Tiểu Khả Ái Cắn Tôi

Chương 43: 43




Edit: Hinh
Buổi họp phụ huynh được bắt đầu lúc 1 giờ 30 phút chiều thứ bảy, Hứa Thanh Hoan là học ủy, nên rất tự giác đi sớm làm học sinh hướng dẫn cho nhóm phụ huynh.

Ngoài ra còn có Phó Nhất Ngôn không để ý chuyện gì chỉ luôn nằm sấp lên bàn ngủ.

Phó Nhất Ngôn vẽ tranh đẹp, Hứa Thanh Hoan phân cho anh viết bảng đen và vẽ bảng tin, còn cô thì viết tên các học sinh, sau đó phát lên từng bàn.

Bỗng nhiên có một bình giữ nhiệt xuất hiện trước mặt cô, cô vừa thấy cái tay cầm bình liền nở nụ cười, ”Cảm ơn nha.


Cả lớp chỉ có 7 học sinh đến chuẩn bị, Cận Tu và Kim Dần Lộ đều đang làm chuyện của mình, phía sau cũng không có ai nữa, Phó Nhất Ngôn nâng tay nhéo mặt cô, ”Chắc chắn hôm nay chú nhỏ của cậu đến chứ?”
”Đúng vậy.


”Ừm, tớ cũng chắc chắn hôm nay là ba tớ đến.


Hứa Thanh Hoan uống một ngụm nước, nghiêng đầu nhìn anh, ”Có vẻ cậu rất quan tâm ai đến nhỉ?”
”Đúng vậy.


”Hả?”
Phó Nhất Ngôn vỗ vỗ đầu cô, ”Không phải đã nói nếu lỡ mẹ tớ tới, nhìn thấy cậu đáng yêu như vậy sẽ muốn bắt cậu làm con dâu bà ấy sao?”
”…”
Trọng điểm là gương mặt à.

Nhưng Hứa Thanh Hoan vẫn nắm được ý mấu chốt, ”Tính cách của dì tốt lắm hả?”
”Ừm, tính tốt giống như tớ vậy.


”…”
Hoàn toàn không biết xấu hổ.

Một lát sau, nhóm phụ huynh lục tục đến trường học, hiệu trưởng mở họp chung với phụ huynh ở lầu tổng hoạt động, sau đó thì chia mọi người đến các lớp mở họp nhỏ.

Hứa Thanh Hoan và Phó Nhất Ngôn đứng kế nhau, mặt cô đỏ lên suốt, chia làm hai với Phó Nhất Ngôn tiếp đãi.

Đứng ở cửa lầu hoạt động thấy bóng dáng của chú nhỏ, Hứa Thanh Hoan nhảy dựng lên ngoắc, ”Chú nhỏ!”
Hứa Nhàn Nguyệt rất dương dương tự đắc, đi họp phụ huynh mà cứ như dạo chợ hoa, đi đến bên cạnh Hứa Thanh Hoan bóp mặt cô, ”Ngoan Ngoãn!”
”Đừng gọi nhũ danh của cháu.

” Hứa Thanh Hoan kéo tay y đi đến khu vực của ban cô, ”Bị các bạn học của cháu nghe thấy giờ, hôm nay… đừng… Gọi nhũ danh của cháu.


”Được được, Hứa Thanh Hoan.


Hứa Thanh Hoan vừa lòng, ”Chú nhỏ, cháu đi tiếp đãi các phụ huynh khác đây.



”Quay lại.

” Hứa Nhàn Nguyệt bắt lấy cánh tay cô, ”Phó Nhất Ngôn có đến không?”
”Hả?”
Sao chú nhỏ lại đột nhiên nhắc đến Phó Nhất Ngôn vậy, mặt Hứa Thanh Hoan hơi đỏ, ”Chắc đang tiếp đãi ở khu khác rồi.


”Nhà cậu ta ai tới?”
”Ba cậu ấy thì phải, sao vậy ạ?”
Hứa Nhàn Nguyệt nhẹ nhàng thở phào, bỏ tay cô ra, đột nhiên ghét bỏ, ”Người tình nguyện thì phải có thái độ tình nguyện, đứng ở chỗ này làm gì, mau đi tiếp đãi phụ huynh đi kìa.


”…”
Hứa Thanh Hoan quay về tiếp đãi, tầm mắt không nhịn được bay sang Phó Nhất Ngôn, đột nhiên cô nhìn thấy Phó Nhất Ngôn đang đi cùng một người đàn ông trung niên vô cùng giống anh, cũng đeo kính, kính gọng vuông, thoạt nhìn rất lịch sự nhã nhặn, còn rất đẹp trai nữa!
Có thể thấy lúc còn trẻ càng đẹp hơn.

Chắc là ba của Phó Nhất Ngôn.

