Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Chương 566: Hơn nữa



Đặc biệt là con chim sắt và khinh khí cầu có thể bay kia, một khi bay lên trời, người ở phía dưới có thể làm gì bọn họ được nữa.

Hơn nữa, sức mạnh của sự tấn công điên cuồng từ trên trời với đám cấm vệ quân bên dưới cũng là một tai họa đối với bọn họ. Dù chạy đi đâu cũng chỉ có thể bị nổ chết.

Bọn người Mộ Dung Địch ngược lại cũng không bị hỏa thiên lôi ảnh hưởng đến, Giang Siêu đã cố ý nhắc nhở rồi. Bởi vậy, bọn người Mộ Dung Địch vẫn có thể bình yên vô sự mà đứng ở đây.

Mà cấm vệ quân thì chết thảm rồi, tám ngàn cấm vệ quân qua mấy lần ném bom, gần như chết hết một nửa.

Nếu như hoàng đế Tống Triết và Trịnh An còn sống, không biết là sẽ có suy nghĩ gì đây.

Mà các cấm vệ quân cũng chỉ có thể mở to mắt nhìn bọn người Giang Siêu rời đi. Trên bầu trời của kinh thành dân chúng nhìn thấy con chim sắt và khinh khí cầu ở trên trời.

Hầu hết người dân đều quỳ rạp xuống, miệng hô to là hành động của thần, bọn họ chưa bao giờ thấy qua cảnh kỳ lạ như thế, gần như tất cả đều bị hù dọa.

Có người thậm chí còn xem như là thần tiên xuống trần.

Toàn bộ kinh thành đều bàn tán xôn xao về chuyện này.

Chờ khi bọn người Giang Siêu đã hạ phương tiện bay xuống để rời đi kinh thành, mọi người vẫn còn đang nghị luận.

Không bao lâu sau đó, kinh thành truyền ra tin tức hoàng đế và Trịnh An bị giết, Giang Siêu tạo phản.



Tất cả người dân đều không thể tin.

Mọi người không thể tin đây là sự thật, dù sao, trong suy nghĩ của người dân thì Giang Siêu là một nhân vật anh hùng, sao lại có thể làm loại hành động như tạo phản như vậy.

Nhưng là, về phía triều đình, vẫn có người hy vọng có thể giết chết Giang Siêu.

Không có mấy người thật sự hi vọng Giang Siêu có thể bình an.

Trừ nhà đám tước gia cùng một đoàn với nhà Mộ Dung ra, còn tất cả những người còn lại đều suy ngẫm, nghĩ cách để được nổi tiếng.

Đối với sự đe dọa như Giang Siêu, bọn họ đương nhiên là muốn tìm cơ hội để diệt trừ đi. Mà dùng tiếng nói của dân chúng để cho Giang Siêu muôn đời muôn kiếp không thể quay đầu chính là bước đầu tiên.

Tuy nhiên, sau khi tin tức Giang Siêu tạo phản được truyền ra không bao lâu, rất nhanh sau đó đã có tin tức khác thay thế tin tức trước đó.

Mà tin tức này chính là hoàng đế Tông Triết bởi vì nghi ngờ mà muốn giết hại Giang Siêu, sau đó, có thần tiên giáng trần, cứu Giang Siêu đi.

Sau đó, thần tiên đã ra tay, mang người có mưu hèn kế bẩn là hoàng đế của Giang Siêu và Trịnh An đi giết chết.

Đây là sự trừng phạt của trời! Là trời cao trừng phạt xuống.

Tin tức này vừa truyền ra, trong phút chốc, cả thiên hạ đều thảo luận về vấn đề này, đặc biệt là người dân trong kinh thành, đều tin việc này là thật.



Dù sao, ngày hôm đó, mọi người đã tận mắt chứng kiến có vật thể bay qua bầu trời kinh thành, đây chẳng phải là thần tiên giáng thế trong truyền thuyết hay sao!

Lại thêm việc danh tiếng của Giang Siêu với nhân dân cũng cực cao, mọi người cứ tự nhiên như vậy, không để ý đến chuyện Giang Siêu là phản tặc nữa.

Ngay khi tin tức này xuất hiện, rất nhiều người dân bät đầu nói là Tống Triết ngu ngốc, Trịnh An làm dân khổ nước khổ.

Rất nhanh sau đó, việc hoàng đế và Trịnh An chết cũng chỉ gắn với tiếng xấu muôn đời về sau ở nhân dân.

Chuyện này, ngược lại làm triều đình rất kinh ngạc, những quan đại thần muốn dùng lòng dân để lên án đám người Giang Siêu không nghĩ đến kết quả lại thành ra như vậy.

Tuy nhiên, bọn họ tạm thời cũng không có tâm trạng mà đi nghiên cứu về kết quả này, bây giờ bọn họ chỉ quan tâm đến việc hoàng đế mới kế thừa ngôi vị mà thôi.

Tống Triết bị giết, đương nhiên phải có hoàng đế mới lên nối liền, mà vị hoàng đế mới này sau khi đã được một đám đại thần đề cử thì đã lựa chọn con trai thứ chín của Tống Triết, Tống Cấu.

Cùng ngày hoàng đế mới lên ngôi, ở biên quan, tộc Khiết Đan lại bắt đầu tấn công Đại Triệu.

Người trông coi ở biên ải là Trịnh Thế Dân lại dẫn theo mười lăm vạn đại quân của hắn †a, đi thẳng qua biên ải đến Đại Danh phủ.

Hắn ta chuẩn bị hợp nhất với bọn cường đạo ở Đại Danh phủ, lấy lý do hoàng đế mới không có năng lực, trực tiếp phản!

Mà bởi vì biên ải không đủ quân bảo vệ, trực tiếp bị đánh. tan, quân Khiết Đan lại một lần nữa đánh giết một đường đến kinh thành.