Tiên Võ Đế Vương

Chương 2730



Còn Đế Hoang, không biết chừng có thể đột phá chất cốc, lên Vấn đỉnh Đại Đế. Thánh Thể cũng phong lên Đế Cảnh có thể mạnh ngang Thiên Đế.

“Hộ giá, cứu ta”. Hỗn chiến cả đại dương kéo theo tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc, cộng vào đó là tiếng gào rú âm vang, nổi bật nhất trong trận.  

 

Tiếng kêu đó là của Ma Quân tóc tím, hắn ta bị Diệp Thành đuổi giết phát điên rồi.  

 

 

Hắn ta đường đường là một Chuẩn Đế đỉnh, Ma Quân dưới trướng Đại Đế. Ấy vậy mà bị một Thánh Nhân cầm theo Đế khí đuổi đánh đến mức rớt mũ, quăng giáp.  

 

 

Cũng may Thiên Ma Đế không ở đây, chứ không khỏi cần Diệp Thành ra tay. Ông ta cũng sẽ chưởng chết hắn ta rồi.  

 

 

Tốt xấu gì hắn ta cũng là một Ma Quân, con mẹ nó đừng làm mất mặt của ông đây.  

 

 

“Ngươi thua xa Thiên Ma Quân”. Diệp Thành giẫm lên tiên hà lộng lẫy tiếp tục đuổi theo hắn, trong lúc đó cũng vươn tay ra đánh xuống một quyền Bát Hoang.  

 

 

Ma Quân tóc tím đang chạy trốn suýt nữa bị quyền kia đánh nứt.  

 

 

Nhắc đến Thiên Ma Quân là kể lại chuyện xưa, kể từ lần trước bị Thiên Ma xâm chiếm, thì hắn ta chính là Ma Quân đầu tiên bị Diệp Thành giết.  

 

 

Nếu so sánh cả hai với nhau, thì Ma Quân tóc tím này thua quá xa so với Thiên Ma Quân, không những thua về chiến lực mà cả tâm tính Ma Quân cũng kém nốt.  

 

 

Ma Quân tóc tím bị đánh một chưởng, bay ra ngoài ngàn trượng rồi rơi xuống, cũng may nhờ có tinh huyết thiêu đốt nên vết thương trên cơ thể nhanh chóng lành lại. Nhưng hắn ta vẫn rất hoảng sợ, khi thấy Diệp Thành đang ở ngay trước mắt mình.  

 

 

“Không thể nào, chuyện này sao xảy ra được? Sao hắn lại có sát khí của Đế chứ?”  

 

 

Ma Quân tóc tím đã cảm giác được trong cơ thể của Diệp Thành, bất ngờ thay sát khí Đế trong người hắn lại là sát khí dành riêng cho Thiên Ma Đế.  

 

 

Sát khí bậc này chỉ giết chết Thiên Ma Đế mới có được, ngược lại khi có rồi thì cả đời cũng không vứt đi được.  

 

 

Giết Đại Đế không những mang lại vinh quang tối cao, mà còn là chiến tích mạnh mẽ không ai bằng.  

 

 

Trong cơ thể Diệp Thành có sát khí của Thiên Ma Đế cũng đã chứng minh. Hắn từng giết Đế nào đó, chính xác là từng giết  Thiên Ma Vực Đế của họ.  

 

 

Nhưng sao có thể? Hắn chỉ là một Thánh Nhân nhỏ bé chứ nhiêu! Dù có Đế khí bảo vệ đi nữa, chắc chắn cũng khó mà đánh bại Đế khi đấu một với một được.  

 

 

Có chuyện gì đã xảy ra rồi? Sao lại có chuyện này xảy ra?  

 

 

“Không thể nào, chuyện này không thể xảy ra được”. Hai mắt của Ma Quân tóc tím đột ngột co rút lại, hắn ta càng nghĩ càng sợ mà lui liên tiếp ra đằng sau.  

 

 

“Không có gì là không thể”. Diệp Thành hừ lạnh rồi bay lên trời nhào đến chỗ Thiên Ma binh tướng diệt từng nhóm một.  

 

 

Cuối cùng những kẻ sống sót còn lại không ai dám tiến lên và cũng không dám cản đường của hắn nữa.  

 

 

Dù là Thiên Ma Tướng hay Thiên Ma binh đều mang nét sợ hãi trên gương mặt, cơ thể run rẩy nắm chặt binh khí nhìn Diệp Thành.  

 

 

Diệp Thành quá mạnh, một sát thần cầm Đế khí và mang sát khí của Đế, khiến người ta không dám đối diện, cũng không dám chống lại.  

 

 

Không trung đột nhiên vang lên một tiếng ầm, rồi bắt đầu vọng ra tiếng rầm rầm.  m thanh đó phát ra từ từng bước chân của Diệp Thành, mỗi lần bàn chân rơi xuống trời xanh lại run lên một đợt.  

 

 

Ma Quân tóc tím liên tục lui về sau, nhanh chóng lui đến biên giới của Tu La Hải.  

 

 

“Nợ máu phải trả bằng máu”. Diệp Thành đi thẳng đến hợp lại Cửu Đạo Bát Hoang thành một đấm, quyền này đấm xuyên thủng cả trời cao.  

 

 

“Ta liều mạng với ngươi”. Không biết tên Ma Quân tóc tím bù xù kia do sợ hãi quá hay là sao mà liều chết nhào lên.  

 

 


 

 

Diệp Thành vẫn đứng yên không di chuyển giống như một Quân Vương đang lặng lẽ đứng giữa đất trời.  

Mà Ma Quân tóc tím lại không tốt như thế, hắn ta nhảy bật ra tám trăm trượng, xương tay với cánh tay đã nổ thành một vũng máu.