Sau khi ba Phó ngồi xuống, Phó Nhất Ngôn cúi đầu nói chuyện với ba anh, hình như là đang dặn gì đó.

Ba Phó nghe xong thì trầm ngâm gật đầu.

Họp phụ huynh ở khu tổng hoạt động kéo dài hơn 40 phút, sau khi kết thúc, các giáo viên và học sinh phụ trách tiếp đãi dẫn phụ huynh các ban quay về lớp.

Rất nhiều phụ huynh, họ đi tới đi lui trên sân thể dục một lát rồi tản ra, lớp trưởng Cận Tu đứng đầu, Phó Nhất Ngôn và mấy bạn học khác ở bên trong, Hứa Thanh Hoan đi sau cùng, cô ở phía sau tùy thời chỉ đường cho các phụ huynh tách khỏi hàng ngũ.

Hứa Nhàn Nguyệt chỉ cần đi trong trường đã quen thuộc, Hứa Thanh Hoan tìm chú nhỏ của mình khắp nơi không thấy, cô cũng không thấy được Phó Nhất Ngôn và ba anh.

Trong sân thể dục còn có rất nhiều phụ huynh, vóc dáng Hứa Thanh Hoan thấp, nhón mũi chân lên xem sao, đột nhiên lại thấy một người quen.

”Mẹ!”
Hứa Thanh Hoan chạy đến chỗ mẹ cô, vui mừng nói: ”Sao mẹ lại đến đây vậy?”
Mẹ Hứa kéo vai cô, ”Sợ chú nhỏ con không đáng tin, trở về chỉ nói một câu ”Rất tốt”, mẹ và ba con cũng không biết rốt cuộc con thế nào.


”Nhưng mà lớp quy định mỗi người chỉ có một phụ huynh đến thôi, nếu không sẽ không đủ chỗ ngồi.


”Vậy có sao đâu, không có chỗ ngồi thì mẹ đứng bên ngoài chờ giáo viên con họp phụ huynh xong rồi nói chuyện với giáo viên cũng được.


”Hình như cũng được.


Hứa Thanh Hoan vô cùng vui vẻ khi thấy mẹ cô tới, bèn ngoan ngoãn ở bên người mẹ, thỉnh thoảng lại dẫn đường cho các phụ huynh khác, còn có cảm giác mình thật giỏi.

Bình thường Hứa Thanh Hoan ở nhà giống y như cô công chúa nhỏ, trong trường học ấy thế mà lại có thể nhận việc này, mẹ Hứa nhìn thấy thì rất vui mừng, vuốt bím tóc nhỏ của cô rồi cười nói: ”Ba con cũng đến đây, đang chờ trong xe đó, lát nữa xong thì sẽ cùng ăn cơm với chú nhỏ của con, muốn ăn cái gì?”
”Teppanyaki Nhật Bản!”

”Được, vất vả cho Ngoan Ngoãn nhà chúng ta vội trước vội sau rồi.

” Mẹ Hứa nói, ”Con muốn ăn cái gì thì ăn cái đó.


Hứa Thanh Hoan nhếch miệng cười, ”Mẹ tốt nhất.


Hứa Thanh Hoan đưa mẹ đến lầu dạy học, mẹ Hứa hỏi: ”Ngoan Ngoãn, toilet ở đâu vậy?”
”Mẹ, mẹ đừng gọi nhũ danh của con.

” Hứa Thanh Hoan bĩu môi nói, ”Nếu bị các bạn học của con nghe thấy, có khi các cậu ấy đều gọi nhũ danh của con đó.


Mẹ Hứa không để ý, ”Vậy có sao đâu.


Lại thấy con gái giận dỗi mím môi, mẹ Hứa vội vàng nói: ”Được, mẹ nhớ rồi.


Lúc này Hứa Thanh Hoan mới nở nụ cười, ”Toilet nữ nằm ở tầng 1 và tầng trệt, mẹ cần giấy không?”
”Vậy mẹ đi lầu 1, lát nữa sẽ đến ban tìm con, con cứ làm việc của con trước đi.


Hứa Thanh Hoan nhớ mẹ mình biết cô ở ban 26, nhất định mẹ sẽ không lạc đường, nên cô đi trước.

Đến cửa ban mình nhìn Phó Nhất Ngôn, cô không biết xấu hổ đi đến bên cạnh anh, thò đầu nhìn phòng học, chú nhỏ của cô và ba Phó Nhất Ngôn đã ngồi xuống.

Cả buổi hai người đàn ông đều không trao đổi gì…
Bỗng nhiên bị vỗ bả vai, Phó Nhất Ngôn đứng bên cạnh cô nói: ”Muốn đi xem ba tớ không?”
Hứa Thanh Hoan bị dọa nhảy dựng, vội vàng lùi lại giữ khoảng cách với anh.

