Hành trình đi tới Hoán Ảnh Môn của Băng Thần thì chẳng có gì phức tạp cả, mọi thứ đơn giản như hắn ta đi đường bình thường vậy. Thực ra là những nguy hiểm trên tuyến đường này đã sớm bị Hoán Ảnh Môn cho người dọn dẹp sạch sẽ từ rất lâu rồi.
Làm gì có chuyện họ để cho con đường từ một trong hai đế quốc lớn nhất đến trụ sở của họ không thông thuận, như thế họ còn mặt mũi nào nữa.Mấy cái đế quốc cũng vô cùng tích cực dọn dẹp, từ yêu thú đến đạo tặc đều không dám bén mảng tới.
Băng Thần điều tra sơ qua từ phía người chơi thì biết được trong phạm vi ngàn dặm quanh Hoán Ảnh Môn thì không được phép phi hành. Người nào phá luật tự ý phi hành trong cấm vực thì sẽ bị công kích bất kể lý do là gì đi chăng nữa.
“Dừng lại ở đây.”
Bạch Phong Cầm đi vào bên trong Vô Hạn Giới Chỉ, còn Băng Thần thì tiếp tục đi xuống mặt đất chậm rãi đi tới. Ngàn dặm đối với hắn không xa, nếu chạy bộ với tốc độ cực nhanh thì cũng chỉ khoảng một giờ thì tới nơi rồi, như thế cũng đúng với luật lệ.
Gần một tiếng thì Băng Thần đi tới được Hoán Ảnh Thành, đi qua tòa thành này thì chỉ khoảng trăm dặm là tới Hoán Ảnh Môn. Băng Thần cũng không mất quá nhiều thời gian để đi vào trong, giống như mọi tòa thành đều chỉ cần có tiền liền dễ dàng vào được.
Băng Thần chỉ đi vào thành cho đúng quy củ thôi, hắn không có nhu cầu nghỉ lại, vào thành liền phóng đi mất. Rất nhanh thôi Băng Thần tới được cổng lớn của Hoán Ảnh Môn, nói là cổng nhưng chỉ là hai cái cột đá cao chọc trời.
Phía bên dưới thì có hai người với tu vi Vũ Thánh đang canh giữ, nhìn gương mặt có chút trẻ tuổi thì có lẽ là đệ tử làm nhiệm vụ canh phòng. Hai người này cũng làm như không đoái hoài gì đến Băng Thần, thế nhưng thực ra lại đố kỵ nhan sắc của Băng Thần.
Một lão giả chủ động đi ra gặp Băng Thần:
“Không biết vị thiếu hiệp này tìm tới Hoán Ảnh Môn có việc gì? “
Băng Thần lấy ra bức thư mỉm cười nói:
“Ta truyền tin của Kinh Triệu Doãn đế quốc Hạ Âm đến đây, tất cả những gì cần thông báo đều ở trong thư cả. “
Lão giả cầm bức thư trong tay thì có chút ngạc nhiên hỏi:
“Lính của Kinh Triệu Doãn phủ từ khi nào có tu vi cao như thế này?”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Ta chỉ là một người chơi nhận được nhiệm vụ lên thực hiện thôi.”
Lão giả biết chuyện gì đó nên nói:
“Mời thiếu hiệp đi theo ta, bức thư này ta sẽ dâng lên cho Trưởng Môn, nếu có tin cần phản hồi lại thì sẽ phiền thiếu hiệp làm luôn. Trong thời gian chờ đợi ta sẽ an bài một chỗ ở cho thiếu hiệp, như thế sẽ tiện cho cả hai bên. “
Băng Thần bị dẫn tới khu nhà của đám nội môn đệ tử, vượt cấp 1000 thì Băng Thần đã có tu vi Siêu Phàm nhất trọng đỉnh phong. Lão giả này không ngốc đến mức để một cao thủ như thế ở chỗ nghỉ tầm thường.
Dẫn Băng Thần tới nơi sau đó chập sự nghiêm túc nói:
“Có thể sẽ mất vài ngày, trong một tháng sẽ tiến hành họp ba hôm, hôm nay vừa mới bắt đầu ngày đầu tiên. Ta gia lại thư thì nếu trưởng môn có truyền tin lại thì cũng phải mất hai ngày mới được, mong thiệu hiệp thông cảm.”
Nhìn quang cảnh xung quanh Băng Thần lịch sự đáp:
“Cái này đương nhiên là không có vấn đề gì rồi, cám ơn chấp sự đã đón tiếp nồng hậu, bây giờ ta đi nghỉ ngơi không làm phiền chấp sự nữa.”
Băng Thần đã đi hẳn vào trong thì chấp sự mới đi tới nghị sự điện, tuy chỉ là chấp sự nhưng hắn là người thân của trưởng lão. Trong muôn vàn cái chấp sự cũng coi như nổi bật, đường đi vào trong Nghị Sự Điện coi như dễ dàng.
Phía bên trong thì trưởng môn của Hoán Ảnh Môn đang họp cùng Hạch Tâm Trưởng Lão và một số người đứng đầu Nội Môn Trưởng Lão. Hai vị Thái Thượng Trưởng Lão cũng ở bên trong dự thính, không khí vô cùng uy nghiêm.
