Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 385: Chọn Công Pháp Theo Thiên Phú Của Từng Người





Diệp Thành lúc này đã đánh tiếng với một phủ, hai các, ba môn, bốn phái và người của Long Đằng, mọi người hoặc là cảm kích ân tình của anh, hoặc là muốn mượn sức mạnh của anh, vừa mới nghe Diệp Thành muốn khai tông lập phái đều vô cùng phối hợp.
đến cả bản thân các chưởng môn đều vô cùng kích động.


Diệp Thành đã sắp xếp cho các cô gái, mỗi người đều có thân phận và chức vị riêng, sau đó lấy ra ba quyển sách cổ, những thứ này đều sẽ truyền thụ lại cho các đệ tử của môn phái để học tập.


Ba bản điển tịch bao gồm “Quỷ Tiên Kiếm Pháp”, “Bá Hoàng Quyền” và “Cửu Chuyển Huyền Thiên Khí”, lần lượt tươngứng với các công pháp là thuật dùng vũ khí, quyền pháp và nội công chân khí, có thể căn cứ vào thiên phú bất đồng cùa các đệ tử nhập môn mà tự chọn lựa tu hành một loại công pháp khác nhau.


Các loại công pháp này nếu mà được tu hành đến nơi đến chốn thì hoàn toàn có thể bước tới Thánh Cảnh, chạm đến cơ duyên, cũng có thể tu thành Huyền Tiên, chỉ là còn phải xem duyên số của các đệ tử đến đâu nữa.


Diệp Thành giải thích cho mọi người xong liền lấy ra một bộ công pháp, gọi là “Thiên Tiêu Luyện Thần Quyết” truyền lại cho Aokawa Sayuri rồi dặn dò: “Ngoài ra hãy thành lập Ngự Tiên quân, từ đám đệ tử chọn ra những người trung thành và có thiên phú tốt nhất rồi truyền thụ lại cho bọn họ công pháp này, lại bồi dưỡng ra tinh nhuệ của bổn môn, chuyện này sẽ do cô phụ trách”.


“Tuân lệnh, chủ nhân”.
Aokawa Sayuri hừng hực khí thế trả lời, có vẻ vô cùng tự tin về chuyện này.


Những người khác đều nhìn cô ta với ánh mắt có cả hâm mộ lẫn ghen tỵ đan xen, chỉ là Aokawa Sayuri đi theo Diệp Thành lâu nhất, cũng trung thành nhất, cho nên đám người kia cungx không thể nói gì hơn, chỉ có thể hạ quyết tâm trong lòng phải cố gắng tu hành hơn nữa, càng nổi bật thì mới khiến cho Diệp Thành nhìn thấy ưu điểm của bọn họ.



Cuối cùng anh lại lấy ra một chút đan dược rồi phân phát cho mọi người, Diệp Thành mới vẫy tay ý bảo mọi người ra ngoài, đám người Thẩm Minh Nham và Lam Thải Nhi vô cùng buồn bực, biết được địa vị của mình trong lòng của Diệp Thành không thể bằng được đám người thân thiết với Diệp Thành, chỉ có thể lui ra ngoài.


Lúc này trong phòng chỉ còn lại Diệp Niệm và Tần Hồng Sương, Đinh Lương Tài, Aokawa Sayuri, Tào Hinh Toàn, còn có ba cô gái là Liễu Bằng Dao, Hạ Vũ Thần và Tiết Bách Hợp.


Đây đều là những người Diệp Thành khá coi trọng, chỉ trừ Tào Hinh Toàn và Aokawa Sayuri là anh có truyền cho công pháp còn những người khác thì anh đều dựa theo thiên phú và năng lực của mỗi người mà lựa chọn công pháp cho họ.


Diệp Thành cho Đinh Lương Tài công pháp cao cấp của Túy quyền “Tửu Kiếm Cuồng Ca”.


Về phần Liễu Băng Dao là người có mệnh cách Thiên Hồ, công pháp thích hợp nhất là “U Hồn Mị Ảnh Công”.


Tiết Bách Hợp là “Thanh Dao Phi Hoa Vũ”, mà Hạ Vũ Đình là “Liên Hoa Lạc Vũ Đồ”, đều là công pháp phù hợp nhất với hai cô gái này, khiến cho con đường tu tiên của bọn họ càng thuận lợi dễ dàng hơn.