Trong mắt Phó Nhất Ngôn có một dấu chấm hỏi.

Hứa Thanh Hoan nhìn hai bên hành lang, nhỏ giọng nói: ”Mẹ tớ cũng đến đây, bà ấy lợi hại lắm, gió thổi cỏ lay một chút thôi cũng có thể đoán ra hết bí mật.


Cô nói xong, đã nhìn thấy trong mắt Phó Nhất Ngôn nhiều hơn mấy dấu chấm than.

Giọng Phó Nhất Ngôn nhanh hơn một chút không dễ nhận ra, ”Mẹ cậu đến đây.


”Đúng vậy, ở toilet dưới lầu ấy, mau cách xa ra đi.

Ba tớ cũng đến đây, đang ở trong xe chờ bọn tớ.



Hứa Thanh Hoan sợ bị mẹ phát hiện, cách Phó Nhất Ngôn càng xa hơn, ”Lát nữa đừng nói chuyện với tớ.


Phó Nhất Ngôn im lặng vài giây, yết hầu lên cao xuống thấp, ”Thanh Hoan, có một chuyện có lẽ tớ cần…”
Chủ nhiệm lớp Vương Chí đi ra hỏi Hứa Thanh Hoan, ”Điều khiển ở đâu vậy?”
Hứa Thanh Hoan lập tức chạy tới, ”Ở trên bục giảng ạ, để em tìm cho thầy.


Phó Nhất Ngôn đứng ở hành lang hít một hơi thật sâu, sao mẹ Hứa Thanh Hoan lại đến đây???
Sau khi ăn cơm với mẹ Hứa Thanh Hoan xong, anh liền trốn tránh.

Nếu lỡ gặp nhau, dì ấy kêu anh là Kiều Kiều trước mặt Hứa Thanh Hoan là toang.

Tâm tư con gái anh không đoán được, nhưng anh thật sự rất thích nghe Ngoan Ngoãn tâm sự với anh trên QQ về chuyện tình yêu của con gái, anh muốn cứ tiếp tục như thế…
Nếu hôm nay bị lộ tẩy, con mẹ nó có khi anh sẽ bị mất cô bạn gái mới quen một tuần mất.

Hứa Thanh Hoan rất cứng rắn, lúc trước nói một học kỳ không để ý đến anh, thật sự là một học kỳ không để ý.

Dường như có thể thấy được nếu anh bị lộ tẩy, chờ đợi anh sẽ là cơn giận dữ thế nào của cô.

Phó Nhất Ngôn chuẩn bị đi lên lầu tránh gặp mặt mẹ Hứa Thanh Hoan, nhưng vừa xoay người đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Phó Nhất Ngôn ngây ra như phỏng.

”Mẹ, sao mẹ lại đến đây?”
Mẹ Phó vô cùng vui vẻ, ”Đến nghe thầy giáo khen con mẹ đó.


Yết hầu Phó Nhất Ngôn căng chặt, hít thở đầy khó khăn, ”Ba con ở bên trong nghe là đủ rồi, mẹ vào trong xe chờ đi?”
”Nói gì vậy, mẹ đã đến đây rồi, con còn kêu mẹ đi?”
”Không phải.

” Phó Nhất Ngôn nói, ”Mỗi người chỉ có một phụ huynh đến được thôi, bên trong không có chỗ ngồi.


”Mẹ đứng cũng được, hoặc là mẹ ngồi, cho ba con đứng ở phía sau.


”…”
Mẹ Phó muốn đi vào lớp, Phó Nhất Ngôn giơ tay ngăn lại, mẹ Phó chớp mắt, ”Có phải con ở trường lại gây chuyện đánh nhau không?”
”Không có.

” Phó Nhất Ngôn nhìn phía sau mẹ mình, sợ ngay lúc này mẹ Hứa Thanh Hoan cũng đi lên lầu, vẻ bình tĩnh ngày thường đã biến mất, ”Mẹ, mẹ đi lên lầu với con trước đi, văn phòng của thầy dạy toán ở trên lầu, hồi trước không phải mẹ nói muốn nói chuyện với thầy dạy toán của con sao.


Mẹ Phó im lặng hai giây, ”Được rồi, mẹ lên lầu với con trước, lát nữa để xem xem có phải con lại gây chuyện không.


Phó Nhất Ngôn nhẹ nhàng thở phào, xoay người đi theo sau mẹ anh lên lầu.

Lúc này, phía sau lại vang lên tiếng của Hứa Thanh Hoan, ”Phó Nhất Ngôn, điều khiển để ở đâu vậy? Tớ không tìm được.


