"Thánh Nhân!", Triệu Vân suy tư nói: "Đã cán mốc ranh giới của Thánh Vương, mạnh hơn Ác Long bậc Chuẩn Thánh rất nhiều".
"Chắc là hai ta đã giết quá nhiều", Diệp Thành thổn thức: "Bấy giờ mới dẫn nó tới, suy cho cùng cũng phải đòi lại tý chứ".
"Giết nó thì ngươi chắc chắn sẽ gom đủ công đức".
"Ác Long cấp Thánh Nhân thì dù thế cũng phải được 500 công đức".
"Quy tắc cũ, giúp đỡ lẫn nhau tấn công", trong tay Triệu Vân xuất hiện một thanh kiếm kêu ong ong lấp lánh ánh sáng hủy diệt.
"Phải ăn ý!", Diệp Thành lấy thanh đoạn kiếm màu đen kia nói.
Sau đó, hắn bèn bước lên hư không, vung kiếm chém xuống, một dải ngân hà lập tức xuất hiện rồi bổ xuống.
Ác Long trúng chiêu, cơ thể khổng lồ bị chém ra một cái khe đen thui lộ ra xương cốt đen tuyền, máu tươi bắn tung tóe.
Ác Long rít gào, há miệng phun ra sấm sét định giết chết Diệp Thành.
Triệu Vân xông đến, lướt qua cơ thể nó, một kiếm khủng bố chém đứt một cái vuốt rồng, sau đó nhảy lên bỏ chạy.
Ác Long bị chọc tức, cơ thể đồ sộ quay cuồng trên không đè sập không gian khiến Diệp Thành cũng phải lui về phía sau.
Ác Long cấp Thánh Nhân mạnh hơn Chuẩn Thánh rất nhiều, cả hai hoàn toàn không cùng một cấp bậc, quả thật còn khó giết hơn trong tưởng tượng.
"Làm lại!", Diệp Thành vẫn chủ tấn công, chém ra một kiếm, trong tay biến hóa bí pháp vô số thần thông thoáng chốc hợp lại làm một.
Triệu Vân cũng không chịu thua, giơ tay bấm ấn, kia là bí thuật giam giữ.
Hai người phối hợp ăn ý, mọi thứ đều hoàn thành cùng một lúc.
Ác Long bị cấm chế giam lại, chưởng ấn che trời lấp đất của Diệp Thành cũng bổ tới chụp lên đầu Ác Long khiến máu thịt xương cốt văng tung tóe.
Ác Long gầm lên, xoắn cơ thể há miệng phun ra sấm sét.
Diệp Thành bị đuôi rồng đập bay ngược ra ngoài.
Có điều, trên đường bay ngược ra sau hắn vẫn bấm ấn. Kia là Thái Hư Long Cấm, bí pháp chí cao của tộc Thái Hư Cổ Long.
Ác Long lại bị cấm chế giam cầm, lại bị một kiếm của Triệu Vân chọc mù một con mắt, máu tươi vẩy ra như suối.
Triệu Vân cũng không có bị đánh bay, nhưng lại bị Ác Long há miệng nuốt vào.
Ơ, Diệp Thành không thể ngồi yên, giẫm lên không, chín luồng Bát Hoang Quyền hợp làm một đập xuống đầu của Ác Long.
Khí huyết vàng kim của hắn bốc lên mênh mông cuồn cuộn, liều mạng đánh ra đòn sát thủ, chỗ nào cũng không đánh, chuyên chọn đầu của nó mà ra tay.
Hắn cũng không lo cho Triệu Vân, ngược lại còn hơi lo cho Ác Long.
Ác Long cấp Thánh Nhân thì sao, cũng chẳng thể chịu nổi đòn tấn công của hai tên yêu nghiệt kia. Tuy họ chỉ là Hoàng Cảnh, nhưng đều có vốn liếng để chiến đấu vượt cấp,
Trận chiến này cũng không kéo dài lâu, Ác Long lập tức ngủm, cơ thể khổng lồ nổ tung.
Diệp Thành và Triệu Vân đều tự giác lui ra sau không đến gần Nghiệt Hải, sợ gặp phải thứ còn khủng bố hơn. Cấp Thánh Nhân còn có thể chống lại, nếu Thánh Vương mà xuất hiện thì hai người họ cũng chịu.
Sau khi rời xa Nghiệt Hải, hai người mới dừng lại.