi xin lỗi ta vô dụng, muốn bọn ta tiếp tục nhận ủy thán thì hỏi ý đệ tử ta trước đã." Sakaki mở miệng nhe răng cười nói.
"Ách!"
Wynne sửng sờ một chút, mặc dù trong lòng không muốn, nhưng là vẫn chịu đựng đối với Ryū cung kính mỉm cười nói: "Thật có lỗi thiếu niên, là do ta không đúng, mong ngươi thứ lỗi cho."
Wynne nhìn thấy sắc mặt của Ryū vẫn như cũ không chút biến hóa liền vội vàng nói: "Như vậy tiền thù lao liền như thiếu niên ngươi đã nói tăng lên gấp 3, như thế nào ?"
Con số này đối với một cái vệ sĩ liền đã rất cáo, nhưng mà ai bảo hiện tại Ryū không cao hứng đâu, hơn nữa bảo vệ hắn khỏi một cái Grand Master thì từng đó tiền liền không đủ, mặc dù Ryū có thể biến ra tiền nhưng mà ai bảo tên Wynne này thái độ xem thướng hắn làm gì.
Hơn nữa để cho Sakaki có tiền mua rượu để mà thời gian tới đừng có lôi hắn đi kiếm tiền nữa.
Ryū tự nhiên duỗi ra năm ngón tay, thản nhiên nói: "Gấp năm lần."
"Ngươi!" Wynne nhịn không được liền muốn quát, nhưng mà tại hắn nhìn thấy Ryū đang dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn sau đó, liền đem lời nói nuốt trở vào
"Cái này..."
"Chê ít ? Vậy thì..."
"Đợi đã, gấp năm thì gấp năm a! Đợi sau khi nhiệm vụ kết thúc liền đưa cho các ngươi!" Wynne thấy Ryū còn muốn tăng giá nữa liền vội vàng ngăn cản hắn.
Ryū sắc mặt không đổi gật đầu một cái, sau đó nhìn qua Sakaki nói: "Sư phụ Sakaki, việc còn lại liền giao cho người a, con đi ra ngoài trước, chừng xong liền kêu con."
Sakaki cười vỗ vỗ Ryū bả vai nói: "Tốt a, ngươi đi đi, còn lại để ta sử lí là được rồi."
"Thiếu niên, ngươi cứ đi ra ngoài trước đi." Wynne cố gắng nặn ra nụ cười, muốn mau chóng đuổi tên ôn thần đi ra ngoài.
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc