Hôm nay, một trong những sự kiện trọng đại bậc nhất của Ngự Thú Tông - là ngày diễn ra đại điển kết nạp đệ tử vào tông môn, là ngày mà tông môn thay máu mới!
Nên biết, cho dù một tông môn thế hệ trước và hiện tại cường thịnh đến đâu, mà thế hệ sau thiếu tranh khí thì cũng sẽ có ngày tông môn đó suy tàn!
Lúc này, Cơ Thiên Vân vừa tỉnh dậy, rửa mặt sau đó thay y phục mà Diệp Trường Thanh đã đưa.
Ngắm nhìn bản thân trong gương, Cơ Thiên Vân không một chút căng thẳng, mà chỉ cảm thấy lạ lẫm, dù trong gương là hình ảnh của chính mình.
Chỉ mới đây thôi mà hắn đã phải trải qua nhiều chuyện, vẫn là khuôn mặt của hắn nhưng hắn dám cá lúc này nhiều bạn học của hắn sẽ không nhận ra nếu gặp lại hắn. Không còn vẻ ngây ngô, ưu sầu, hay thở dài than trách về số phận. Mà là một loại kiên quyết giành giật số phận về phía mình bằng mọi giá!
Cơ Thiên Vân hít một hơi, lấy lại sự yên tĩnh trong lòng. Hắn nói:
"Kể từ bây giờ, ta phải cố gắng hết sức, để đập tan giấc mộng đó, và để… trở về quê hương!"
Đi ra khỏi phòng thì Cơ Thiên Vân thấy có tên tiểu nhị đợi sẵn, vừa bước lại, tên tiểu nhị nói:
“Mời vị tiên sinh đi theo ta, Diệp chưỡng quỹ đang đợi tiên sinh dưới sảnh.”
Cơ Thiên Vân gật đầu, đi theo tiểu nhị, xuống đại sảnh, tiểu nhị khom mình xin cáo lui.
Diệp Trường Thanh lúc này cười ha hả tiến lại gần Cơ Thiên Vân, vỗ vai hắn:
“Tốt lắm, tiểu sư đệ đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”
Cơ Thiên Vân cười nhẹ, ánh mắt lóe lên vẻ tự tin:
“Diệp sư huynh đừng lo, bây giờ là trạng thái tốt nhất của ta.”
Diệp Trường Thanh gật đầu hài lòng, rồi nói với giọng nghiêm túc hơn:
“Sau khi nhập môn, ngươi sẽ là đại diện cho khuôn mặt tông môn trong nhiều năm, phải hành xử cẩn thận, bình tĩnh. Ngươi hiểu chứ?”
Cơ Thiên Vân gật đầu, không đáp. Hắn liếm môi, khuôn mặt thể hiện tràn đầy sự tự tin.
Hai người bước ra khỏi hòa mình vào dòng người nhộn nhịp đang tiến về phía truyến tống trận.
…...
Chẳng mấy chốc Cơ Thiên Vân đã đến chân núi trụ sở Ngự Linh Tông.
Vừa hiện ra cảnh tượng trước mắt, Cơ Thiên Vân mất thăng bằng, may mà Diệp Trường Thanh đã tính trước, cầm tay giữ lại hắn.
“Hên là không làm bẩn bộ y phục” Cơ Thiên Vân thì thầm.
“Đi thôi.” Diệp Trường Thanh nhìn hắn buồn cười rồi nói, sau đó bước đi.
Đứng trước quảng trường lớn nơi diễn ra đại điển, Cơ Thiên Vân ngẩng đầu nhìn lên đài cao.
Nơi đó có rất nhiều chỗ ngồi, phát hiện được ánh mắt của hắn, Diệp Trường Thanh giải thích:
“Đó là nơi các trưởng lão… những người mạnh nhất tông môn sẽ ngồi đó, thi thoảng sẽ có vài khách quý đến tham dự đại điển cùng chúng ta.”
Vừa đi, Diệp Trường Thanh giải thích tiếp:
“Đối với các tông môn khác, ngày đại điển sẽ diễn ra một số hoạt động như luận võ hội, người mạnh nhất sẽ được vinh dự là Tân Nhân Vương.”
“Còn đối với tông ta, hôm nay chỉ là ngày thu nhận đệ tử, tế tổ các vị tiên hiền. Tân Nhân Vương sẽ được định ra là 3 năm sau ngày đại điển diễn ra.”
“Trong vòng 3 năm, ngươi phải thích nghi với văn hóa, lễ nghi, quyết định bản thân sẽ chọn linh thú nào, học tập nghề nghiệp gì. 3 năm này sẽ là cơ sở cho cả tiên đồ của ngươi.”
Nghe vậy, Cơ Thiên Vân gật đầu, lòng hơi áp lực.
Giữa không khí ấy, một tiếng chuông ngân vang, báo hiệu đại điển chuẩn b·ị b·ắt đầu, tất cả tìm vị trí an tọa.
“Đoong…Đoong…Đoong”
Ba tiếng chuông liền nhau vang lên khắp cả quảng trường, ra hiệu đại điển bắt đầu.
Cả quảng trường im phăng phắc, ánh nhìn đổ dồn về phía đài cao. Cơ Thiên Vân đứng giữa hàng ngũ tân đệ tử, cảm nhận từng nhịp đập dồn dập trong lồng ngực.
