“Đan Ma!”, giọng Diệp Thành khàn khàn, giọng run rẩy. Phải, đó là Đan Ma, sư thúc tổ của Đan Thần và Đan Nhất. Năm đó, vì Thiên Tịch đan mà người này bị Đan Thành phán thành phản đồ, ném vào Ma vực, trở thành đại tướng dưới trướng Ma vương. Người này còn từng bắt Huyền Nữ, gây ra một trận hỗn chiến. Thiên Ma xâm lấn, chính người này cũng dẫn dắt Đan Thành luyện ra Thiên Tịch đan, chết rồi cũng bảo vệ Đan Thành và Diệp Thành. Sự nỗ lực của người này cũng không uổng phí, giúp Diệp Thành trở thành đại thành thánh thể, diệt Thiên Ma Đế, đòi lại món nợ máu cho Đại Sở. “Sao lại chuyển thế vào Thiên Ma vực?”, Diệp Thành nhíu mày. Đông Hoàng Thái Tâm từng nói, người chết trận của Đại Sở mà chuyển kiếp thì sẽ trở về Chư Thiên Môn hoặc chư thiên vạn vực. Nhưng giờ thấy thì xem ra bà ấy còn che giấu hắn gì đó. Không chỉ là Đại Sở và chư thiên vạn vực mà còn có thể chuyển kiếp vào Thiên Ma vực, hiện tại Đan Ma chính là minh chứng rõ ràng. Điều này thật sự khiến Diệp Thành... khó mà chấp nhận được. Có Đan Ma thì cũng còn những người khác chuyển thế thành Thiên Ma. Có nghĩa là anh linh từng đoàn kết kháng chiến 300 năm trước sẽ gặp lại nhau trên chiến trường tàn khốc. Người từng là đồng chí, thân nhân sẽ biến thành kẻ thù không chết không ngừng. Hắn khó mà tưởng tượng được là người thân đối đầu người nhà, bạn cũ chém giết lẫn nhau, anh hùng chống lại anh hùng... sao có thể ra tay cho được! Quá tàn nhẫn! Tình cảnh này còn tàn ác hơn bất cứ điều gì. Trong giây phút thất thần, Diệp Thành đã quên mình đang ở đâu. Một Thiên Ma đánh tới, gương mặt vặn vẹo, thần đao dính máu giơ lên bổ về phía đầu Diệp Thành. “Diệp Thành, còn thất thần gì đó!”, Bạch Chỉ đánh tới, vung kiếm chém tên Ma Tướng kia, hét lên đánh thức Diệp Thành. Diệp Thành tỉnh táo lại, không nghĩ thêm nữa, lao thẳng tới chỗ Đan Ma. Một câu cảm ơn cũng không nói được à? Bạch Chỉ thở gấp! Đang đánh nhau, nàng ta tất nhiêu sẽ không tìm Diệp Thành gây chuyện, thế công của Bạch Chỉ mãnh liệt khi chống lại Thiên Ma Tướng. Bên này, tay Diệp Thành cầm sát kiếm, giết ra một con đường máu. Anh linh Đại Sở chuyển thế, hắn phải dẫn về, làm người đó khôi phục ký ức, tẩy đi huyết mạch Thiên Ma. “Chết đi!”, gương mặt Đan Ma dữ tợn, đè vũ khí xuống. Diệp Thành dùng một quyền đánh bay vũ khí rồi tung chưởng, đánh cho Đan Ma lảo đảo, cơ thể cũng tan nát. Diệp Thành lại tung chiêu, tạo cấm pháp, trói lại Đan Ma, hút đối phương vào trong lò đan, phong ấn. Sau đó, một tia tiên quang ký ức bay vào trong ấn đường của Đan Ma. Nhưng tiên quang ký ức chui vào xong thì biến mất, bị một loại sức mạnh thần bí đánh tan. Diệp Thành nhíu mày, vừa đánh giết vừa bắn tiên quang. Nhưng từng tia tiên quang vào trong thần hải của Đan Ma rồi thì đều biến mất, không còn dấu vết. “Chẳng lẽ vì hắn có huyết mạch Thiên Ma!” Diệp Thành nhủ thầm, hắn khá tin vào suy đoán này vì huyết mạch Thiên Ma rất khác với huyết mạch của người chư thiên. Trong lòng nghĩ vậy rồi hắn cũng không để bụng nữa, đánh nhau xong thì về tìm hiểu, có lẽ Đế Hoang và Minh Đế sẽ giải quyết được. Mỗi lần xuất hiếm thì có vô số Thiên Ma táng thân trong Tu La Hải. Lần này, cuộc chiến kéo dài gần ba canh giờ, 4-50 triệu quân Thiên Ma bị diệt sạch.