Đợi đến khi mọi người đều rời khỏi, Diệp Thành quay người về phía bố mẹ, lấy ra Bắc Thần Trúc Cơ Đan và còn sớm chuẩn bị hai loại công pháp, hướng dẫn chi tiết cho bọn họ.


Sau khi nghe xong, Tần Hồng Sương liền xua tay liên tục: “Không được, A Thành, viên đan dược này quá quý giá, cho những người có tuổi như mẹ với bố con rất lãng phí, không bằng cho mấy đứa nhỏ Aokawa Sayuri với Đinh Lương Tài tốt hơn nhiều, như thế có thể hoàn toàn phát huy được tác dụng tốt nhất của đan dược này, nói không chừng còn có thể nhanh chóng đặt chân vào Thần Cảnh nữa…”

Diệp Niệm cũng gật đầu đồng ý, thuyết phục con trai: “Đúng thế, con vừa mới thành lập môn phái, căn cơ không vững, cần phải có nhiều cao thủ để trấn thủ, bố với mẹ con không cần gấp đâu”.



Diệp Thành nhẹ nhàng cười: “Bố, mẹ, con lập ra môn phái này, đừng nói đến Hoa Hạ, cho dù là cả thế giới này cũng không có ai dám chọc đâu, hai người yên tâm đi, việc trấn thủ môn phái này có một mình con là đủ rồi”.


Thấy họ vẫn còn muốn nói chuyện, Diệp Thành lại nói thêm: “Bố, mẹ, hai người là người quan trọng nhất đối với con, mục đích mà con thành lập nên môn phái này chính là vì bảo vệ hai người, hơn nữa tuổi của bố mẹ cũng lớn hơn so với những người khác trong môn phái, con nhất định phải tạo dựng căn cơ vững chắc cho bố mẹ để hai người nhanh chóng nhập môn, sớm ngày bước lên con đường tu tiên, như thế thì tương lai của gia đình chúng ta mới có thể sống chung với nhau thật lâu, cùng nhau sống cuộc sống hạnh phúc”.


Kể từ khi họ biết được linh khí sắp hồi phục trên trái đất, Diệp Thành đã tính toán chu đáo đâu vào đấy, đợi đến khi làm xong việc thành lập môn phái liền bế quan tu hành, tranh thủ sớm ngày tiến vào cảnh giới Xuất Khiếu thậm chí là Nguyên Anh để nghênh đón những vị khách không mời mà đến từ ngoài Địa Cầu.


Cho dù là với tài năng của anh đi nữa sợ rằng cũng phải từ ba đến năm năm mới có thể củng cố vững chắc Kim Đan, lại dùng thêm mấy năm nữa mới có thể tiến vào cánh giới Xuất Khiếu, cho nên trước khi bế quan nhất định phải tạo được căn cơ vững chắc cho Tần Hồng Sương và Diệp Niệm, khiến cho hai người có thể tu hành đến cảnh giới Trúc Cơ luyện thể, đợi sau khi bản thân tiến vào cảnh giới Nguyên Anh rồi xuất quan, có thể dẫn bố mẹ bước lên con đường tu tiên.


Đây chính là dự định của Diệp Thành, nhưng đến lúc đó cụ thể phải làm sao thì đợi đến lúc đó rồi tính sau.


“Con đường tu tiên?”, Diệp Niệm và Tần Hồng Sương cảm thấy vô cùng mơ hồ, cái hiểu cái không.


“Mẹ, ngày đó mẹ trên đỉnh núi Hoa Sơn cảm thấy con và Tiêu Nghĩa Tuyệt có gì khác nhau không?” Nhìn thấy dáng vẻ của bố mẹ Diệp Thành phải chủ động mở miệng giải thích.



“Tiêu Nghĩa Tuyệt tuy rằng vô cùng lợi hại nhưng sức mạnh của lão ta dường như đều phải mượn của trời đất, mà sức mạnh của con trai mẹ thuần tùy đều là dựa vào sức mạnh của bản thân, càng thêm tinh thuần và mạnh mẽ.


