Sau từng tiếng nổ ầm vang, những người chạy tới đây đều đổ dồn ánh mắt nhìn thiếu niên tay cầm chiếc gậy sắt.
“Tên tiểu tử đó là ai?”, có người kinh ngạc lên tiếng.
“Ta chưa từng gặp hắn bao giờ, có điều thực lực đúng là mạnh mẽ”.
“Sao ta có cảm giác hắn giống như con vượn vậy nhỉ?”
Trong tiếng bàn tán xôn xao, Diệp Thành đứng sừng sững giữa hư không, đôi mắt nhoà đi nhìn thiếu niên đang cầm gậy Ô Thiết Côn đại chiến với Lã Hậu, đó chẳng phải là Hổ Oa sao?
“Đệ vẫn còn sống ư?”, Diệp Thành hết sức kinh ngạc, cảnh tượng này vượt qua những gì mà hắn có thể tưởng tượng.
Gừ!
Khi hắn còn đang lẩm bẩm thì tiếng gầm kinh thiên động địa ở cách đó không xa vang lên. Lã Hậu dùng Thái Hư bí thuật, long hình long ấn khổng lồ hiển hiện khiến Liễu Dật, Nam Cung Nguyệt và Hổ Oa phải lùi về sau.
“Yếu, đúng là quá yếu đuối”, Lã Hậu bước chân lên con rồng khổng lồ hư ảo, khuôn mặt tôi độc nhìn cả ba người.
Phụt! Phụt!
Phía này, Liễu Dật và Nam Cung Nguyệt lần lượt phun ra máu, mặt mày tái nhợt như tờ giấy, Nam Cung Nguyệt còn đỡ, nhưng Liễu Dật thì toàn thân máu me, mỗi một vết thương đều hiện lên u quang, hoá giải tinh khí trong người hắn khiến những vết thương của hắn không những không thể liền lại mà ngược lại còn rách to hơn.
“Sư huynh, sư tỷ, mọi người đi trước đi, đệ có thể chặn bọn họ lại”, Hổ Oa cầm cây Ô Thiết Côn trong tay, khí chất mạnh mẽ, khí thế dồi dào, trên trán còn có một đạo phù văn cổ, đặc biệt là đôi mắt trông hết sức đơn giản nhưng lại không phải mắt của một con người, nó giống như những vì sao.
“Hổ Oa, đệ còn có thể sống, sư huynh thật sự thấy rất vui”, Liễu Dật nghiêng đầu mỉm cười: “Mấy tháng không gặp, đệ thât sự đã khác rất nhiều rồi”.
“Đệ vẫn là Hổ Oa của ngày trước”, Hổ Oa mỉm cười đôn hậu.
“Đệ đi trước đi, chúng ta chặn hắn lại”, Nam Cung Nguyệt khẽ lau đi vết máu nơi khoé miệng, trong ánh mắt rõ vẻ kinh ngạc.
“Muốn đi thì chúng ta cùng đi”, Hổ Oa dù thật thà nhưng lại rất ngoan cường.
Vút!
Liễu Dật cũng sát phạt tới, một kiếm được vung ra cứ thế chĩa về phía trán của Lã Hậu.
Lã Hậu bật cười, vẫn là bộ long vuốt khổng lồ vươn tới khiến một kiếm của Liễu Dật mặc dù mạnh mẽ nhưng lại không thể đâm xuyên vào long vuốt kia.