Tiên Ngạo

Chương 351: Vô Lượng Đại Lễ



Cuối cùng Di tích Tiên Tần nơi đây bị phong ấn lại, rốt cuộc ba trăm năm trước, dần dần Pháp Linh động phủ kia chậm rãi khôi phục. Thế nhưng sau bốn ngàn năm, những phong ấn, pháp trận phổ thông khi đó tổ sư tùy ý bày ra, đối với hậu bối tu tiên hiện tại đã thành cản trở lớn nhất.

Dư Tắc Thành lật xem từng chút tư liệu tình báo cẩn thận nghiên cứu rất nhanh đã tìm được vị trí của di tích kia, thậm chí ngay cả bản đồ kết cấu bên trong di tích Tiên Tần, vị trí tính cách của Pháp Linh, toàn bộ ghi lại trong lòng.

Thời gian đã không còn sớm, đừng cho Anh Ngạo cốt kia nhanh chân đến trước, Dư Tắc Thành kết thúc việc kiểm tra, nhìn tài khoản của mình bị trừ ba vạn linh thạch không khỏi tiếc nuối một chút.

Nhìn tới con số linh thạch của mình, Dư Tắc Thành không khỏi sửng sốt, linh thạch của mình đã bị khấu trừ ba vạn, thế nhưng còn lại gần bảy mươi vạn linh thạch, ở trong mấy ngày này dường như mình đã buôn bán được không ít linh thạch, đây là có chuyện gì?

Dư Tắc Thành đi tới Thủy Sản quán của mình, hàng hóa ở chỗ này của mình chỉ có thủy sản phổ thông, một đoạn thời gian trước, những thủy sản này căn bản không có người mua, không ai bỏ ra số tiền lớn mua những thủy sản này. Những yêu linh Hải tộc này, nói thật giá cả có chút đắt đỏ, cho dù trong thế giới Ám Ma này những phú hào thân gia có hàng trăm ngàn vạn linh thạch kia cùng không dám ăn.

Thế nhưng mấy ngày gần đây, dường như đã phát sinh biến hóa, thủy sản của mình dần dần đã có người mua, mặc dù số lượng không nhiều lắm, nhưng có người mua chính là chuyện tốt, không biết ai là người coi tiền như rác kia, Dư Tắc Thành âm thầm cười trộm.

Dư Tắc Thành đã bổ sung hàng hóa một lần, bổ sung đầy những thủy sản này, những thủy sản này ở trong hồ nước của thế giới Bàn Cổ ra khỏi nước là chết, được thế giới Bàn Cổ bảo tồn bằng bí pháp, ở thế giới Ám Ma này cũng là như vậy, chúng được bảo tồn tươi rói như khi vừa lên khỏi nước.

Sau khi tất cả bố trí tự động buôn bán hoàn tất, Dư Tắc Thành trở lại thế giới Bàn Cổ, xem hơn mười chỗ thủy sản thủy vực trong hồ, đột nhiên bừng hiểu ra. Có lẽ những thủy sản này, kỳ thực người mua cùng không phải mua huyết nhục của thủy sản, mà vì công năng ẩn chứa trong hồ nước. Hồ nước này chính là Tiên Thiên Linh Bảo Tiên Lam Thần Tủy sản sinh, trải qua tiến hóa của thế giới Bàn Cổ, có thể nói có đặc điểm khác thường, có thể xưng là thiên hạ vô song, lẽ nào người ta muốn mua chính là vì vậy?

Dư Tắc Thành lập tức hành động, dựa theo ký ức, ngự kiếm bay lên, rất nhanh đã tới chỗ dữ liệu ghi lại. Trong quá trình ngự kiếm phi hành. Dư Tắc Thành nhìn thấy Anh Ngạo cốt kia còn đang tìm hiểu xung quanh, đi loạn khắp nơi, ha ha, người này còn chưa tìm thấy địa phương, xem ra mình đã tới trước một bước.

Chỗ di tích Tiên Tần kia ẩn tàng ở trong Đan viện của ngoại môn Vô Lượng tông. Đan viện này chính là nơi cho đệ tử ngoại môn và đệ tử Luyện Khí Kỳ nội môn tu luyện đan dược, mỗi ngày người đến người đi vô cùng náo nhiệt. Ngày hôm nay Bởi vì sắp tới đại lễ, có rất ít người ở đây luyện đan, thế nhưng Dư Tắc Thành đi ngang qua liếc mắt một cái đã xoay người rời đi.

Bởi vì trong cảm ứng Kiếm Ngã thuật của Dư Tắc Thành, trong chỗ Đan viện này, bên cạnh lối vào di tích có một lão nhân đang ngồi ở đó. Người này chính là một trong bảy vị Chân Quân của Vô Lượng tông, lý do ngồi ở đây chỉ có một đó chính là trông coi di tích Tiên Tần.

Dư Tắc Thành xoay người rời đi không hề quyến luyến, muốn thông qua cửa của Nguyên Anh Chân Quân này trấn giữ quả thực chính là nằm mơ. Sau khi đi ra ngoài trăm trượng, ở dưới cảm ứng của Kiếm Ngã Thuật phát hiện Anh Ngạo cốt kia rốt cuộc đã tìm được vị trí chính xác, cùng đang tiến về phía này.

Dư Tắc Thành đảo mắt vài vòng, quay đầu làm như muốn đi vào trong Đan viện này, đúng lúc Anh Ngạo cốt xuất hiện ở phía sau hắn. Dư Tắc Thành đột nhiên quay đầu lại, nói với Anh Ngạo cốt:

- Ngươi vì sao theo dõi ta?

Anh Ngạo cốt nhìn thấy Dư Tắc Thành ở đây chính là sửng sốt, bị Dư Tắc Thành hỏi như vậy lại càng sửng sốt. Dư Tắc Thành lập tức nói:

- Ta biết rồi, Anh sư huynh, phải chăng ngươi đang làm nhiệm vụ của môn phái, cũng đang ở nơi này tìm kiếm di tích Tiên Tần? Ta đây chính là đang chấp hành nhiệm vụ thí luyện, ngươi đây là thuộc về phá hỏng nhiệm vụ thí luyện, sau khi trở về ta sẽ hướng sư môn bẩm báo.

Dư Tắc Thành kẻ trộm kêu bắt trộm. Anh Ngạo cốt nhất thời ngây người, lập tức cho rằng Dư Tắc Thành đang chấp hành nhiệm vụ thí luyện của môn phái, hắn biết bí mật của di tích Tiên Tần này, khó trách hắn tranh cướp đến đây giao lưu, tới đây lại cùng Lưu Thi Vận kia chàng chàng thiếp thiếp, thì ra là thế.

Anh Ngạo cốt cùng đảo mắt vài vòng, nói:

- Ta đây cùng là chấp hành nhiệm vụ, bọn họ chắc cũng không nói với ngươi, được rồi, bọn họ cũng không cho ta nói với ngươi.

Dư Tắc Thành do dự nhìn Anh Ngạo cốt, sau đó cười nói:

- Trong môn chính là thích làm ra những chuyện đùa này, không ai được báo lên trên, sự tình chúng ta gặp phải, tất cả mọi người đều phải bảo mật, được rồi, ngươi nắm được tiêu ký đệ tử của Vô Lượng tông rồi sao?

Lời này vừa nói ra lập tức Anh Ngạo cốt lại sửng sốt. Dư Tắc Thành lừa dối hắn như vậy, chính là để kéo hắn vào trong hàng Ngũ của mình, mình không hề có Phá Vọng Thần Ma, không có cách nào đánh vỡ pháp trận cấm chế bảo vệ di tích Tiên Tần này, cho nên muốn cùng Anh Ngạo Cốt hợp tác, như vậy mới có thể đi vào di tích Tiên Tần.

Muốn bắt, trước hết phải thả, cho nên Dư Tắc Thành trước tiên phải nói một chút gì đó hữu dụng, Anh Ngạo cốt này không phải dễ lừa gạt.

Anh Ngạo cốt do dự nói:

- Cần tiêu chí đệ tử của Vô Lượng tông làm gì?

Dư Tắc Thành nói:

- Tự nhiên có tác dụng, Pháp Linh động phủ Tiên Tần kia đã kết hợp với Pháp Linh phệ hồn của tổ tiên Vô Lượng tông, nhất định sẽ còn một bộ phận quy củ tàn dư của Vô Lượng tông định ra, nếu ngươi không có tiêu chí đệ tử của Vô Lượng tông, thì Pháp Linh động phủ kia làm sao có khả năng thừa nhận ngươi, sẽ không tiếp thu ngươi giống như Pháp Linh động phủ trước đây. Chỉ có nắm giữ tiêu chí, ngươi mới có thể đưa mật phù vào, tiến hành kết nối với Pháp Linh, mới có thể kết nối và trao đổi với động phủ.