Hứa Thanh Hoan gọi Phó Nhất Ngôn xong, phát hiện không chỉ có Phó Nhất Ngôn quay đầu lại, mà ngay cả vị phụ huynh ở phía trước cũng quay đầu.

Cô nhìn dì xinh đẹp kia, vô cùng vui vẻ gọi, ”Bạn tốt!”
Mẹ Phó cũng vui vẻ gọi: ”Bạn tốt!”

Phó Nhất Ngôn: ”……………………………”
Từ khi nào Hứa Thanh Hoan lại quen mẹ anh thế?! Còn gọi nhau là bạn tốt nữa?!
Hứa Thanh Hoan đi qua túm Phó Nhất Ngôn, ”Cậu đi tìm giúp thầy giáo đi.


Sau đó lướt qua Phó Nhất Ngôn đi về phía mẹ Phó, ”Dì ơi, dì còn nhớ cháu không!”
”Nhớ chứ, sao lại không nhớ cho được.

” Mẹ Phó cười nói, ”Lần trước ở quán ăn cháu giúp dì không ít đâu, dáng vẻ cháu còn đáng yêu như thế nữa chú, mắt to có lúm đồng tiền, cười rộ lên rất ngọt ngào, còn có lòng nhiệt tình như thế! Sao dì có thể quên được!”
Hứa Thanh Hoan ngại ngùng gãi đầu, ”Dì, dì cũng đến họp phụ huynh à? Dì muốn đi đến ban mấy vậy, cháu dẫn dì đi.


Mẹ Phó cười chỉ Phó Nhất Ngôn sau lưng Hứa Thanh Hoan, ”Phó Nhất Ngôn này chính là con dì đó, thì ra hai đứa là bạn cùng lớp à bạn tốt!”
Hứa Thah Hoan: ”………………….


Cô luống cuống, không ngờ sẽ gặp ba mẹ Phó Nhất Ngôn, cô quay đầu lại nhìn Phó Nhất Ngôn, ấp úng nói: ”Dì ơi, vậy dì kêu con trai dì đi chung đi, cháu vào tìm đồ giúp thầy giáo.


Cô nghiêm mặt đi vào lớp, nghe thấy mẹ Phó hỏi Phó Nhất Ngôn, ”Tiểu khả ái đó tên là gì vậy?”
Phó Nhất Ngôn trả lời, ”Cô ấy tên Hứa Cẩm Lý.


Hứa Thanh Hoan: ”…”
Cũng quá khó nghe rồi, Thanh Hoan hay biết bao!
Hứa Thanh Hoan không vừa lòng bước chân vào lớp, lúc này phía sau cô lại truyền đến một âm thanh, ”Ngoan Ngoãn! Chờ mẹ với.


Mặt Hứa Thanh Hoan đột nhiên đỏ lên, quay đầu lại về phía mẹ mình, ”Mẹ đừng gọi nhũ danh của con.


Mẹ Phó: ”………………….

.


Ngoan Ngoãn???
Mẹ Phó quay đầu lại, bắt gặp bạn tốt kiêm đồng nghiệp của mình.

Mẹ Hứa cũng thấy được bạn tốt kiêm đồng nghiệp, và cả Kiều Kiều.

Mẹ Hứa vui mừng nói: ”Tiểu Khuyết! Kiều Kiều!”
Hứa Thanh Hoan: ”???”
Ai cơ???
Ai là Kiều Kiều???
Hứa Thanh Hoan trơ mắt nhìn mẹ mình đi đến trước mặt mẹ Phó Nhất Ngôn, ”Cậu cũng đến họp phụ huynh à?”
Mẹ cô lại nhìn Phó Nhất Ngôn, ”Ồ, Kiều Kiều cùng lớp với Ngoan Ngoãn hả cháu?”
Hứa Thanh Hoan: ”??????????”
Anh Kiều Kiều???
Phó Nhất Ngôn??????
Mẹ Phó Nhất Ngôn đột nhiên vui vẻ ôm lấy Hứa Thanh Hoan, ”Ôi trời ạ, thì ra cháu chính là Ngoan Ngoãn! Thật đáng yêu thật đáng yêu!”
Hứa Thanh Hoan ngơ ngác bị mẹ Phó ôm lấy, cô lướt qua bả vai dì ngửa đầu nhìn Phó Nhất Ngôn.

Phó Nhất Ngôn im lặng năm giây, ”Nói ra có khi cậu không tin, tớ không biết cái gì cả…”
Mẹ Phó bỗng nhiên quay đầu lại, ”À con trai, hôm sinh nhật Ngoan Ngoãn hình như con có hỏi mẹ tên thật của con bé là gì phải không, vậy là con đã sớm biết Thanh Hoan chính là đối tượng hôn ước của con rồi hả?”
Phó Nhất Ngôn: ”………………………………………”.