Tiểu Gia Gánh Không Xuể A

Chương 54: nhận thức của sói con



Mặt chết lặng nhìn hài tử mang xác chuẩn soái ca trước mặt Lâm Y Thần chỉ biết nghẹn lời trong lòng có chút khó chịu ngươi gọi tô như vậy để làm chi ? Tiểu sinh cảm thấy nét mặt già nua của bản thân sắp chống không trụ mà đỏ lên rồi có biết hay không , ni mã con trai này là ngươi học từ ai ?! Trả lại ta tiểu bánh bao manh manh mềm mềm a hỗn đản ! Và tất nhiên bản mặt trang B bạo biểu của kẻ nào đó chỉ áp xúc mà giật giật khoé miệng hai cái , vi không thể sát thở dài 


" được rồi muốn gọi sao cũng được tuỳ ngươi , ra bắt con gà vặt lông đi ta hầm canh cho ngươi ăn " 


Mặc Nghiệt nghe trong giọng của cậu ẩn ẩn khó chịu nên cẩn cẩn dực dực cúi đầu ân một tiếng sau đó chạy đi , trong quá trình nấu ăn hắn luôn đứng ở cạnh cửa bếp ánh mắt nóng rực dán chặt lên người Lâm Y Thần khiến cả người cậu lông tơ toàn thân đều dựng đứng , lúc ăn cơm thì vừa ăn vừa nhìn cậu không rời mắt , chịu không nổi Lâm Y Thần rốt cuộc tạc mao rồi . Đập đôi đũa xuống bàn Mặc Nghiệt liền cương cứng nhìn cậu , hai tay quy củ đặt song song trên đùi , đầu hơi cúi , ánh mắt thỉnh thoảng len lén liếc nhìn cậu đầy uỷ khuất trông nhu thuật ghê gớm là cho lời muốn thốt ra Lâm Y Thần nghạnh sinh sinh kẹt !!!


Cuối cùng cũng chỉ có thể ôn thanh hống hống mỗ sói con " rốt cuộc làm sao vậy ? Mấy ngày nay ngươi rất lạ " 


" ta ...ta hình như bệnh rồi ...QAQ" mỗ sói con uỷ khuất mếu máo


" ân ? Bệnh ?" Lâm Y Thần đơ , vài giây sau mới phản ứng lại kéo mỗ sói con đến bên mình đưa tay sờ sờ trán mỗ sói con 


" đâu có sốt , có chỗ nào khó chịu sao ? " 


Vì Lâm Y Thàn đứng rất gần nên khí tức của cậu khi nói phun nhẹ lên mặt hắn , hai tai mỗ sói con đỏ lên như tích huyết may mắn là có mớ tóc lộn xộn che khuất , mỗ sói con vội chụp lấy tay Lâm Y Thần kéo xuống để lên vị trí trái tim mình 


" chỗ này ...chỗ này khó chịu , sẽ đập rất nhanh ..." Nhanh chóng cúi đầu lại vội bổ sung thêm một câu " nhưng ta không chán ghét ! " 


Lâm Y Thần " ((((;゜Д゜))) ..." Từ từ đó là thể loại bịnh gì ?!! 


Mỗ sói con thừa cơ không ngừng ăn đậu hủ vừa tỏ vẻ đáng thương đem cả người cọ đi lên từ góc độ mỗ dê con không thấy khoé miệng liền câu lên nụ cười giảo hoạt 


" ta... Ta có phải sắp chết hay không ? QAQ " 


Nhìn hắn suy yếu (  ???) ghé vào mình Lâm Y Thần đau lòng không thôi , dù gì cũng là hài tử một tay mình nuôi lớn , cậu mềm nhẹ vuốt lưng hắn ôn nhu an ủi trách bản thân sơ sót dù tiểu quỷ kia có lớn thế nào thì cũng chỉ là tiểu hài tử mà thôi ! ( cầm : đại vụ ! Ngươi sẽ bị ăn đến một mẩu xương cũng không còn ! ___ Mặc Băng : cút ! )


