Tiểu Gia Gánh Không Xuể A

Chương 53: hùng hài tử



đâu đó phía dưới ma vực âm u lạnh lẽo đầy rẫy nguy cơ mà cả ma tộc đều phải khiếp sợ một thân ảnh màu đen lao đi vun vút trong gió , bóng đen đuổi theo một con ma ngạc trung giai dồn nó vào đường cùng , ma vật không còn cách nào khác đành phải quay đầu đánh trả mặc dù theo bản năng của nó ý thức được kẻ này rất nguy hiểm nhưng nó cũng vô pháp khả thi , bóng đen nọ mạnh mẽ tung đòn dùng thanh chuỷ thủ trong tay đâm sâu vào đầu ma vật , ánh mắt sắc lạnh tàn nhẫn đến cực điểm , hắn liếm đi vết máu trên khoé miệng đào ma thạch trong thân thể nó bỏ vào trong một cái túi da treo bên hong , thân thể nhoáng một cái lại khéo léo lao nhanh về một hướng linh hoạt tránh né những thạch chuỳ sắc nhọn tua tủa khắp mọi nơi ... Chạy đến một căn nhà gỗ nhỏ trên một gò đất trống , xung quanh căn nhà được bao bọc bởi vô số thạch chuỳ , bóng đen giảm dần tốc độ rồi dừng hẳn ở cách đó không xa . Tầm mắt hắn chăm chú ôn nhu nhìn theo một mạt bóng dáng trắng tinh , người nọ đang chuyên tâm phơi thảo dược nên không chú ý đến hắn . Đáy mắt rút đi rét lạnh thay vào đó là ấm áp vô ngần , hắn chậm rãi lại gần người nọ .


Người nọ ? Đúng chính là tiểu gia ta đây ! Mà bóng đen ? Đương nhiên là mặc nghiệt đồng học của chúng ta ! 


Lâm Y Thần bận rộ sửa sang lại giàn thuốc thì sau lưng chợt dáng lên nhiệt độ ấm áp , cậu hơi cưng một chút sau đó liền thả lỏng vỗ vỗ con đại hình khuyển phía sau ý bảo hắn buông cậu ra . Lâm Y Thần xoay người ngưởi trong không khí thoang thoảng phản phất mùo máu tươi đầu mi liền chau lại 


" đi tắm đi , mùi máu nồng quá " 


" ... Xin lỗi ..." Mặc Nghiên cứng lại , gục đầu xuống trông như con chó nhỏ bị bỏ rơi rất là uỷ khuất a uỷ khuất . Lâm Y Thần nhìn tên to xác nào đó đang cố gắng tỏ ra đáng thương khoé miệng giật giật trên trán tuôn ra một căn gân xanh , nói đến thân mình Lâm Y Thần liền đen mặt , mắt lạnh u u nhìn Mặc Nghiệt khiến hắn chẳng biết ra sao càng thêm thấy chột dạ liền lặp tức bay nhanh đi ra ngọn thác gần đó tắm rửa .


Thiệt mịa nó không công bình mà ! Dựa vao cộng lông gì mà mới qua có năm năm một thằng nhóc nho nhỏ gầy teo một tay tiểu gia ta đều có ther không tốn sức nhấc khỏi mặt đất mà hiện tại lại trổ mã còn cao hơn ta ! Hỗn đản ! Ngươi có nghĩ đến cảm nhận của người nhận nuôi ngươi hay không ??!! Kì thực là uống thuốc kích thích đi ? Vẫn là thuốc kích thích đi !!! Ni mã các ngươi nói gì ? Hỏi ta vì răng năm đó không ngã chết sao ? Ân đó là một bi thương kí ức , nhớ năm đó tiểu sinh quyết tuyệt ôm theo nhóc con một phát nhảy xuống ma vực vì tình ... Từ từ hình như có chỗ nào không đúng ! Khụ khụ lại nói tiếp khi đó tiểu sinh tâm nhưng không tồn tử chí vừa nhảy xuống liền liều mạng điều động ma thuật đằng phong giảm sóc nhưng không hiểu vì cớ gì ma lực đều bị hút toàn bộ xuống đáy vực , ma lực trong cơ thể không ngừng trôi đi mà bản thân lại lao xuống với tốc độ không tưởng , ha hả cảm giác đó thiệt đúng là say ~ nhưng khi đó tiểu sinh vẫn không bỏ cuộc ôm theo nội tâm may mắn biết đâu bản thân có thể như nhân vật chính rớt nhai không chết thì sao . Sau đó ... Ha hả ngươi biết khi tiểu sinh nhìn đến những con chim bay ngang qua đều bị hút xuống vực thân thể xuyên qua tầng khí độc chỉ còn lại xương cốt là cảm giác gì sao ????? Thần kinh tiểu sinh khi đó đều phải băng liệt có biết hay không . Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc hệ thống quân nhà tiểu sinh phát động chết độ tự bảo vệ tiêu đi toàn bộ kim tệ mua một cực cấp phòng hộ tráo tiểu sinh cùng với nhóc con mới bình an lước qua tầng khí độc hiểm nghèo kia . Ngươi tưởng đến đây là hết rồi sao ? Dĩ nhiên là không có khả năng ! Vừa xuyên qua tầng khí độc đôi mắt hợp kim titan của tiểu sinh xém chút kìm không trụ mà lọt luôn ra ngoài ! Đó là một hình ảnh rất là đặc biệt xúc mục kinh tâm động phách a động phách , các ngươi nghĩ một rừng một biển thạch chuỳ nhọn hoắc chong lên tua tủa vừa thô vừa dài vừa dày đặc , mỗi căn đẳm bảo độ sắc bén khôn cùng điều đó đã được vô số bộ xương người và động vật treo trắng xoá đầy trên đấy chứng minh và kiểm nghiệm ,giây phút đó tiểu sinh có cảm giác linh hồn mình vỡ thành tra tra a tra tra ~~ 


