Tiên Võ Đế Vương

Chương 731



 “Ngươi biết cái gì!” Sở Linh Ngọc lườm Diệp Thành: “Khi Thiên Phù Chú không phải dùng như vậy”. 

 “Thế dùng như nào ạ?”, Diệp Thành nghi ngờ nhìn Sở Linh Ngọc. 

 “Đây, phải dùng cùng với thứ này”, Sở Linh Ngọc lại lấy một tấm linh phù màu tím ra: “Đây là Vô Tướng Thiên Phù Chú, dùng cùng Khi Thiên Phù Chú mới có thể hoàn toàn che đậy huyết mạch Hoang Cổ Thánh Thể của ngươi, hiểu rồi chứ?” 

 “Hoá ra là vậy”, Diệp Thành xoa cằm. 

 “Thánh chủ Viêm Hoàng? Sát thần Phong Vân? Còn là Đan Thánh nữa, thế mà cũng không hiểu”, Sở Linh Ngọc nói rồi dung hợp Khi Thiên Phù Chú và Vô Tướng Thiên Phù Chú với nhau, truyền vào cơ thể Diệp Thành. 

 Cô ta lại lấy thêm một tấm linh phù khác, sau đó nhỏ một giọt máu tươi của Trịnh Liêu vào. 

 “Đây lại là linh phù gì vậy ạ?”, Diệp Thành tò mò hỏi. 

 “Diễn Thiên Tu Vi Phù Chú”, Sở Linh Ngọc nói tiếp: “Khả năng mạnh nhất của loại phù chú này là bắt chước tu vi của người. Ví dụ, nhỏ máu của Trịnh Liêu vào linh phù này, sau khi linh phù vào cơ thể ngươi, ngươi có thể bắt chước tu vi cảnh giới Không Minh tầng thứ bảy của ông ta. Loại phù chú này chỉ có thể bắt chước cấp bậc tu vi chứ không tăng thêm sức chiến đấu, cho dù ngươi bắt chước người tu vi cảnh giới Thiên thì thực lực của ngươi vẫn ở cảnh giới Không Minh tầng thứ nhất. Nói vậy ngươi hiểu chứ?” 

 “Ta hiểu rồi”, Diệp Thành cười hì hì: “Tức là có thể lừa người khác chứ gì!” 

 “Có thể nói như vậy”, Sở Linh Ngọc nói xong lại truyền Diễn Thiên Tu Vi Phù Chú vào người Diệp Thành: “Lá linh phù này có thể khiến ngươi thay đổi cảnh giới tu vi, người khác sẽ không thể thông qua tu vi để nhìn thấu thân phận của ngươi”. 

 “Hay thật”, Diệp Thành cười hì hì: “Ta còn đang lo lắng về chuyện này đây, thuật biến thân chỉ thay đổi được diện mạo, không thể thay đổi tu vi, linh phù này hay đấy, he he”. 

 “Xem đi, may mà ta theo cùng đấy nhé, nếu không ngươi thất bại chắc luôn”, Sở Linh Ngọc không vui lườm Diệp Thành. 

 “Vậy ta phải cảm ơn tiền bối rồi”, Diệp Thành cười khà khà, xoay người biến thành dáng vẻ của Trịnh Liêu, vì có Diễn Thiên Tu Vi Phù Chú nên tu vi của hắn cũng trở thành cảnh giới Không Minh tầng thứ bảy. 

 Trong mắt người ngoài, tu vi của Diệp Thành là cảnh giới Không Minh tầng thứ bảy, nhưng trên thực tế, thực lực của hắn vẫn là cảnh giới Không Minh tầng thứ nhất. Đúng như Diệp Thành nói, linh phù này có thể lừa người. 

 Biến! 

 Sở Linh Ngọc cũng thay đổi diện mạo, biến thành một người đàn ông mặc đồ đen, cực kỳ giống người thật. 

 Diệp Thành sờ cằm, hai mắt đảo quanh, nhìn chằm chằm nơi giữa hai chân Sở Linh Ngọc, nhìn thứ gồ lên đó khiến hắn nảy sinh cảm giác cực kỳ quái dị. 

 “Ngươi nhìn cái gì!”, Sở Linh Ngọc trừng mắt nhìn hắn. 

 “Không có gì, ta chỉ muốn hỏi trước đây người có lỗ, bây giờ có gậy thì có cảm giác gì không?” 


 Sau khi thu xếp xong, Diệp Thành mới bước vào hư không đuổi theo Sở Linh Ngọc. 

 Khi trời gần sáng, hai người mới dừng bước trước một toà thành cổ rộng lớn. 

 Tới phân điện thứ chín của Hằng Nhạc một lần nữa, Diệp Thành vẫn còn rất nhiều cảm xúc, chỉ là lần này hắn tới đây để giết người. 

 “Ngươi định dụ ra rồi giết à?”, Sở Linh Ngọc hỏi Diệp Thành.