Tần Hồng Sương suy nghĩ một lúc liền từ từ nói:

“Ừ, đây chính là sự khác nhau lớn nhất của người tu tiên và võ sĩ thuật sĩ hay sao”.


Diệp Thành vui vẻ gật đầu, giải thích kỹ hơn: “Chỉ dựa vào cảnh giới để nói thì thực ra Tiêu Nghĩa Tuyệt còn mạnh mẽ hơn con nhiều, luận về cảnh giới mà nói thì lão ta đã đặt chân vào cảnh giói Huyền Tiên rồi, nhưng chỉ là vừa mới đạt đến cảnh giới đó, còn không thể hoàn toàn nắm giữ được sức mạnh đó đâu, còn con dựa theo cảnh giới trên Địa Cầu mà nói thì mới chỉ tiến nhập vào cảnh giới Thần Cảnh trung kì mà thôi”.


“Cái gì”.
Tần Hồng Sương hét lớn một tiếng.


Diệp Niệm cũng có chút ngạc nhiên, mấy ngày nay bọn họ cũng đã tìm hiểu về các cảnh giới đó, nhưng lần đầu tiên nghe thấy Diệp Thành thẳng thắn nói về thực lực của bản thân, bọn họ cho rằng Diệp Thành ít nhất cũng phải đạt đến cảnh giới Bán Bộ Huyền Tiên thậm chí là Huyền Tiên, không ngờ được rằng lại thấp đến như thế.


Phải biết là ngay cả Lục Tinh Hà thường xuyên đến đây học hỏi thì mấy ngày trước cũng đã tiến vào Thần Cảnh rồi.


“Nhưng cảnh giới là cảnh giới, thực lực là thực lực.” Diệp Thành lắc đầu nói: “Cảnh giới của Tiêu Nghĩa Tuyệt cũng rất cao, nhưng thực lực của lão ta tích lũy ở mỗi cảnh giới còn kém xa con nhiều lắm.
Con ở Thần Cảnh trung kì, nếu nói về chân khí thì con có thể áp đảo được tất cả cao thủ của thế giới này.
Nếu như sử dụng sức mạnh của Kim Đan thì càng không hề sợ hãi Huyền Tiên, đây chính là sự khác biệt lớn nhất giữa võ sĩ tu sĩ và người tu tiên”.


“Người tu tiên?” Tần Hồng Sương chớp chớp đôi mắt to, con trai liên tục nhắc đến từ này, rốt cuộc đã khiến bà ấy chú ý đến ba chữ này.



“Đúng thế”.


Diệp Thành lập tức giải thích về các cảnh giới của người tu tiên như Tu thể, Kim Đan đối ứng với các cảnh giới Thánh Vực Thần Cảnh của võ sĩ tu sĩ.


“Ý của con là con ở cảnh giới luyện thể sơ kì đã có thể giết Thánh Vực đỉnh cao, ở Kim Đan trung kì liền có thể đánh bại Huyền Tiên hay sao?” Lúc này Tần Hồng Sương và Diệp Niệm đã hoàn toàn hiểu rõ các rồi.


“Đại khái là thế này, dĩ nhiên là bởi vì pháp môn mà con tu hành vô cùng mạnh mẽ, càng có nhiều Pháp bảo thần thông hơn.
Nhưng những người tu tiên có sức mạnh hoàn toàn vượt trội hơn so với những võ sĩ ở Địa Cầu.
Bố mẹ mau chóng sử dụng đan dược rồi trực tiếp bước vào cảnh giới Trúc Cơ, cho dù là đại sư võ đạo và Võ Thánh cũng chưa chắc có thể đánh lại được bố mẹ đâu”.


Diệp Thành gật đầu nói: “Thế nên hai người yên tâm đi, bố, mẹ, để con hỗ trợ bố mẹ tạo dựng căn cơ, nhanh chóng bước vào cảnh giới Trúc cơ đỉnh cao, thận chí là đặt chân vào cảnh giới tu thể, như thế thì con trai có thể yên tâm rồi”.


“Được thôi”.


Nghe được lời này, hai vợ chồng đối mặt nhìn nhau, cuối cùng đồng ý gật đầu.



.