Những lời này đã tiết lộ bí mật của Pháp Linh, mục đích chân chính là chuyện tìm mật phù kia, làm cho Anh Ngạo cốt cho rằng tiến vào di tích Tiên Tần phải đưa mật phù vào mới có thể kết nối, như vậy hắn sẽ tới chỗ tìm kiếm mật phù. Mệt chết hắn cùng không tìm được, bởi vì căn bản là không có thứ mật phù này, như vậy Anh Ngạo cốt sẽ thành thật ở một chỗ với Dư Tắc Thành, ngoan ngoãn mở cấm chế pháp trận kia.

Anh Ngạo cốt gật đầu nói:

- Đúng vậy, phải chuẩn bị, chúng ta tiến vào quan sát địa hình đi.

Dư Tắc Thành nói:

- Tiến cái gì mà tiến, Nguyên Anh Chân Quân ở bên trong giữ cửa đấy. Ngươi tự mình đi qua mà xem.

Anh Ngạo cốt do dự liếc mắt nhìn một cái, nói:

- Cùng đến nơi này rồi, ta đi xem. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Nói xong, lướt qua tiến vào, người này thực sự là chưa tới phút cuối chưa thôi, thế nhưng không thấy khuôn mặt hắn tỏ vẻ u buồn, bởi vì hắn và Dư Tắc Thành đối với việc này không thèm để ý. Bởi vì hai ngày sau môn phái đại lễ, Nguyên Anh Chân Quân này nhất định tới trong động phủ chuẩn bị đại lễ, khi đó chính là lúc Vô Lượng tông đại loạn, cũng là lúc hai người Dư Tắc Thành thăm dò di tích Tiên Tần này.

Hai người Dư Tắc Thành nói chuyện phiếm mấy câu đã định ra kế hoạch, đợi đến sau khi đại lễ bất đầu, hai người bọn họ sẽ cùng nhau đến đó thăm dò di tích Tiên Tần.

Sau đó hai người liền tạm biệt chia tay, hai bên không dám nhiều lời, đối phương tinh ranh quỷ quái, nói nhiều ắt sẽ lỡ lời, cho nên hai người hàn huyên vài câu liền vội vã chia tay.

Cứ như vậy thời gian từng chút một trôi qua, Dư Tắc Thành ở trong hai ngày này yên lặng chờ đợi, không có việc gì lấy ra bản tập tranh kia nhìn xem. mỗi lần nhìn thấy con chim lớn mập mạp kia, Dư Tắc Thành cũng không biết vì sao lại muốn cười, sau đó có thể ngủ ngon một giấc, thứ này có tác dụng thôi miên kỳ diệu.

Cuối cùng ngày đại lễ đã tới, sắc trời trong sáng, Dư Tắc Thành sửa sang bọc hành lý, chuẩn bị Vô Lượng đại lễ của ngày hôm nay, nhìn động phủ mình đã ở nhiều ngày này, không biết ngày mai còn có thể tồn tại hay không.

Trong giấy lát Dư Tắc Thành có một cảm giác tỉnh ngộ, mình mấy ngày này làm sao vậy, đang làm cái gì?

Mấy ngày nay không sờ qua kiếm lần nào, hơn nữa đối với Vô Lượng đại lễ sẽ lập tức cử hành lại không chút lo lắng, dựa vào cái gì mình sẽ không thể chết ở trong hỗn loạn này, những Chân Quân này đánh nhau, tùy ý một kích rơi lên người mình, đó chính là mạng nhỏ quy thiên, thế nhưng mình lại không chút lo lắng.

Mình làm sao vậy, mấy ngày này làm sao vậy, lại mê muội rồi? Không có, tuyệt đối không có, ngay cả kiếm cũng không mê muội cái gì, là bị ảnh hưởng, là loại lực lượng hùng mạnh ảnh hưởng mình, làm cho mình hoàn toàn không lo lắng.

Không sao, đại lễ bắt đầu, mình cùng Anh Ngạo cốt đến di tích Tiên Tần, lần này không phải đi tìm bảo bối gì, mà là đi tị nạn, nơi đó đừng nói Nguyên Anh đại chiến, cho dù Phản Hư đại chiến cùng sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì đối với di tích Tiên Tần. Đúng rồi, trước khi đi, đưa Lưu Thi Vận theo, cầu nguyện cái gì, đó chính là đợi chết, khi đó sẽ không thể chiều theo ý nàng nữa.