Nhưng may mắn thay phòng hộ cựchaamr của hệ thống đã đưa tiểu sinh cùng nhóc con an toàn phiêu đến trung tâm vực và cũng chính là chỗ ở hiện tại của tiểu sinh . Khi vừa chạm chân xuống đất tiểu sinh có cảm giác bản thân đã trải qua đến mấy đời quả thực muốn bạc đầu khi nghĩ đến kim tệ mà tiểu sinh liều mạng chịu thương chịu khó chắn đao chắn thương trải qua muon vàng đắng cay có được nay théo gió mây phiêu đi thật xa quả thược chính là em đi xa quá ~ em đi xa tui quá ~~ 


Ni mã ? Mặc Nghiệt đồng học sao ? Ha hả kẻ nào đó lựa chọn quay lưng với sự thật vùi mặt vào ngực tiểu sinh để chối bỏ hiện thực ! Aizzzz nói đến cũng đã năm năm ròng . 


Mặc Nghiệt tắm rửa xong thân thể cường tráng chỉ quấn quanh nửa người dưới một tấm da thú để lộ ra từng khối cơ bắp hữu lực cùng những đường cong xinh đẹp , gương mặt anh tuấn góc cạnh như riều tạc , đôi mắt xanh lục sâu thẳm xinh đẹp như bảo thạch , làn da màu mật ong làm cho ngũ quan càng thêm thâm thuý cả người đều là khí chất uy vũ lạnh nhạt . Hắn bay nhanh đến chỗ Lâm Y Thần bất ngờ ôm lấy cậu , tựa đầu vào hõm vai cậu ra sức ngửi ngửi mùi hương mà hắm vô cùng yêu thích , nếu nhìn từ xa liền có cảm giác cậu như chim nhỏ nép vào lòng hắn , Lâm Y Thần khẽ vỗ đầu hắn 


" đừng ngửi , ngươi là chúc cẩu hay sao ?" 


" không phải ... Nhưng ta thích ! ^_^ " 


" thần nhi ... Hương hương ! " lại cọ cọ thâm tình kêu một tiếng 


Lâm Y Thần  " .... " mẹ , đi ngươi mụ đản hương hương ! Lão tử cũng không phải Hàm hương !!! Còn nữa Thần nhi là cái quỷ gì ?!!!


" đã nói bao nhiêu lần rồi , không được gọi Thần nhi gọi ca ca , ngoan , gọi một tiếng cho ca nghe nào ân ?" 


" ... Thần nhi " 


" ... Ca ca !!" 


" không ! Thần nhi ! " 


Hùng hài tử này từ đâu đến ! Ngươi gọi đén thâm tình như rứa là có ý gì ? Ngươi thực sự mới mười ba tuổi sao ? Hất bàn ! Ngươi khi ta không có thường thức sao ? Có hùng hài tử nhà ai mười ba tuổi có bộ dạng như ngươi không ??? Hồn đạm trả ta tiểu bánh bao manh manh mềm mềm lại biết nghe lời đây ! Tác giả ngươi ra đây ! Ngươi viết như vậy thực sự hảo sao ? Thiệt mịa nó không khoa học ! ( cầm : kì thực ta cũng thấy không khoa học ... Orz ...)