Tiên Võ Đế Vương

Chương 2729



 Diệp Thành quá mạnh và hung hãn, chỉ cần một quyền đã đánh nát nửa ma khu của hắn ta nên chỉ cần nghĩ cũng biết hắn là kẽ tàn nhẫn khét tiếng gần đây.  

 

 

“Giết”. Thiên Ma binh của ào ào nhào vào muốn chém giết, chúng mang theo thần thông và bổn sát khí khiến khí tức bay ngút ngàn che lấp cả mặt đất.  

 

 

“Kẻ nào chắn đường ta, chết!”. Diệp Thành gào lên đầy tức giận, chưởng một cái đã càn quét một vùng. Đôi mắt vàng của hắn lóe lên ánh sáng thần, chỉ nhìn chăm chú vào Ma Quân tóc tím.  

 

 

Hắn rất hiểu ý nghĩa của câu lợi dụng lúc người ta bệnh, lấy mạng đối phương, thế một Ma Quân mang trọng trách quan trọng cỡ nào, còn định chạy làng à?  

 

 

“Muốn chết”. Có ba Ma Quân hừ lạnh, đồng loạt nhào đến chỗ hắn.  

 

 

“Tới đây, mỗi người một tên”. Triệu Vân cũng mở đường máu nhào đến, chưởng mạnh vào một Ma Quân tóc đỏ, vô cùng đột ngột và mạnh mẽ đúng lúc.  

 

 

“Nói hay đấy”. Minh Tuyệt cười to đứng diện diện với Ma Quân đầu tóc bạc.  

 

 

“Ta chưa từng chiến đấu với Chuẩn Đế lần nào hết”. Tuy Bạch Chỉ là nữ tử nhưng cũng quá trâu bò, chỉ một nhát chém từ kiếm của nàng ta đã suýt đã bổ Ma Quân kia ra làm ba khúc.  

 

 

Tứ Đại Yêu Nghiệt cầm bốn Đế binh đấu với Tứ Đại Ma Quân.  

 

 

Trận đại chiến này làm rung động khủng khiếp, Thiên Ma binh tương đã hóa thành một bãi máu.  

 

 

Đám họ vẫn chưa đứng vững, Thập Điện Diêm La đã dẫn đầu đại quân của mình nhào đến đuổi cùng giết tuyệt giống như một trận bão ào đến phủ kín cả đại quân Thiên Ma.  

 

 

Đại quân Minh Giới mang theo ý chí chiến đấu cao ngất ngưỡng, nguyên nhân do họ đã sống yên bình trong suốt quãng thời gian lâu rồi, nghẹn một đống khó chịu nên lần này xem như lấy đám  giặc này ra luyện binh.  

 

 

Trận đại hỗn chiến trên diện rộng thế này chưa từng xuất hiện ở Minh Giới, càng khỏi nói tới việc bây giờ trong trận, một phe có hai Đại chí tôn đang yểm trợ, phía trên còn có Diêm La, phía dưới là đám tiểu quỷ đều rất thích thú sắp điên lên rồi. Trận chiến cứ tiếp diễn, lớp này ngã xuống lại đến lớp khác ồ ạt đến vô cùng hùng hổ và không bao giờ kiệt quệ.  

 

 

Đại chiến dần đến hồi kết, mạng người ngã xuống như rạ, hai phe đều bị thương vong vô số.  

 

 

Nhưng có thể nhận ra trận này đại quân Minh Giới lại chiếm thế chèn ép tuyệt đối, Thiên Ma binh tướng của Thành Phiến đã bị họ tiêu diệt gần hết, khắp nơi toàn là máu thịt trộn lẫn không phân biệt nổi.  

 

 

Lý do chính tại người đại quân Thiên Ma mới đến, chưa ổn định hàng ngũ cũng chưa có mối liên kết chặt chẽ, cứ quân nào gần thì tấn công trước. Ngược lại, đại quân Minh Giới đã có sự liên kết và tập trận đã lâu, vả lại họ còn có sự chuẩn bị sẵn sàng đón địch đến.  

 

 

Chiến lực hai bên chênh lệch quá xa, nên vừa gặp đã không còn lật người kịp. Ngay cả Ma Quân, cũng không chịu nổi đợt tấn công ồ ạt như thế.  

 

 

Mà đoạn thời gian này vẫn chưa chạm đến Đế Đạo Sát Trận, chứ không nếu chạm vào rồi kết quả sẽ càng đồ sộ hơn, chắn chắn để cho từng binh tướng của Thành Phiến hồn bay phách tán.  

 

 

Tu La Hải màu tím đã bị đại chiến của người nhuộm thành màu hồng.  

 

 

Quân giặc cứ thế bị từng đao, thương, kiếm, kích bổ xuống tứ chi từng mảnh rời ra, từng cái mất tay mất chân tạo thành một vùng đẫm máu.  

 

 

Tu La Hải trở thành chiến trường Tu La, nói trắng ra là chỉ dành cho một bên mặc sức mà tàn sát. Số lượng quân gấp mấy trăm lần đại quân Thiên Ma cứ ồ ạt ào đến, khiến bọn chúng không cách nào trở người được.  

 

 

Mà lần này lại gặp được chuyện mừng, đối phương cũng nể tình tha cho.  

 

 

Không biết nếu đại quân Thiên Ma biết ở trong không trung kia, còn có hai chí tôn đang làm mèo đợi chuột, có phải sợ đến bật khóc ngay tại chỗ không.  

 

 

Bọn chúng từ xa chạy đến đây chỉ muốn quậy một trận, ai dè quậy không nổi được ngọn sóng nhỏ mà kéo theo bản thân vào hố lửa, thật mất mặt.  

 

Đánh chết được cấp Đại Đế sẽ nhận được phúc lợi nhiều hơn đánh đám tém riu kia, chuyện này cũng xem như là một cơ hội quý trời cho.  

 

 

Nếu Minh Đế giết xong đã có thể thăng cấp lên Thiên Đế.