.
Ở trung tâm quảng trường, một trung niên nhân dáng vẻ uy nghiêm, mặc một bộ trường bào màu đen có ánh hoàng kim xen kẽ. Trên trường bào là đồ án của vô số linh thú, như thể hắn là bách thú chi vương!
Hắn chính là, Dạ Càn Nguyên, tông chủ đương thời Ngự Linh Tông!
Dạ Càn Nguyên chậm rãi bước lên đài, uy áp toàn trường.
Cơ Thiên Vân siết chặt nắm tay, ánh mắt sáng lên đầy kiên định. Hắn muốn, một ngày nào đó, hắn cũng có thể như Dạ Càn Nguyên, hắn muốn làm chủ vận mệnh chính mình, hắn muốn đứng đầu một vực!
“Các ngươi, là đệ tử mới của Ngự Linh Tông”
Dạ Càn Nguyên cất giọng, âm thanh vang vọng, truyền đến mọi ngóc ngách của quảng trường. Ánh mắt của hắn quét ngang toàn trường, tạo nên áp lực vô hình các đệ tử mới.
“Ngự Linh Tông là một trong 7 đại tiên tông, chúng ta không nuôi phế vật.
Các ngươi đã có mặt tại đây đã chứng minh vận khí, tư chất của các ngươi không tồi. 3 năm.
Ta chỉ cho các ngươi 3 năm để thích ứng và bước ra bước đầu tiên trong tiên đồ, kẻ nào vì nhất thời mà lười biếng, ham hưởng thụ quyền hoa phú quý sẽ bị biến thành tạp dịch cho đến khi bước ra bước đầu tiên hoặc rời khỏi Ngự Linh Tông.”
Lời nói lạnh lùng, tàn nhẫn của Dạ Càn Nguyên khiến tất cả đệ tử mới như rơi xuống hầm băng, đánh tan các ước muốn viễn vông khi gia nhập tông môn của các đệ tử.
Dạ Càn Nguyên quét mắt khắp quảng trường, bỗng nhiên hắn nhìn về phía Cơ Thiên Vân, hắn nói tiếp:
“Nhớ kỹ, môn quy sẽ không buông tha bất kỳ kẻ nào. Không tự mình lớn mạnh, sớm muộn gì cũng sẽ c·hết!” Nói rồi, Dạ Càn Nguyên quay lưng bước đi để lại sự ngỡ ngàng của toàn trường.
Lời cảnh báo cuối cùng cho toàn trường, không riêng gì đệ tử mới, mà các đệ tử nội môn, chân truyền hay thậm chí là các trưởng lão cũng hơi lạnh sống lưng.
Thậm chí đến Diệp Trường Thanh cũng hơi bất ngờ về lời nói cuối cùng, hắn suy nghĩ vi diệu, thần sắc đăm chiêu.
Mãi cho đến có một lão giả bước lên toàn trường.
“Tốt, kết thúc ở đây, bây giờ lão hủ sẽ giới thiệu sơ về tông môn và những công việc các ngươi cần phải làm sau khi chính thức nhập tông môn.”
“Quên tự giới thiệu, lão hủ họ Lăng tên Thanh Vũ, là trưởng lão của một trong sáu điện, chấp pháp điện. Lão hủ là người đảm nhiệm phụ trách tân sinh năm nay, trong vòng 3 năm, lão hủ có nhiệm vụ quản hạt các ngươi.”
Lăng Thanh Vũ nhìn toàn trường, mỉm cười nói tiếp:
Thần Long Phong, Thiên Binh Phong, Thần Mộc Phong, Thiên Bằng Phong, Dị Thú Phong, Âm Linh Phong, Vạn Độc Phong, Thiên Linh Phong, Hải Yêu Phong, Đại Lực Phong, Thiên Cẩu Phong, Kỳ Lân Phong.
Lục điện bao gồm 5 nghề nghiệp chính của tu tiên giới và chấp pháp điện.
Các ngươi muốn gia nhập phong nào không phụ thuộc vào thiên phú các ngươi cao bao nhiêu, mà phải xem bản mệnh linh thú của các ngươi là giống loài gì. Mỗi phong đều có sở trường dựa theo tên phong, tuy nhiên sẽ có vài trường hợp đặc biệt, nếu ngươi ký kết khế ước bản mệnh với cốt long, thì ngươi có thể lựa chọn một trong hai phong : Thần Long Phong hoặc Âm Linh Phong. ”
Lăng Thanh Vũ dừng lại một tí rồi nói:
“Tùy theo sở thích và tài nguyên từng phong có thể trao cho ngươi.
Lục điện cũng tương tự.
Vậy bây giờ vấn đề được đặt ra, linh thú các ngươi phải tìm kiếm ở đâu?”
Nhiều đệ tử không biết nội tình xôn xao, lo lắng vì sự thiếu chuẩn bị của mình, vài kẻ thông minh hơn thì đăm chiêu suy nghĩ.
Cơ Thiên Vân nhìn lão giả, nhớ tới hai địa phương theo lời kể của Diệp Trường Thanh, bỗng nhiên có chút mong chờ linh thú đầu tiên của bản thân.
P/s: mấy huynh đệ đoán thử main sẽ có được con pet nào đầu tiên đâyyy