Đỡ mỗ sói con lên giường  Lâm Y Thần lo lắng kiẻm tra thân thể hắn , từ cái ngày bị rớt xuống chỗ này cậu không thể sử dụng ma pháp được nữa , cả trong cơ thể nhóc con theo thời gian lớn dần cũng không hề xuất hiện nguyên tố ma pháp dao động qua . Cậu có một ý nghĩ nhớ ngày đó tất cả ma pháp của cậu đề bị một nguồn sức mạnh không rõ hút đi toàn bộ có lẽ thứ đó cũng là nguyên nhân cậu không thể vận dụng ma pháp ở đây . Lâm Y Thần cắn môi đành phải nhờ vả hệ thống quân 


' hệ thống quân ngươi có thể kiểm tra thân thể của nhóc con xem có vấn đề gì hay không ?'


Hệ thống quân trầm mặc một lát mới đáp lại || kí chủ đại nhân hắn không có việc gì || ta có thể nói thật cho ngài biết là tên lang sói kia chỉ giả bộ hay sao !! Sau này , sau này nếu để tên hẹp hòi kia biết ta sẽ bị ngược đãi một trăm lần a một trăm lần o(╥﹏╥)o nghĩ đến hảo ngược a ~~ cho nên vì mạng nhỏ kí chủ ngài chỉ có thể bị hố cha mà thôi !


Nghe nhóc con không có việc gì Lâm Y Thần tùng một hơi , vuốt ve trán mỗ sói con , hắn làm nũng 


" người có thể ngủ cùng với ta một đêm hay không ? Chỉ, chỉ một hôm nay thôi (o。・・。)o " mắt long lanh mặt tội nghiệp , như thế Lâm Y Thần có thể cự tuyệt sao ? Dĩ nhiên là không rồi ! Leo lên giường kéo mỗ sói con vào lòng vỗ vỗ sau lưng hắn 


" ngoan , ngủ đi , ta cùng ngươi " 


Mỗ sói con thoả mãn cọ cọ cái đầu lông xù vào ngực cậu hai tay không an phận mà như có như không vuốt ve eo cậu , Lâm Y Thần cảm thấy có gì đó không đúng , nhìn xuống liền chóng lại cặp mắt ngay thơ vô ( số ) tội của mỗ sói con liền âm thầm phỉ nhổ bản thân 


Trước mặt chỉ là một tiểu hài tử tâm tư không thuần cái gì đều là không có khả năng ! 


Hệ thống quân một bên vây xem liền bị cái sự thiên chân cắt giảm chỉ số thông minh của kí chủ nhà mình mà không dám nhìn thẳng chỏ đành đau thương quay vào góc phong bế cảm quan mắt không thấy tâm không phiền a ! Kí chủ nhà nó trinh tiết sẽ vào một ngày không xa mà sẽ sách gói ra đi ! Quá thương tâm rồi ! 


cuộc sống ngọt ngào như vậy của hai người trôi qua thêm một năm ~~~


=====================


 Cầm : cảm giác tâm hảo mệt rất không muốn tiếp tục làm sao đây . Tại tuyến chờ . Gấp ! 


Đây là một ván cờ khổng lồ được tính trước đến chỉ thiếu một bước cuối cùng quyết định là không tính được , mà căn nguyên của ván cờ này lại là một cố sự ... 


=================== ai đọc đam thì hẳn là đều sẽ biết Phong Lưu Thư Ngốc đại đại . Ta khẳng định luôn ! 


Và một hôm ta đang tìm tác phẩm mới của đại đại thì tình cờ thấy một bình luận đại loại như kiểu viết tạm được , văn phong còn non không chắc tay . Biểu tình lúc đó của ta ლ(ಠ益ಠლ 


┻━┻ ︵ヽ('Д')ノ︵ ┻━┻  các ngươi hiểu được .