Chấp sự vào trong liền quỳ xuống rồi hô to:
“Thưa trưởng môn và chư vị trưởng lão, có thư báo từ Kinh Triệu Doãn của Hạ Âm đế quốc gửi tới. Thông tin bên trong được hoàn toàn giữ kín, người giao cũng không phải lính của phủ Kinh Triệu Doãn, bí mật như thế nên tiểu nhân đoán là tin gấp quan trọng.”
Trưởng môn tay khẽ vung thì lá thư liền đi tới tay hắn, hắn trực tiếp xem xét bởi nếu tin quan trọng thì sẽ bàn bạc rồi hồi báo lại sau. Còn nếu là tin vớ vẩn thì trực tiếp giao phó cái gì đó rồi cho người đưa tin rời khỏi môn phái.
Coi xong thư thì nét mặt của hắn ta khẽ biến rồi liền phân phó:
“Chấp sự đi về sắp xếp chiêu đãi người đưa tin rồi bảo hắn ta chờ đợi một tuần, lần nghị sự này có thể kéo dài. Sắp xếp xong thì ngươi quay lại chờ đợi ở bên ngoài Nghị Sự Điện chờ chúng ta ra quyết sách để người kia tiếp tục truyền tin lại.”
Chấp sự hồi đáp:
“Vâng thưa trưởng môn đại nhân.”
Đợi chấp sự rời đi rồi thì trưởng môn Hoán Ảnh Môn tên là Hoán Thiên Lộc mới lên tiếng:
“Vừa nãy chúng ta đã nói tới việc thu nhận đệ tử là người chơi từ thế giới khác có phải không. Ai có ý kiến gì thì có thể cho mọi người cùng đánh giá, riêng ta thì cảm thấy cũng ổn, dù sao rất nhanh thôi người chơi sẽ đạt cấp độ cao hơn.
Nếu chúng ta không có những người chơi xuất chúng làm đệ tử thì đám người chơi có nhiệm vụ ảnh hưởng tới lợi ích của môn phái thì sao. Nhận để tử là người chơi có lẽ phải làm, đã thế còn phải tuyển chọn những người xuất sắc nhất vào.”
Đại trưởng lão đứng đầu đám hạch tâm trưởng lão lên tiếng:
“Nếu chấp nhận đề nghị này thì tương đương chúng ta sẽ nghiêng về Thiên Dương đế quốc, chẳng lẽ chưởng môn muốn từ bỏ Hạ Âm đế quốc. Còn việc điều hòa cả hai bên thì gần như là không thể, cái này nhất định phải rõ ràng.”
Ngồi trong Nghị Sự Điện có vài trưởng lão xuất thân từ Hạ Âm đế quốc, thế nên bọn họ tỏ ra quan tâm chuyện này cũng là bình thường. Dù cho môn phái có thực sự từ bỏ thì cũng phải đưa ra lý lẽ thật sự hợp lý mới có thể lấy được đồng tình.
Hạch Tâm Trưởng Lão có thể đưa người nhà tới Hoán Ảnh Thành sinh sống, như thế thì họ không còn lo đến ảnh hưởng từ đế quốc. Ngược lại những người gia tộc vẫn còn ở trong phạm vi đế quốc thì không thể nào cảm thấy dễ dàng như thế.
Mỗi vị trưởng lão đều có gia tộc hoặc nuôi dưỡng thế lực nhỏ ở bên trong đế quốc, nếu nó sụp đổ thì họ cói như thiệt hại không nhỏ chút nào. Đặc biệt những người có người thân đang làm quan trong triều thì càng khó có thể chấp nhận được.
Cũng chính vì lý do này mà từ khi lập phái đến nay thì Hoán Ảnh Môn đều đưa ra phương thức xử lý cân bằng cho cả hai cái đế quốc. Rất hiếm khi họ nghiêng về bất cứ một phe nào trong hai cái đế quốc cả, như thế chẳng có ai bất mãn cả.
Người chơi thì đã chọn phe phái rõ ràng, theo họ tìm hiểu thì hai bên chỉ cần gặp mặt liền tiến hành chiến đấu ngay. Nhận cả hai bên vào trong môn phái thì chỉ là thu vào một mớ hỗn độn, đến thời kỳ cuối thì chẳng có tác dụng gì cả.
Trưởng môn thở dài một hơi vẻ bất đắc dĩ nói ra:
“Khi nãy ta tính nói chuyện để mọi người từ bỏ hoàn toàn Hạ Âm đế quốc, thế nhưng cảm thấy khó khăn nhưng vừa rồi ta mới nhận được thư báo thì ngược lại dễ dàng hơn. Nói thẳng ra thì hình như Hạ m nữ đế muốn ra tay với Hoán Ảnh Môn rồi. “
Các trưởng lão vô cùng giật mình, cả đám nhìn nhau, tuy chưa rõ chuyện gì nhưng từ bỏ Hạ Âm đế quốc dường như là chuyện chắc chắn sẽ xảy ra rồi.