Tiên Võ Đế Vương

Chương 2342: Thiên Chiếu?



Sát trận của thần tử Tiên tộc mạnh đến mức chỉ cần một đòn tấn công cũng đủ để nghiền ép cơ thể cường đại của thần tử Si Mị. 

 “Phong ấn không gian xung quanh”, Phượng Tiên tức giận quát. 

 Cô ta vừa dứt lời, những người bao vây tấn công Diệp Thành lập tức dùng đến thần thông phong cấm, trời đất hỗn loạn lập tức bị phong ấn. 

 Thế nhưng phong ấn này lại chỉ như vật trang trí với Diệp Thành. 

 Quả thật là như vật trang trí, hắn vẫn đang ở trong trạng thái Huyết Kế Giới Hạn, có thêm sức mạnh và thần thông bí thuật trợ lực. 

 Không gian bị phong ấn cũng khó ngăn được Di Thiên Hoán Địa của hắn. 

 Trong phút chốc, hắn liên tiếp hoán đổi vị trí với thần tử Thần tộc và thần tử Ma tộc, sau đó lao đến trước mặt ba người thần tử Táng Thiên, Thiên Tàn và Huyết Thương Tử. 

 Mục đích của hắn rất đơn giản, là cướp được kiếm Chuẩn Đế. 

 Trạng thái hiện giờ của hắn có thể đe dọa đến tính mạng của hắn, cũng chỉ Chuẩn Đế Binh hủy diệt trời đất đó. 

 “Giết!”, ba người cùng hợp lực sử dụng kiếm Chuẩn Đế, uy lực Chuẩn Đế có thể chấn động trời đất, mang theo sức mạnh nghiền ép. 

 “Chỉ dựa vào các ngươi?”, Diệp Thành lạnh lùng nói, ngay khi kiếm Chuẩn Đế rơi xuống, hắn đã chạy thoát. 

 Kiếm Chuẩn Đế chém xuống khiến trời đất nứt ra, đảo lộn càn khôn. 

 Cùng lúc đó Diệp Thành lao đến trước mặt Huyết Thương Tử. 

 Huyết Thương Tử biến sắc lập tức lùi về sau, nhưng Diệp Thành lại nhanh hơn, đuổi theo đánh một chưởng vào người gã khiến gã nôn ra máu. 

 Sau đó chín Thần Thương hợp lại làm một tấn công Thiên Tàn. 

 “Chết đi!”, thần tử Táng Thiên rút vội kiếm Thiên Đế lại, sau đó tay cầm kiếm Thiên Đế cách không trung chém vào người Diệp Thành. 

 Một người cầm kiếm, uy lực sẽ giảm xuống, Diệp Thành liều mạng nửa người bị cắt đứt đánh tới trước mặt thần tử Táng Thiên, một chưởng khiến cánh tay gã đứt ra. 

 Thần tử Táng Thiên văng ra xa, cánh tay bị chém đứt đó còn cầm kiếm Chuẩn Đế, rơi xuống từ trên không trung. 

 “Ngăn hắn lại!”, thần tử Thần tộc và thần tử Ma tộc tức giận hét lên, hai người xông đến cực nhanh như hai tia chớp. 

 Uy lực của kiếm Chuẩn Đế quá hung hãn, không thể để Diệp Thành cướp mất nó, nếu hắn có được Phần Tịch thì hậu quả rất khó lượng. 

 Thế nhưng họ vẫn chậm một bước, không chỉ họ mà ngay cả Tịch Diệt Thần Thể xuất quỷ nhập thần cũng không thể đến kịp. 

 Cứ thế kiếm Chuẩn Đế Phần Tịch rơi vào tay Diệp Thành trước ánh mắt của mọi người. 

 “Các ngươi đều đi chết đi!”, giọng nói lạnh như băng của Diệp Thành vang vọng khắp chư thiên, lời nói còn toát ra sát khí ngút trời và uy nghiêm vô thượng. 

 “Ngươi nghĩ ngươi là ai hả?”, thần tử Tiên tộc khẽ cười, mắt trái phóng ra tiên quang, đồng tử đảo quanh. 

 Một gợn sóng vô hình lấy mắt trái của gã làm trung tâm lan ra bốn phía, khiến cho không gian chấn động rung lên. 

 Ngay sau đó ngọn lửa màu đen bỗng bùng lên trên người Diệp Thành. 


 “Thiên Chiếu?” 

 “Là sức mạnh thời không và nửa thời không xen vào nhau khi sức mạnh không gian và sức mạnh thế gian dung hợp, biểu hiện ra bằng hình thức là lửa, một khi bốc cháy thì có thể thiêu đốt vạn vật”. 

 “Lợi… lợi hại như thế, chẳng phải Diệp Thành đó xong đời rồi sao?” 

 “Diệp Thành, không ngờ nhỉ! Ta đã đánh thức Thiên Chiếu rồi”, thần tử Tiên tộc nở nụ cười cực kỳ đáng sợ.