Giang Ngôn đưa tay kéo cô ôm vào lòng , cô mềm mại, lười biếng không động đậy, liền nằm yên ở trong ngực anh.
Giang Ngôn cũng không nói chuyện, cứ như vậy lẳng lặng ôm cô. Hương thơm nhàn nhạt ngọt ngào trên cơ thể cô tản ra làm anh an tâm và dể chịu. Anh rũ mắt, nhìn người trong ngực thì phát hiện cô đã yên tĩnh nhắm mắt, hô hấp đều đặn mà ngũ mất.
Giang Ngôn khẽ liếm môi dưới ,cười khổ, cô thật sự đúng là chĩ đến ngủ ở nhà anh thôi. Ngủ theo kiểu, chiếm nữa chiếc giường của anh thôi.
Giang Ngôn mỉm cười ,ôm chặt cô gái nhõ trong ngực.Giống như muốn đem người hòa hẳn vào thân thể anh.
Thanh âm khàn khàn:
- Bảo bối... anh thật sự thích em!
Bước vào giảng đường đại học , đám người Cẩm Nhi Hoa Y cũng học 1 trường 1 khoa với cô, nên 3 người họ quyết định tìm thuê một ngôi nhà gần trường.
Tập đoàn Hiang có 1 văn phòng chi nhánh gần trường là 1 căn biệt thự ,nên Giang Ngôn trực tiếp ở trong biệt thự đó.
Tuyết Y và Tuyết Nhan mặc dù không đủ điểm vào trường chuyên của cô, nhưng họ 1 khóc 2 nháo 3 treo cổ cuối cùng Tuyết tổng cũng gắng gượng không ít chi cho họ vào trường của cô. Họ cũng thuê 1 căn nhà, nhưng là ở con đường khác .
Hôm nay là ngày đầu tiên nhập học, mọi người tụ tập ở cổng đợi cô cùng vào lớp.
Sau khi thông báo sanh sách sinh viên được gửi đến,Ngôn Hạ lại thấy được 1 cái tên quen thuộc trong bảng danh sách , Hạo Tư cũng học cùng trường với mình, hơn nữa còn chung 1 lớp .
Ngày đầu tiên khai giảng, Ngôn Hạ và Giang Ngôn liền trở thành đôi thu hút sự chú ý của mọi người. Ngoại hình xuất chúng, khí chất ngời ngời lại còn là học bá, không thu hút mới là có quỷ.
Nhưng ngoài ý muốn, không qua mấy ngày, trong trường học lại bắt đầu lan truyền tin tức Ngôn Hạ bắt cá 2 tay, qua lại thân mật với nam sinh khác, hơn nữa nam sinh còn là sinh viên cùng giảng đường , Hạo Tư. Lời đồn càng đồn càng khó nghe, nhưng lúc này Ngôn Hạ căn bản 1 tuần 2 ngày đi học 5 ngày trốn học nên cô không hề hay biết việc mình bị người ta hất nước bẩn .Chuyện kia đồn lâu như vậy, bây giờ lại không có người trong cuộc lên tiếng, Giang Ngôn lại lần nữa tìm cô còn khó hơn tìm tổng thống. Đã lên đại học,vậy mà chuyện mấy tấm ảnh lúc phổ thông lại 1 lần nữa bị truyền ra như vậy. Người trong trường căn bản không biết rỏ nội tình, bắt đầu lan truyền tin tức dữ dội, kèm theo đó là ánh mắt không thiện cảm bắt đầu hướng về cô.
TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!
(110)
Ngôn Hạ bước xuống từ taxi ,cô đứng bên ngoài thừ người một lúc, rồi mới nhấc chân đi vào trong bệnh viện. Ngôn Hiên yên lặng âm trầm ngồi bên giường bệnh, nhìn chằm chằm bà nội Ngôn sắc mặt tái nhợt đang nằm trên giường bệnh.
- Hiên tổng, tình hình chủ tịch đã không còn lạc quan nữa rồi! Bác sĩ chính nhỏ giọng nói.
- Không còn phương pháp nào cứu chữa?
Bác sĩ nhìn sắc mặt Ngôn Hiên một cái,lắc đầu :
- Khoảng thời gian này đã sữ dụng hết mọi biện pháp tốt nhất có thể rồi! Thời gian của chủ tịch đã không còn nhiều nữa! ...
- Cứ cố hết sức là được rồi, còn nữa chuyện này khoan hãy nói cho A Hạo và Tiểu Hạ biết! Ngôn Hiên trầm giọng phân phó.
- Vâng ! Bác sĩ đáp ứng.
Ngôn Hiên xoay người đứng lên, đi về phía cữa sỗ ánh mắt xa xăm.
Tiếng cữa phòng bệnh mỡ ra. Ngôn Hạ đụng phãi bác sĩ ỡ cữa phòng bệnh. Cô vào phòng nhìn người nằm trên giường bệnh, đáy mắt hiện lên một tia ám đạm tối nghĩa.
- Anh, bà nội thế nào rồi?
- Tình hình không tốt lắm, nhưng không sao! Em đừng lo lắng quá,bên cạnh bà nhiều chút để bà vui là được! Anh đến gần xoa xoa đầu cô. Ngôn Hạ nhìn Ngôn Hiên 1 cái, vị tổng tài tuổi trẻ tài cao,thủ đoạn tàn nhẫn phong hoa ngời ngời trước mặt cô lúc này không biết đang suy nghĩ gì,nhìn anh mệt mõi thậm chí trầm lặng hơn trước đây rất nhiều, Ngôn Hạ thỡ dài yên lặng ngồi xuống cạnh giường bệnh.
Ting...
Điện thoại Cẩm Nhi vang lên âm báo tin nhắn, cô lấy ra nhìn 1 chút rồi đột nhiên khựng lại bước chân. Cẩm Nhi nhíu mày,tâm tình vô cùng phức tạp gọi cho Ngôn Hạ.