Tiên Võ Đế Vương

Chương 1496: Ngươi không thể giết nổi ta đâu!  



 

Đó là đế binh mạnh mẽ, từng cùng Hiên Viên Đế chinh phạt Vạn Vực, chính là thần kiếm mang theo linh trí, nghe thấy tiếng hô gọi từ Vạn Vực Thương Sinh, cảm nhận được sự bi thương của vùng đất này nên mới sát phạt ra khỏi cấm địa Hoan Hải.  

 

Đế Kiếm Hiên Viên!  

 

Diệp Thành cầm lấy Hiên Viên Kiếm, nó vừa dày lại vừa nặng, thân kiếm còn có pháp tắc đế đạo của Hiên Viên Đế, mỗi một luồng pháp tắc đều mang theo uy lực diệt thế.  

 

Thế nhưng pháp tắc đế đạo mang theo uy lực diệt thế kia lại chẳng thể khiến Diệp Thành bị ảnh hưởng gì, ngược lại còn khiến hắn cảm thấy rất thân thiết.  

 

Hiên Viên Đế, huyết mạch đặc thù, chính là huyết mạch kết hợp giữa Hoang Cổ Thánh Thể và Huyền Linh Chi Thể, hoặc có thể nói dòng máu chảy trong người Diệp Thành chính là huyết mạch phụ hệ của Hiên Viên Đế, đây chính là sự dung hoà trời sinh đã có.  

 

Diệp Thành nắm chắc Hiên Viên Kiếm, thánh quang ảm đạm lại lần nữa phát ra thần mang chói lọi.  

 

Hiên Viên Đế vang lên từng âm thanh vút vút, mỗi một đạo thần tắc được khắc hoạ bên trong đều sống lại, cùng giao hoà với thánh thể huyết mạch của Diệp Thành, khơi dậy tiềm năng của thánh thể khiến sức mạnh của Diệp Thành lại lần nữa tiến gần hơi tới trạng thái Đỉnh Phong.  

 

Chiến!  

 

Diệp Thành cầm Hiên Viên Kiếm sát phạt vào hư thiên, thần mang cái thế xuất hiện như tái hiện lại hình ảnh của Hiên Viên Đế uy chấn cửu thiên thập địa.  

 

Ngươi không thể giết nổi ta đâu!  

 

Thiên Ma Đại Đế gằn lên phẫn nộ, chư thiên rung chuyển, tay ông ta cầm đế binh giáng từ trên trời xuống.  

 

Hai loại đế binh va vào nhau dưới con mắt chứng kiến của tất cả mọi người.  

 

Đột nhiên, ngay vị trí mà hai thanh kiếm giao nhau, một luồng sáng hữu hình xuất hiện rồi lan ra, mỗi nơi nó đi qua thì trời đất đều sụp đổ, binh tướng Thiên Ma hoá thành huyết vụ, không một ai có thể chặn lại được uy lực của đế đạo.  

 

Giết!  

 

Chiến!  

 

Tiếng động va vào nhau, Diệp Thành và Thiên Ma Đại Đế lại lần nữa đại chiến kinh thế.  

 

Diệp Thành điên cuồng, chiến ý sục sôi, hắn liên tục tấn công.  

 

Thiên Ma Đại Đế cũng điên cuồng, mặt mày tôi độc, mỗi lần vung kiếm đều mang theo thần uy trảm thiên diệt địa.  

 

Trận đại chiến giữa hai người càng khốc liệt, không có thần thông cái thế, không có bí thuật đoạt thiên hoán địa, chỉ có đế kiếm không ngừng vung, ngươi trảm ta một kiếm ta đáp lại ngươi một kiếm.  

 

Phụt! Phut!  

 

Máu tươi lại lần nữa choán ngợp hư thiên, mỗi dòng đế huyết, mỗi dòng thánh huyết khi bay xuống đều hoá thành từng hình rồng cùng công phá lẫn nhau.  

 

Rầm! Đoàng!  

 

Đại Sở bắt đầu rung chuyển.  

 

Lần này và trước đó không giống nhau, kiếm Hiên Viên chính là trận cước của chư thiên luân hồi, tự vận hành trợ chiến khiến luân hồi Đại Sở trửo nên không ổn định, luồng sức mạnh thần bí trấn áp Thiên Ma kia không ngừng suy yếu.  

 

Mau, mau lên!  

 

Trong Thiên Huyền Môn, phía Đông Hoàng Thái Tâm đang cầu xin trời cao, hi vọng Diệp Thành có thể trảm diệt Thiên Ma Đại Đế trong thời gian ngắn nhất.  

 

Bọn họ không còn thời gian nữa, một khi Thiên Ma Đại Đế không bị chư thiên luân hồi của Đại Sở trấn án thì dù cho Diệp Thành có nghịch thiên vẫn không thể đấu lại ông ta, nếu như hắn bại trận thì hậu quả khôn lường.  

 

Phụt!  

 

Trên hư thiên, Thiên Ma Đại Đế trảm ra nhát kiếm huỷ thiên diệt địa chém vào thánh thể của Diệp Thành.  

 

Trả ngươi một kiếm!  

 

Diệp Thành gằn lên phẫn nộ, hắn không màng thương thế, vẫn cố gắng liều mình, vẫn muốn trảm một nhát kiếm kia, đây là cách đánh thương địch thương mình, tổn hại nghiêm trọng, hắn cũng biết tình hình hiện giờ của Đại Sở thế nào, hắn thực sự không có thời gian mà lãng phí.  

 

Ngươi thật sự đáng chết!  

 

Thiên Ma Đại Đế mặt mày tôi độc như ác ma, ông ta cầm kiếm, một kiếm trả lìa cánh tay Diệp Thành.  

 

Sắc mặt Thiên Ma Đại Đế tôi độc như ác quỷ, hắn ta cầm kiếm đi tới, một kiếm trảm lìa cánh tay Diệp Thành.  

 

Diệp Thành không né tránh cũng không phòng ngự, Thiên Ma Đại Đế trảm một bên cánh tay của hắn, hắn cũng trảm một bên cánh tay của Thiên Ma Đại Đế, hai cánh tay đẫm máu bay giữa hư thiên, rồi hoá thành long hình và vẫn đang tranh đấu.  

 


Phụt! Phụt!   

 

Sau khi dòng máu bắn vọt lên lại có thêm một đòn công kích kịch liệt trảm tới, nhát kiếm của Diệp Thành trảm vào vai của Thiên Ma Đại Đế, nhát kiếm của Thiên Ma Đại Đế trảm rách ngực Diệp Thành, có thể thấy đế huyết và thánh cốt bay rợp hư thiên.  

Thiên Ma Đại Đế điên cuồng gào thét, một kiếm lại một kiếm trảm da, mỗi lần đều khiến thành thể của Diệp Thành bị trảm rụng rời.