Tiên Võ Đế Vương

Chương 491





Ở bên này, thấy biển dung hợp Tiên Hoả và Thiên Lôi đã bị biển huyết sắc của lão già mặc áo bào tím nuốt chửng, Diệp Thành không khỏi lắc đầu bất lực.

Không phải Tiên Hoả và Thiên Lôi không đủ mạnh, chỉ vì chủ nhân là hắn quá yếu, bị tu vi và thực lực của chủ nhân áp chế, Tiên Hoả và Thiên Lôi không phát huy được uy lực thực sự của mình.

“Ngươi còn có thủ đoạn gì nữa?”, sau khi áp chế biển lôi chân hoả, lão già mặc áo bào tím lại nhìn Diệp Thành, lộ ra hàm răng trắng bóc.

Diệp Thành cắn răng, hai mắt đỏ như máu, hắn đã sử dụng hết mọi thủ đoạn nhưng vẫn chỉ là một hát cát, không gợn nổi một bọt sóng trong đại dương rộng lớn của lão già kia.

Diệp Thành biết nếu hôm nay không có kỳ tích xảy ra, hắn sẽ chết thảm trong tay lão.

“Đã không còn thủ đoạn gì thì cơ thể của ngươi chính là của ta”, lão già kia cười nham hiểm, vung tay, huyễn hoá thành bàn tay máu khổng lồ đè nén xuống.

Nhìn bàn tay máu từ trên trời giáng xuống, Diệp Thành nắm chặt tay, trán nổi lên gân xanh, đôi mắt hắn trợn tròn hằn lên từng đường vân máu.

“Ta không cam”, Diệp Thành nhìn chằm chằm vào lão già mặc đồ tím, hắn rít lên ba từ qua kẽ răng.

Thế nhưng đúng lúc hắn tuyệt vọng nhất thì Tiên Luân Nhãn bên mắt trái hoạt động, đồng tử màu đen biến thành màu đỏ, đạo ấn ký tiên luân trên đồng tử cũng di chuyển.

Đột nhiên, một sức mạnh huỷ diệt ngưng tụ nhanh chóng ở con mắt tiên luân nhãn, đến cả phần xung quanh mắt cũng giật lên liên hồi.

“Con mắt đó…”, cảm thấy có gì đó không ổn, lão già mặc đồ tím chợt nheo mắt, lão ta nhìn Diệp Thành chằm chằm, nói chính xác hơn là nhìn vào Tiên Luân Nhãn bên mắt trái của Diệp Thành.

Cách xa như vậy mà lão ta vẫn có thể cảm nhận được bên mắt trái của Diệp Thành thay đổi mênh mông như bầu trời sao, thăm thẳm ngút ngàn, kể cả là lão ta thì cũng như nhìn vào khoảng không vô tận không thấy đáy.



“Đó là con mắt gì vậy chứ?”, lão già không khỏi bất ngờ.

Trong chốc lát, phần ấn ký trên Tiên Luân Nhãn bắt đầu hoạt động, trong khoang mắt còn có hàng máu màu đen chảy ra.

“Thiên chiếu”, lão già kia còn đang thẫn thờ thì một giọng nói vang lên trong không trung.

Đột nhiên, lão ta cảm nhận được cánh tay mình xuất hiện hai luồng sức mạnh thần bí, sức mạnh thần bí này đan xen nhau, sinh ra ngọn lửa màu đen.

“Đây…”, ngọn lửa màu đen dị thường xuất hiện khiến khuôn mặt của lão già kia biến sắc.

A…!

Ngay sau đó, lão ta thét lên điên dại. Lão nhận ra phần tay bị ngọn lửa đen kia quét tới đột nhiên trở nên vô hình.

Không chỉ có vậy, lão ta còn nhận ra ngọn lửa màu đen dị thường này còn có thể hoá giải tu vi của mình. Lão ta có thể cảm nhận được tu vi của mình dần dần tụt xuống.

Dây là bí thuật gì?

Đây là loại lửa gì?

“Phong ấn cho ta”, trong tình huống nguy cấp, lão già mặc đồ tím dùng thuật phong ấn, muốn phong ấn ngọn lửa màu đen dị thường kia.

Thế nhưng việc kinh hoàng hơn lại xảy ra, khi phong ấn ngọn lửa, lão ta mới biết rằng ngọn lửa màu đen đó chỉ là hình thái giống ngọn lửa chứ không phải lửa thật, thuật phong ấn của lão không hề có tác dụng với nó.

“Đây là gì, rốt cục là gì?”, lão ta rít lên kinh hãi, chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà cánh tay lão đã bị ngọn lửa màu đen hoá đi mất một nửa, nếu theo tốc độ này thì không tới một phút, cơ thể lão ta sẽ hoàn toàn hoá thành hư ảo.