Tiên Võ Đế Vương

Chương 1492: Không biết tự lượng sức mình! 



Đế Hoang là Thánh thể mạnh nhất mà cả Chư Thiên Vạn Vực công nhận, khi xưa để bảo vệ Nguyệt Thương trở thành Hoàng Đế, một mình ông chống lại năm vị Đại Đế của Thiên Ma Vực, đó là một thần thoại đến giờ vẫn được người đời ca tụng, chiến tích của ông đến giờ vẫn chưa có ai vượt qua được. 

Với Thiên Ma Vực mà nói, đó là một quá khứ nhục nhã, năm vị Đại Đế bị chặn trước Chư Thiên Môn, điều nực cười là, người chặn bọn họ cũng chỉ là một Hoang Cổ Thánh Thể đại thành. 

“Tiền bối Đế Hoang một mình chiến đấu với năm Đại Đế, hậu thế Diệp Thành đấu với một mình ông là đủ rồi”, Diệp Thành nhìn thẳng vào Thiên Ma Đại Đế, bây giờ hắn cũng đã có tư cách nhìn thẳng vào Thiên Ma Đế. 

“Được, được lắm”, Thiên Ma Đại Đế bật cười, đột ngột ra tay, một chưởng giáng về phía Diệp Thành mang theo uy lực diệt thế, những nơi nó đi qua, mọi thứ đều hoá thành tro tàn, hư thiên thoáng chốc sụp đổ. 

“Đây không phải trận chiến túc mệnh giữa Thánh thể và Đại Đế, mà là mối thù hận giữa Đại Sở với Thiên Ma Vực”, Diệp Thành bay ngược lên trời, vung chiến kích ra. 

“Món nợ máu của chín mươi triệu linh hồn anh hùng của vùng đất này, để Diệp Thành đến đòi”, Diệp Thành vung kích quét ra một dải ngân hà. 

Dưới sự chú ý của mọi người, đại ấn che trời của Thiên Ma Đế va vào dải ngân hà do đại kích của Diệp Thành quét ra. 

Ngay tức khắc, đất trời rung chuyển, núi non sụp đổ, Diệp Thành bị đẩy lùi, khoé miệng rỉ máu, nhưng lòng bàn tay của Thiên Ma Đại Đế cũng bị cứa ra một vết máu, nhìn như va chạm đơn giản nhưng lại chứa đựng trăm nghìn thần thông biến hoá. 

Chiến! 

Diệp Thành hô vang rồi lại bay lên hư thiên, vẫn là một kích dung hợp trăm nghìn bí thuật thần thông biến hoá, dung hợp hỗn độn đạo tắc, sức mạnh huyết mạch và ý chí chiến đấu bất khả chiến bại, có thể gọi là một kích diệt thế. 

Không biết tự lượng sức mình! 

Thiên Ma Đại Đế hừ lạnh, giơ tay lên trời, phá tan bầu trời đầy sao rộng lớn, biến nó thành Vô Vọng Tinh Hải, mỗi luồng khí tinh thần đều như ngọn núi tám nghìn trượng, nghiền nát cả thiên địa. 

Bùm! 

Lại một cú va chạm nữa, Diệp Thành lại bị đẩy lùi về sau, khí huyết trong cơ thể cuộn trào, miệng phun ra một ngụm máu tươi. 

Thiên Ma Đại Đế bước tới, u mang nhất chỉ như xuyên qua năm tháng cổ xưa. 

Thánh thể của Diệp Thành bị đâm xuyên tại chỗ. 

Trả lại ông một quyền! 

Giọng Diệp Thành cao vút, chín đạo Bát Hoang Quyền hợp nhất, phá tan hư thiên rộng lớn. 

Ngươi còn kém xa lắm! 

Trong mắt Thiên Ma Đại Đế đầy vẻ khinh miệt, ông ta giơ tay đẩy ra cả vùng ma hải. 

Đó là một vùng ma hải đáng sợ cuốn theo hàng trăm triệu sinh linh với tiếng khóc than thê lương, có thể làm tan biến sức mạnh của đất trời, Đế Đạo pháp tắc dung hoà trong đó lại càng cường đại vô song khiến người ta không thể chống lại. 

Tuy rằng uy lực một quyền của Diệp Thành nghịch thiên, nhưng đánh vào trong ma hải lại như muối bỏ biển, thần uy của Bát Hoang Quyền lập tức biến mất. 

Nghịch Thế Luân Hồi, Đạo Pháp Vạn Thiên! 

Diệp Thành lại vung đại kích lên, tích hợp sức mạnh luân hồi. 

Đế Đạo, Ma Thế Thiên! 

Thiên Ma Đại Đế hừ lạnh, tay trái âm dương hoá thái cực, tay phải càn khôn hoá vô cực, tự diễn hoá Đế Đạo pháp tắc, lấy ông ta làm trung tâm, mở ra cả một vùng ma thổ che kín bầu trời. 

Phụt! 

Thánh thể của Diệp Thành nứt toác, Đế Đạo pháp tắc khiến hắn không thể đoán được. 

Đế Đạo, Trần Phong Vạn Cổ! 

Thiên Ma Đại Đế lại thi triển thần thông vô song, giọng nói hư ảo mà uy nghiêm như chúa tể thế gian, Đế Đạo pháp tắc phủ khắp hư thiên, phong ấn đạo trong thiên địa, mọi thứ trên thế gian dường như đều đóng băng vào thời khắc này. 


Nhưng Thiên Chiếu này không nhằm vào sấm sét trong mắt Thiên Ma Đế bắn ra mà là nhằm vào sự giam cầm của Trần Phong Vạn Cổ. 

Thiên Chiếu là sức mạnh tạo ra từ sức mạnh thời không và bán thời không, do sức mạnh thời gian và sức mạnh không gian đan xen, là một loại sức mạnh cấm kỵ, dùng sức mạnh này để phá giam cầm của Đế Đạo cũng là một cách giải thoát. 

Còn Tiên Luân Nhãn bị Thiên Nữ Ma Quân phong ấn lúc trước, từ khi Diệp Thành trở thành Thánh thể đại thành thì phong ấn đã được giải trừ, lúc này có Tiên Luân Nhãn giúp đỡ, hắn lại càng không sợ Đế Đạo cấm chế của Thiên Ma Đại Đế. 

Keng!