Tiểu Soái Ca, Tớ Nhìn Trúng Cậu Rồi

Chương 77



Ngôn Hạ ngồi bên cửa sổ, trấn định thẩn thờ nhìn về nơi xa xăm, sau đó xoay người nhìn về phía bà nội Ngôn đang nằm trên giường bệnh. Ngón tay cô trắng như ngọc cào cào mặt bàn, cầm điện thoại lên rồi đặt điện thoại xuống, đặt xuống xong sau đó lại cầm lên, cứ như vậy mấy lần.

Ngôn Hạ đang đấu tranh tâm lý không biết có nên mở nguồn điện thoại lên không. Cô đã hơn 1 tuần trốn ở bệnh viện, tắt điện thoại cắt đứt liên hệ với thế tục rồi.

Nhưng 2 ngày nữa là sinh nhật anh, cô thật sự muốn quay về đón sinh nhật với anh.

Ngôn Hạ nằm sấp trên bàn trà, đầu gối lên tay lắc qua lắc lại.

- Vì sao vì sao vì sao aaaaa!!!!!Ngôn Hạ, mày có chút tiền đồ đi được không???

Cửa phòng mở ra , Ngôn Hạo đang cầm hộp cơm tiến vào phòng thì bị gịong hét của cô dọa cho giật bắn, cậu trừng mắt há hốc mồm nghi hoặc nhìn về phía cô.

- Bị bệnh à???

- Cậu mới bệnh đó!

Ngôn Hạ đứng bật dậy, nhanh tay nhét điện thoại vào túi. Cô bước đến vỗ vỗ vai Ngôn Hạo,

- Cảm ơn sự xuất hiện của cậu!

Ngôn Hạo vẻ mặt đầy chán ghét nhìn cô, Ngôn Hạ nói tiếp.

- Người tài sắc đều có như Tiểu Ngôn thật sự không nhiều, còn dỡ hơi như cậu rất nhiều. Tôi đi đây!

- Cậu.. cậu mới dỡ hơi đó!! Đồ thần kinh!!!

Ngôn Hạo nằm không cũng dính đạn, không hiểu chuyện gì bất mản gầm thét.

Ngôn Hạ ra khõi bệnh viện, cô nhìn điện thoại , lại tiếp tục thỡ dài.

- Nhưng bây giờ nên làm cái gì để làm lành với cậu ấy đây?

Cô nghĩ sẽ mua quà cho anh, nhưng lại cảm thấy anh cái gì cũng không thiếu rồi. Nên cuối cùng quyết định sẽ học làm bánh kem . Tự mình làm cho anh 1 cái bánh mừng sinh nhật. Giày vò cả 1 ngày cuối cùng cũng tìm được 1 cữa hàng dạy làm bánh gato kiểu pháp.

Ăn qua rất nhiều món ăn, nhưng đây lại là lần đầu tiên làm. Hơn nữa còn là làm bánh ngọt. Cho nên sau 2 ngày phá hư hết 10 mấy cái cốt bánh và kem bánh thì ở dưới sự giúp đỡ của nhân viên cửa hàng cuối cùng cô cũng làm được một cái bánh sinh nhật hài lòng.

TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!

(126)

Ngôn Hạ vui vẽ mừng rỡ nhìn ngắm thành quả , rồi tự tay viết tên anh cùng dòng chữ Happy brithday lên trên bánh. Tĩ mĩ chọn hộp đóng gói , rồi đính lên hộp 1 chiếc nơ ruybang màu đỏ. Đóng gói xong cô nhìn đồng hồ, vui vẽ đón xe quay về trường tìm anh, muốn cho anh 1 bất ngờ nho nhõ.

Nhưng cô không ngờ , đang chờ đón cô lại là 1 bất ngờ hơn nữa. 1 bất ngờ khiến cô dùng cách tàn nhẫn nhất kết thúc với anh - không từ mà biệt.

Bức ảnh Hạo Tư hôn cô ở bệnh viện bị Tuyết Y tung ra. Cả trường gần như bùng nổ. Cô lại lần nữa , chuyện cũ chưa xong chuyện mới lại đến. Trở thành tâm điểm chỉ trỏ của mọi người , dĩ nhiên cô không hề biết gì về tấm ảnh cũng như nụ hôn này.

Trên đường quanh đi quẩn lại mua quà rồi lấy bánh, Ngôn Hạ vào trường nhưng cô không nhìn thấy anh , chĩ thấy những ánh mắt soi mói và những cái chĩ trõ nhằm vào cô.

Ngôn Hạ chau mày, qua lâu vậy rồi mà đám người này vẫn còn bàn tán chuyện của cô , nhàm chán vậy sao ?

Ngôn Hạ bước vào lớp ,do dự thật lâu mới gọi điện thoại cho Giang Ngôn. Điện thoại đang kết nối, nhưng là rất lâu vẫn không ai nghe máy, mỗi tiếng tút tút vang lên, lòng cô lại lạnh đi một phần. Cô khẽ thỡ dài, giống như mọi chuyện đều nằm trong dự liệu.

1 người bạn nói cho cô biết . Anh đang ở phòng đạo cụ. Cô cất di động, chạy một đường đến phòng đạo cụ. Cô không biết chuyện tấm ảnh mới được tung ra nên không để ý ánh mắt những người khác trong lớp.

Trước cữa phòng, Ngôn Hạ ngẩn người, nhìn bóng hình quen thuộc của cô đang ôm 1 người con gái khác trong phòng , cô gái kia là Tuyết Y. Cô đứng bên ngoài phòng đạo cụ , rất nhanh liền phát hiện thì ra anh căn bản không thích cô, mặc kệ cô cố gắng thế nào anh vẫn không thích cô.

Nếu như anh thích cô, anh tuyệt đối sẽ tin tưởng cô. Nếu như anh thích cô, anh tuyệt đối sẽ không lúc cô cần anh nhất, anh lại cùng người con gái khác ôm nhau như vậy sau lưng cô. Nếu như anh thích cô, anh tuyệt đối sẽ không cam lòng để cô bị người khác vu oan , chỉ trích mà không bảo vệ cô .

Cô không thể tiếp tục như vậy nữa. Cô sẽ rời xa anh, triệt để rời đi, cô sẽ không vì anh mà mất đi tôn nghiêm bản thân nữa.

Ngôn Hạ để lại bánh kem trước cữa phòng , cô tháo nhẩn và dây chuyền anh tặng đặt lên hộp bánh. Nếu đã không có được tình yêu của anh, thì cô cũng nên buông tay...

Ngôn Hạ như người mất hồn ra khõi trường học , lúc này trời vẫn chưa tối,đường phố vẫn còn ồn ào náo nhiệt, cô đứng ở cổng trường nhìn cái bóng của mình hắt lên mặt đất, bất chợt cảm thấy lẽ loi u tịch.
Rì... rì... rì...

Âm báo cuộc gọi đến của Ngôn Hạo, áp điện thoại lên tai, đáy mắt Ngôn Hạ phút chốc liền trở nên u ám như có mây đen bao phủ.

- Hạ Hạ... bà nội ... bà nội mất rồi!!!