Tiên Võ Đế Vương

Chương 2715



 Bên cạnh cơ thể nàng ta, xuất hiện rất nhiều dị tượng xen kẽ, đan chéo nhau trông rất thần bí và cổ xưa.  

 

Không biết nàng ta tu luyện loại nào, mà có tiếng nổ vọng của Đại Đạo Thiên  m.  

 

 

Một cô gái độc nhất vô vị, đứng che ánh sáng càng tô điểm cho bóng tối một tầng yêu mị và quyến rũ giống như Cửu Tiêu Huyền Nữ, thanh khiết vô hạn.  

 

 

Ánh mắt bình tĩnh của Diệp Thành lóe lên một chút ánh sáng.  

 

 

Lần trước, hắn không biết huyết mạch của Bạch Chỉ là gì, nhưng bây giờ biết rồi.  

 

 

Bản thể của nàng ta là một con phượng hoàng, huyết mạch thuần chủng và tinh khiết, gần với mạch phượng hoàng của Hồng Hoang Nguyên Phượng.  

 

 

Hắn cũng hiểu vì sao Đế Hoang lại nhận Bạch Chỉ làm đồ đệ, nguyên nhân hơn một nửa là do huyết mạch và mối quan hệ sâu xa với Nguyệt Thương của nàng ta.  

 

 

Bản thể của Đông Hoa Nữ Đế cũng là một con phượng hoàng, thuộc một nhánh của Hồng Hoang Nguyên Phượng, người chư thiên đều biết đến chuyện này.  

 

 

Dù là bao năm trôi qua đi nữa, Đế Hoang khó có thể quên được Đông Hoa Nữ Đế, có thể nói là yêu ai yêu cả đường đi lối về. Nhờ chuyện này mà Bạch Chỉ mới được tạo ra và trở thành đồ đệ trong thành của ông ta.  

 

 

Nhưng mấy chuyện đó không quan trọng, cốt yếu ở đây là hắn cần đánh bại Bạch Chỉ. Chỉ khi đánh bại được nàng ta, hắn mới có thể gặp Đế Hoang.  

 

 

Sở Linh đã gả cho người ta, nên hắn không còn chút nhớ thương hay lưu luyến nào ở Minh Giới nữa. Hắn chỉ muốn về nhà, tìm một chút ấm áp để an ủi.  

 

 

Tại đối diện, Bạch Chỉ đi giữa không trung, rồi đánh một chưởng Dao Thiên Công đến.  

 

 

Diệp Thành chớp mắt giật mình, cất suy nghĩ của mình mà bắt đầu di chuyển.  

 

 

Nhưng hắn vẫn chậm rồi, tuy tránh được đòn tấn công hiểm vẫn bị đánh thủng trên vai, thánh huyết rực rỡ phun ra, đổ xuống giữa không trung.  

 

 

Ánh sáng quẩn xung quanh vết thương trên vai, dần dần phá hủy tinh khí và sức khôi phục ghê gớm của hắn, vì vậy vết thương khó hồi phục lại.  

 

 

Bóng dáng của Bạch Chỉ huyền dịu, khó nắm bắt như ma quỷ, tốc độ của pháp tắc nhanh đến điên đảo. Chỉ thoắt cái, tay ngọc trắng nõn lại đánh ra một chưởng nữa.  

 

 

Diệp Thành cầm hai bí pháp trong tay, một quyển là Bát Hoang, một quyển khác là Nghịch Thiên Oanh Thượng.  

 

 

Khi hai chưởng va vào nhau, không gian run lên nứt vỡ, sấm chớp cùng điện liên tục đan chéo vào nhau mà nổ ầm ầm.  

 

 

Sau một chiêu so tài, Bạch Chỉ vẫn đứng sừng sững giữa không trung, không chút lay động giống như nữ vương vừa xuống trần quan sát thế gian và Diệp Thành.  

 

 

Còn Diệp Thành thì xương cốt bị vỡ nứt, máu tươi ứa ra nhỏ từng giọt xuống đất, khóe môi của hắn cũng bị rách và tràn ra một dòng máu tươi.  

 

 

Trước sau chỉ mới có hai chiêu, mà chiêu đầu hắn bị đâm thủng bả vai, chiêu thứ hai kim quyền cũng bị đánh nát. Tuy cả hai cùng cấp bậc, nhưng khi đối đầu thì hắn vẫn là kẻ rớt xuống thế yếu.  

 

 

Thái độ của Bạch Chỉ rất bình tĩnh, ánh mắt lạnh lùng lại có chút khinh bỉ.  

 

 

Diệp Thành đã yếu đi quá nhiều với tưởng tượng của nàng ta, từ trước đến giờ  đồ nhi Đế Hoang rất kiêu ngạo còn tự nhận bản thân là vô địch, muốn làm gì thì làm.  

 

 

Một ngọn gió thổi qua, nàng ta bay từ trời xuống, tay ngọc thay đổi theo bí pháp diễn biến, sau lưng lại có hình ảnh phượng hoàng niết bàn.  

 

 

Nắm đấm Diệp Thành siết chặt, lập tức hắn đánh ra một quyền thánh huyết dồi dào, khí huyết nóng như lửa cháy, bí pháp Bất Thế liên tiếp xuất hiện tấn ra.  

 

 

Thoáng chốc đại chiến diễn ra, cả hai như một chiến thần và nữ vương đánh từ không trung phía đông đến trời xanh phía bắc, tạo ra hình ảnh vô cùng hùng vĩ.  

 

 

Âm thanh vang vọng liên tục dội lại không dứt, từng tòa núi quỷ, tao ương cũng theo trận chiến mà sụp đổ hóa thành khói bụi.  


 

Cơ thể hắn liên tục đổ máu, từng dòng thánh huyết chảy xuống ồ ạt.  

Ngược lại, Bạch Chỉ vẫn rất bình tĩnh và thoải mái.