Tiểu Sử Các Tướng Liên Minh Huyền Thoại

Chương 53: Irelia: VŨ KIẾM SƯ



"Có lúc tôi chỉ nhảy vì bản thân. Giờ, tôi nhảy vì Vùng Đất Đầu Tiên." ~ Irelia

 

Ionia đã sản sinh ra nhiều anh hùng trong thời bị Noxus chiếm đóng, nhưng không ai lạ lùng hơn Irelia xứ Navori. Luyện rèn cùng những vũ điệu cổ xưa, cô áp dụng chúng vào chiến đấu, đem những động tác uyển chuyển điều khiển hàng loạt thanh kiếm sắc nhọn. Sau khi chứng tỏ bản thân, cô được giao trọng trách lãnh đạo kháng chiến, và đến tận bây giờ vẫn dốc lòng dốc sức bảo vệ quê hương.

 

---

Từ khi còn nhỏ, Xan Irelia đã thích thú trước sự thanh nhã và vẻ đẹp từ chuyển động của con người. Dưới sự hướng dẫn của bà, cô học điệu múa lụa truyền thống trong tỉnh—dù khá ngờ vực về mối quan hệ thần bí của chúng với Tinh Linh Ionia, nhưng cô thực sự yêu chúng. Trên đường tìm kiếm cách làm chủ môn nghệ thuật này, cô rời nhà đến thụ giáo những nghệ nhân đáng kính nhất ở Thiên Phận Navori.

 

Người dân Irelia sống hòa bình với láng giềng, nhưng tin đồn về quân xâm lược ngoại bang đã khiến nhiều người ở Thiên Phận lo lắng. Irelia trở về làng và thấy nó đã bị chiếm đóng, những binh sĩ Noxus đội mũ thép cầm giáo xua dân chúng qua những con đường. Đô đốc Duqal đã chiếm Xan làm nơi đóng quân.

 

Cha Irelia, Lito, cùng các anh trai đã kháng cự; giờ cả nhà cô nằm dưới những ngôi mộ không tên rải rác khắp khu vườn.

 

Trong cơn buồn thương, cô gái trẻ thấy người của Duqal đang khuân những món đồ giá trị khỏi ngôi nhà. Giữa đám chiến lợi phẩm là một huy hiệu kim loại lớn, biểu tượng của gia tộc Xan. Irelia chạy thẳng tới, giằng nó khỏi tay quân Noxus. Tên đô đốc hất cô ngã xuống đất, và lệnh cho đám chiến binh lấy búa đập nát huy hiệu, trước khi đào một ngôi mộ mới cho kẻ cứng đầu này.

 

Irelia nhìn vào mảnh vụn của huy hiệu gia tộc Xan nằm trên mặt đất. Từ sâu trong tâm hồn, cô thấy một nhịp điệu lạ kỳ bắt đầu trỗi dậy. Những mảnh kim loại xoắn vặn, cứ như đang tự di chuyển, và niềm vui thuần khiết của những điệu nhảy lại tràn ngập tâm trí Irelia…

 

Quét tay một cái, những mảnh vỡ bay vèo vèo, cắt qua người hai tên Noxus. Nhân lúc Duqal và thủ hạ đang choáng váng, Irelia chụp lấy tấm huy hiệu đã vỡ và chạy khỏi làng.

 

Trong khu rừng tĩnh lặng cách đó rất xa, Irelia than khóc cho gia đình, và nhớ lại những gì bà đã dạy. Cô nhận ra những gì mình học được không chỉ là những điệu nhảy bình thường—chúng biểu hiện cho thứ gì đó to lớn hơn rất nhiều.

 

Cuộc xâm lăng của Noxus sớm trở thành bài thử cho nền hòa bình mong manh ở Vùng Đất Đầu Tiên. Nghe đồn cả giáo chủ Karma cũng bị buộc phải đánh trả, dù các môn đồ của cô giờ đã rút khỏi Đền Vĩnh Hằng và không gây thêm bạo lực nào nữa. Khắp Navori, những con người bất mãn tập hợp lại. Một đội quân kháng chiến hình thành, và sẽ không ngừng nghỉ cho đến khi Ionia được giải phóng. Irelia gia nhập hàng ngũ đó, biểu diễn những vũ điệu tươi vui của mình trong những khu trại giữa rừng, để bảo tồn nền văn hóa đang mất dần.

 

Cô mới suýt soát mười bốn tuổi khi trở lại Thiên Phận. Quân kháng chiến tham gia cùng đội dân binh đã thề bảo vệ các tu viện và các khu vườn thiêng hoang dã.

 

Nhưng quân Noxus biết quá rõ nơi này đại diện cho điều gì. Tên tướng quân xảo quyệt Jericho Swain đã chiếm Thiên Phận và bắt quân phòng thủ làm con tin, hy vọng lùa đội tiếp viện vào bẫy.

 

Chính lúc đó, định mệnh của Irelia trỗi dậy. Thoát khỏi mọi trói buộc, cô giải phóng hoàn toàn tiềm năng của điệu kiếm vũ. Một tá cựu binh của Swain ngã xuống, khiến hàng ngũ rối loạn trong lúc những người đang bị cầm tù tham chiến cùng cô, trước khi cô hạ gục chính tên tướng quân—cảnh cô gái giơ cao cánh tay bị chặt đứt của hắn chính là bước ngoặt của cuộc chiến.

 

Chiến thắng này, Đại Chiến Vệ Quốc ở Navori, khiến Xan Irelia được mọi người Ionia biết tên, và mong cô lên làm lãnh đạo. Cô miễn cưỡng chỉ huy quân kháng chiến gần ba năm trước khi khải hoàn ở Vịnh Dalu. Ở đó, cô đã dồn Đô đốc Duqal vào chân tường, và báo thù cho những người thân đã khuất.

 

Dù chiến tranh kết thúc đã lâu, nhưng Ionia vĩnh viễn bị nó thay đổi. Vùng Đất Đầu Tiên giờ bị chia cắt, với nhiều phe phái thù nghịch đấu đá lẫn nhau khốc liệt không khác gì với quân Noxus. Nhiều người tiếp tục trông đợi ở Irelia nhưng, trong khi người khác mong mỏi quyền lực, Irelia lại thấy không thoải mái với nó.

 

Sâu trong trái tim, cô vẫn chỉ muốn nhảy múa một mình.