“Không lâu sau đó, bên ngoài đại điện có rất nhiều người tụ tập lại, phần lớn đều dụi mắt, có những đệ tử trẻ tuổi, cũng có nhưng trưởng lão với tu vi vừa phải nhưng đều là những người chưa được mở vùng đan hải.
“Thúc tổ, nửa đêm gọi chúng con tới đây là có việc gì ạ?”, một đệ tử trẻ tuổi trông khá giống Tư Đồ Nam ngáp dài lên tiếng.
“Nhiều lời thế nhỉ?”, Tư Đồ Tấn lên tiếng mắng mọt câu sua đó lần lượt chỉ vào từng người: “Ngươi, ngươi, cả ngươi nữa, xếp hàng vào đại điện, những người khác ngoan ngoãn đứng ngoài đợi cho ta, đừng chạy loạn”.
Advertisement
Thế rồi từng bóng người đứng thành hàng, hình thành nên cả một đội tuần tự đi vào đại điện.
Bên trong đại điện, Diệp Thành đeo mặt nạ quỷ minh lên, thân phận của hắn không tiện để nhiều người biết, thận trọng một chút vẫn hơn, đợi tới khi đánh bại được Hằng Nhạc Tông thì hắn sẽ tiết lộ thân phận.
“Tần Vũ?”, khi thấy Diệp Thành đứng sừng sững trong đại điện, những đệ tử trẻ tuổi của nhà họ Tư Đồ bất giác sững người.
“Đừng nói thêm gì nhiều, mau khoanh chân ngồi xuống”, Tư Đồ Tấn lại lên tiếng mắng mỏ.
“Nào ,nào, mỗi người một cái, ngậm vào miệng đi”, Diệp Thành lấy ra một cái túi gai, hắn phát cho từng người, mỗi người một cây gậy sắt nhỏ.
Các đệ tử của nhà họ Tư Đồ có vẻ bất ngờ nhưng vẫn phối hợp ngậm gậy sắt vào miệng, còn Tư Đồ Nam ở bên thì ho hắng, hắn tự giác lấy hai miếng bông trong ngực áo sau đó nhét vào tai giống như thể biết trước sắp có chuyện gì xảy ra vậy.
Bắt đầu nhé.
Diệp Thành nở nụ cười để lộ ra hai hàm răng trắng tinh sau đó tế gọi ra tiên hoả, phân thành hàng trăm đạo tiếp đó là đẩy vào vùng đan hải của các đệ tử nhà họ Tư Đồ.
A…!
A….!
Thế rồi bên trong đại điện liên tiếp vang lên từng tiếng gào thét, vả lại không chỉ một người mà cả đám người cùng gào thét.
“Bên trong xảy ra chuyện gì vậy chứ?”, người của nhà họ Tư Đồ ở bên ngoài đều thẫn thờ, bọn họ ngó đầu cố rướn nhìn vào trong nhưng chắc chắn bọn họ chẳng thể thấy được gì vì toàn bộ đại điện đều đã bị bao trùm bởi kết giới.
“Nhịn cho ta, cố nhịn cho ta”, trong đại điện, nhóm người phía Tư Đồ Tấn gằn giọng.
Nên biết rằng đây chính là khai mở vùng đan hải, nhưng sau khi vượt qua được thì tuyệt đối có tác dụng không ngờ.
Hự…!
Hự…!
Từng người, từng người mặt mày tái mét, bọn họ cố gắng nhẫn nhịn.
Mãi cho tới lúc này bọn họ mới thực sự hiểu vì sao Diệp Thành lại đưa cho mình cây gậy sắt, mẹ kiếp nó quá đau đớn.
Không biết mất bao lâu, tiếng gào thét mới dần dần tắt đi, tiếp đó, linh khí bắt đầu trỗi dậy.
Còn phía Tư Đồ Long Sơn cũng đã cho ngưng tụ trận của nhà họ Tư Đồ tản đi, binh khí dồi dào tạo thành vòng xoáy bao trùm cả đại điện để các đệ tử có thể hấp thu.
Đan hải! Đây chính là Đan Hải.
Thế rồi những tiếng trầm trồ mừng rỡ vang lên khắp đại điện, sau khi vượt qua, từng khuôn mặt hào hứng hiện lên rõ mồn một, bọn họ cảm nhận được sức mạnh dồi dào bên trong cơ thể và khí huyết sục sôi, tất cả đều vui mừng thấy rõ.