Diệp Thành ước lượng tính toán, cũng không khó như trong tưởng tượng, với chiến lực của hắn, công đức mà minh tướng cần có rất dễ dàng kiếm được.
Nói là làm, hắn lấy túi trữ vật ra, đạp lên bãi cát.
Sau đó hắn vừa bay vừa đổ Chiêu Long tán ở khu vực tiếp giáp giữa Nghiệt Hải và bãi cát, cả một bao bố.
Hắn làm như vậy nếu như bị người khác nhìn thấy, nhất định sẽ run sợ.
Phải biết rằng, ác long Nghiệt Hải rất hung hãn, không cẩn thận sẽ bị thứ này ăn luôn, rất nhiều người bị hút vào.
Nhưng hắn thì ngược lại, đổ cả bao ra, ác long bị thu hút ra ngoài không chỉ một con mà sẽ rất nhiều.
Nếu như kém may mắn, rất có thể sẽ dẫn ra ác long Chuẩn Thánh, thậm chí là ác long cấp bậc Thánh Vương, như vậy hậu quả thật không lường được.
Nhưng mà tính cách hắn chính là như vậy, tiến vào cảnh giới Thánh Nhân lại có thể mở ra bá thể, chiến lực như vậy, đủ để đấu với một nhóm.
Người lợi hại có đủ tự tin phóng khoáng mà, không có cách nào, chính là phóng túng như vậy.
Một lát sau, Nghiệt Hải không còn yên bình nữa, sương mù cuộn trào.
Tiếng rồng gầm hung dữ vang lên. Từng con ác long gào thét, tổng có hơn chín con, đều là ác long cấp bậc Chuẩn Thánh.
Mỗi con đều rất lớn, nếu tập hợp lại phải to bằng ngọn núi, ở trong mắt chúng nó, Diệp Thành chỉ là con kiến nhỏ nhoi.
“Mặc kệ ngươi là rồng hay là rắn, đều nằm xuống cho ông”.
Diệp Thành hét lên, một bước sải qua hư thiên, đón đầu thảo phạt qua đó, một kiếm chém ra một dòng sông tiên, tách ngang trời đất.
Ác long xung phong lên phía trước là con xui xẻo nhất, mới phun ra một tia sấm sét đã bị chặt đứt đầu, một kiếm chí mạng.
Tám con ác long khác cũng không tốt hơn, cấp bậc Chuẩn Thánh làm sao có thể đỡ được đòn công phạt của Diệp Thành, bị Diệp Thành giết chết bằng một kiếm.
“900 công đức đến tay”. Diệp Thành nhìn sổ công đức.
Theo tốc độ này, không cần đến nửa ngày là có thể kiếm đủ số công đức để đạt tới Minh Tướng. Đây chính là cái lợi khi có chiến lực mạnh mẽ.
Không trì hoãn thêm phút nào, Diệp Thành lại xách ra một bao bố Chiêu Long tán, một đường vừa bay vừa đổ, một đường vừa hú hét vừa lượn lờ.
Chiêu Long tán vừa đổ ra, sương mù lại tràn lan ở ven rìa Nghiệt Hải.
Chín con gào thét bay ra, trong đó có một con ác long Thánh Nhân, to hơn so với ác long cấp bậc Chuẩn Thánh rất nhiều.
Nó gầm rú vang dội, thân rồng to lớn nghiền hư không vỡ nát, miêng phun ra lửa, mắt phụt ra sấm sét rất hung hãn.
Diệp Thành ngứa mắt một bước súc địa thành thốn, chém lên đỉnh đầu của ác long Thánh Nhân, hai tay nắm chặt kiếm trực tiếp đâm xuống.
Đầu ác long Thánh Nhân bị xuyên thủng, máu màu đen xì phun lên.
Theo đó là một tiếng gầm thảm thiết, nó quỳ xuống ngay tại chỗ, hồn nhập vào trời đất, một con làm màu bị tiêu diệt.
Ác long cấp Thánh Nhân đã quỳ xuống rồi, mấy con ác long Chuẩn Thánh khác cũng không thể xoay chuyển tình thế, toàn đội bị tiêu diệt.
Bọn nó hung dữ, Diệp Thành càng mạnh mẽ, không mang theo chút phòng ngự nào.
Chiến lực tuyệt đối áp đảo, đơn phương tàn sát, ác long cấp Thánh Vương không ra ngoài, những con ác long khác đều là nhãi nhép.