Mọi người trong Nghị Sự Điện gần như đều nín thở chờ đợi trưởng môn đưa ra lời giải thích. Trưởng môn của họ không phải người có sở thích nói đùa chuyện quan trọng, thế nên chỉ có thể là Hạ m đế quốc đã làm ra cái gì khó chấp nhận được.
Cũng có thể là nguyên nhân lợi ích, dù sao vài cái vương triều nở rộ rồi lụi tàn thế nhưng Hoán Ảnh Môn và Thánh Nhân Môn vẫn vững vàng. Lý do đơn giản vì hai môn phái này luôn là thế lực đưa ra sự chọn lựa chính xác.
Hoán Thiên Lộc khẽ giọng nói:
“Theo thông tin ta nhận được từ một cố nhân trong Thuận Vũ Phái thì sớm muộn gì Thiên Dương đế quốc và Hạ Âm đế quốc cũng phải quyết tử chiến với nhau. Đã thế thời gian cũng không phải xa xôi gì, ngắn thì vài chục xa thì trăm năm.”
Ngồi đây không có ai ngốc cả, bọn họ lập tức liên tưởng sự xuất hiện của người chơi với vấn đề chọn đội. Đại trưởng lão khẽ giọng thăm dò:
“Ngài rốt cuộc nghe được tin tức gì thế?”
Hoán Thiên Lộc khẽ giọng nói:
“Ta nghe nói rằng người chơi sẽ trở nên vô địch trong một khoảng thời gian, giết bọn họ bây giờ còn gây ra thiệt hại. Đến thời điểm đó thì giết họ cũng vô ích, mục đích của họ khi đó chính là tiêu diệt địch quốc, không có một bên bị tiêu diệt thì sẽ không dừng lại.”
Đại trưởng lão tiếp lời:
“Do Hạ Âm đế quốc chậm trễ đón tiếp người chơi quá lâu thế nên đã yếu kém quá mức, trưởng môn muốn chọn Thiên Dương đế quốc cũng vì lý do này có phải không? “
Hoán Thiên Lộc gật đầu nghiêm túc:
“Cái này thì ta không cần phải nói thêm thì các vị chắc cũng đã hiểu, nếu ở Hạ Âm đế quốc có gì thì mau rút đi. Đến khi đại chiến diễn ra thì sức mạnh của một môn phái chẳng thể thay đổi được gì, dù sao người chơi tiến cấp quá nhanh.
Thay vì do dự thì chúng ta cần đưa ra sự lựa chọn đúng đắn ngay từ bây giờ, không những thế còn phải làm thật quyết liệt. Phải làm sao để người chơi của Thiên Dương đế quốc nghĩ chúng ta hoàn toàn nghiêng về họ, Hạ Âm đế quốc thì chỉ cần qua loa là được.”
Mọi người bây giờ đã hiểu rõ ràng rằng mình không thể không chọn Thiên Dương đế quốc, nếu chọn Hạ Âm thì tỷ lệ rất lớn là thất bại. Thật ra tự nhủ tỷ lệ thất bại lớn là còn có chút hi vọng, nói chính xác thì trong lòng họ Hạ Âm đế quốc chắc chắn thất bại.
Trong bất cứ cuộc chiến nào thì kẻ chiếm tiên cơ đương nhiên sẽ giữ khả năng chiến thắng cao. Nếu trong cuộc chiến này Hạ m đế quốc chỉ chậm chân hơn Thiên Dương đế quốc một chút thì còn có phần thắng, đằng này lại tới vài năm.
Một vị nội môn trưởng lão khẽ giọng nói:
“Thế nhưng hoàng đế đời này của Hạ Âm đế quốc là Nữ đế Sở Liễu lại chọn Hoán Ảnh Môn làm chốn tu hành. Chúng nếu lựa chọn Thiên Dương đế quốc có phải sẽ để người không yên tâm về Hoán Ảnh Môn không, cái này ta nghĩ đáng để suy nghĩ.”
Cầm trên tay bức thư mới được Băng Thần giao tới Hoán Thiên Lộc ném tới tay đại trưởng lão, sau đó bức thư được truyền qua tay từng người. Là tu luyện giả nên họ xem lướt qua liền nắm hết toàn bộ nội dung bên trong đó.
Hoán Thiên Lộc đợi bức thư một lần nữa về tay mình thì mới lên tiếng:
“Các vị cũng đã thấy rồi đấy, nữ đế vì một người chơi lại đi đắc tội triệt để Lục trưởng lão, không phải là Vũ Tình trưởng lão. Đã thế còn có hương vị của Thái Thượng Hoàng năm xưa, chúng ta rõ ràng có lý do chính đáng để từ bỏ Hạ m đế quốc rồi.”
Đại trưởng lão thấy đại cục đã định liền nói:
“Lời của trưởng môn chúng ta đã hiểu hết, bây giờ mọi người biểu quyết, ai đồng ý tử bỏ Hạ Âm đế quốc thì dơ tay lên.”
Mọi người có chút do dự nhưng không ai không giơ tay cả, đại trưởng lão khẽ giọng nói:
“Biểu quyết đã xong, toàn bộ mọi người đồng ý từ bỏ Hạ Âm đế quốc.”
Lại một vị nội môn trưởng lão lên tiếng nói chuyện:
“Ta cảm thấy chúng ta nên có hành động để đè ép người chơi tên Băng Thần gì đó, Thiên Long Bang mới thành lập cũng phải bóp chết. Dù chỉ là ở Hạ Vị vi diện những lực lượng của họ cũng rất mạnh, rất có thể sẽ biến thành mối nguy của chúng ta.”
Hoán Thiên Lộc lắc đầu nói:
“Dù có như thế thì chúng ta cũng không thể làm gì ngay lúc này, đặc biệt là không thể sử dụng quan lại của Hạ Âm đế quốc để công kích cái công hội kia. Nếu làm như vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn tới môn phái chúng ta, lòng người sẽ bàng hoàng.
Ít ra phải đợi các vị trưởng lão rút hết thế lực của mình ra khỏi Hạ Âm đế quốc rồi mới có thể làm như thế. Huống chi dù ở Hạ Vị có đệ nhất thì cũng dễ gì lấp đầy khoảng cách do Hạ Âm đế quốc tạo ra trong mấy năm nay.”
Đại trưởng lão ủng hộ:
“Trưởng môn nói không sai chút nào, trong bức thư chúng ta đã thấy được thái độ của Kinh Triệu Doãn. Ta e rằng đây cũng là thái độ của toàn bộ quan lại ủng hộ Hoán Ảnh Môn, nếu bây giờ ép họ thì rất có thể để họ xoay lưng với chúng ta không chừng.”
Thái thượng trưởng lão Doãn Thiên Hành lên tiếng:
“Chúng ta ít ra cũng phải làm gì đó để dẫn thể hiện ra thái độ của mình, tốt nhất là âm thầm tăng hỗ trợ cho những kẻ đối đầu với Thiên Long Bang. Như thế chúng ta có thể gián tiếp đàn áp cái bang hội kia, lại thể hiện thái độ với Hạ m và thành ý với Thiên Dương.”
Doãn Thiên Lộc khẽ giọng đáp:
“Ta hiểu rồi phụ thân.”
Doãn Thiên Hành khép hờ mắt:
“Tiếp tục bàn những chuyện khác đi, đợi họp xong rồi mới hồi đáp cho phía Kinh Triệu Doãn. “
Buổi họp sau đó phần lớn bàn về đãi ngộ dành cho người chơi nếu họ có gia nhập môn phái, đặc biệt là cho những người chơi cấp cao.Thậm chí phương pháp lôi kéo những người chơi mạnh mẽ nhất như Phong Vũ và Lâm Thiên.
Hoàng tộc Thiên Dương đã ra tay trước nhưng không có nghĩ họ không cần làm, đối thủ cạnh tranh của họ là Thánh Nhân Môn ắt hẳn cũng sẽ ra tay. Thậm chí họ hoài nghi Thánh Nhân Môn đã ray tay rồi cũng nên, thế nên đấy mới là việc gấp.
Ở trong nơi ở của đệ tử nội môn trong vòng sáu ngày thì Băng Thần mới một lần nữa được triều hồi. Lần này hắn ta được mang tới Nghị Sự Điện, có vẻ cao tầng của Hoán Ảnh Môn có chuyện cần biết từ một người chơi như hắn ta.
Khi hắn ta đến nơi thì đại trưởng lão không mất thời giờ mà đi luôn vào vấn đề chính:
“Các hạ được mời đến đây bởi chúng ta có chuyện muốn hỏi, tất nhiên sẽ có trả công nên các hạ cung cấp được thông tin cho chúng ta. Còn về truyền tin thì ngược lại không cần nữa, toàn bộ tin tức đã được truyền đi vào ngày hôm qua rồi.”
Mọi thứ quá gấp gáp thế nên vừa họp xong vào hôm qua thì họ liền xử lý thông tin, có lẽ bây giờ tất cả mọi thứ đã được an bài xong hết. Gọi Băng Thần tới đây thực chất để khai thác thêm thông tin để có thể hiểu rõ được tình hình.
Bọn họ cũng biết người chơi đi vào Hạ Âm đế quốc thì chỉ có hai lý do, đầu tiên là không sống được ở Thiên Dương nên phải bỏ chạy. Thứ hai là người hâm mộ Băng Thần và Thiên Long Bang thì mới đi qua nơi mới khai phá không lâu.
Ở trong đế quốc có thế lực của họ, tạm thời chưa rút được thế nên họ rất quan tâm, trưởng môn Hoán Thiên Lộc hiểu ý mới cho gọi Băng Thần tới đây. Các trưởng lão có thể thể hiện hết nỗi bức xúc của mình đi ra ngoài.
Hoán Thiên Lộc không dám để bọn họ tự mình điều tra bởi đó có thể là thảm họa, nhỡ dứt dây động rừng thì không tốt. Nhất là mấy vị Nội môn trưởng lão, thế lực ở Hạ Âm có thể là nguồn cung cấp tài nguyên cho bọn họ, thế nên mất đi họ đau nhất.