Tinh Hải Đại Tặc Hành

Chương 56: Cướp Long Đản



Chương 56: Cướp Long Đản

. . .

Tại bí cảnh chỗ sâu.

Chỉ thấy ở trên cao không Vĩnh Hằng Băng Sơn xuất hiện ra bảy thân ảnh khổng lồ, cùng với ba cái hắc ảnh, bọn họ tất cả đều là Võ Đế đỉnh phong hình chiếu hư ảnh, mười người đồng loạt ra tay đánh về phía một đầu Cự Long.

Đầu này Cự Long vốn là ngủ say ở Long Quật chỗ sâu, bị một đám người thần bí áo đen xông vào Vĩnh Hằng Băng Sơn đem nó vây g·iết.

Hơn mười người đang xoay quanh bố thành trận pháp đem Băng Sương Cự Long vây chặt tại chỗ, những người này đều là thuần một sắc Võ Linh đỉnh phong, cấp tối cao có thể vào Băng Nguyên bí cảnh, nhưng ai nấy trên thân đều gọi ra hình chiếu, dường như có chuẩn bị mà đến.

Ai đó quát vang: "Thiếu chủ, nhanh đi thu lấy Long Đản!"

Một người thanh niên khoảng 20 tuổi nhẹ ừ một tiếng, kéo theo ba người thủ hạ đi xuống Long Quật, rơi vào hang động chỗ sâu.

Bốn người một đường thông suốt đi vào trong tổ long, nhìn thấy một Long Đản to lớn cao quá đầu người nằm trong góc, xung quanh chất đầy Băng Tinh Vĩnh Cữu dùng để cấp năng lượng ấp trứng.

Bốn người ánh mắt tỏa sáng: "Long Vân Thiếu chủ, nhanh thu Long Đản."

Người khác cũng xuất ra v·ũ k·hí đi tới đánh mở Băng Tinh, đáng tiếc nó nằm xen lẫn trong Băng Tinh Vĩnh Cửu vô cùng cứng rắn, muốn khai thác độ khó quá lớn, Võ Linh đỉnh phong là ăn không vô.

Vị này thanh niên tuấn lãng thân hình thẳng tắp hiên ngang đi tới, đưa tay sờ lấy khỏa này đại long đản, cảm nhận được hàn khí tỏa ra lạnh buốt, chớp mắt đem bàn tay đông cứng.

Thật là khủng kh·iếp băng hàn chi lực.

Long Vân nhẹ rung cánh tay, tất cả băng sương đều phá toái, hóa thành phấn vụn rơi xuống lả tả.

Long Vân phất tay quét qua, muốn thu Long Đản vào trong không gian trữ vật nhưng mà Long Đản bên trên có ấn ký Băng Sương Cự Long lưu lại, nó ý chí kháng cự mạnh mẽ để cho Long Vân ý định không thành.

“Hử! Không thu được?”

Long Vân có chút sửng sốt.

Điều này nói rõ đầu mẫu long ở ngoài nếu không c·hết, trứng này là thu không đi.

Nhưng muốn lập tức g·iết c·hết nó, độ khó quá lớn.

Hắn quay sang mấy người bên cạnh quát lớn: "Ba người các ngươi dừng tay, giúp ta đem Long Đản hái xuống mang đi."

Long Vân nghiêm giọng phân phó, lời nói không cho người ta ý tứ cự tuyệt hay chất vấn.

“Vâng, thiếu chủ."

Ba người đồng thanh vâng là, sau đó hợp lực cùng nhau cại mở Băng Tinh Vĩnh Cửu, vất vả một lúc cũng thành công đem Long Đản dời ra.

Ý định đạt thành, bốn người cũng không có ở lại, vội vàng mang theo Long Đản rời đi.

Rời khỏi Long Quật, Long Vân hướng về mấy người cường giả hét lớn: "chúng ta đắc thủ!"



Tốt!

"Nhanh rời đi nơi này!" Một người ánh mắt sáng quắc nhìn xuống mấy người Long Vân ra lệnh.

Bọn họ ở đây mười hai người, bởi vì Long Vân tại chưa đắc thủ cho nên không có buông tay đánh g·iết Cự Long, bây giờ không còn lo ngại, sở dĩ buông tay làm.

Bốn người hướng ra ngoài nơi nào đó phi nước đại.

. . .

Tại trong hang động nào đó ở ngoại vi bí cảnh.

Agon và Lục Kha đang phân gia sản chia đôi thu hoạch, hai người ai nấy vui vẻ với thành quả chuyến này, dự là mang ra sẽ đổi được không ít đồ tốt.

Bí cảnh quá lớn, nguy hiểm quá nhiều, đừng nói một tháng thời gian, có cho hai người một năm cũng đi không hết, hai người bất quá lựa chọn những nơi có thể ăn liền mạo hiểm xông, khó quá thì rút lui chuyển qua hướng khác.

Trong này hung thú cao giai nhiều lắm, còn có rất nhiều hung thú là từ bên ngoài Băng Nguyên cấm địa chạy vào, tất cả bọn chúng đều vì ngàn năm băng quả mà đến, Lục Kha và Agon cũng vậy, do đó không thiếu đánh nhau, chẳng qua là có Linh Cảm hỗ trợ cho nên không đến nỗi b·ị t·hương.

Nói đến, lần trước trải qua một lần bị Thực Năng Dị Huyết Cổ Trùng ăn mòn, Lục Kha bây giờ Thể Năng là mất sạch, lần nữa trở về số không, nhưng may mắn hắn người mang hai loại dị năng, Tinh Thần loại dị năng không bị ăn mòn cho nên Linh Cảm hãy còn sử dụng tốt.

Đúng lúc này!

Ngao !!!

Một tiếng thét gào vang dội làm rung chuyển bí cảnh, để hai người ai nấy đều tái mặt kh·iếp sợ.

Bỗng dưng Linh Cảm xuất hiện《vận khí》để Lục Kha ngạc nhiên vô cùng.

Đồng thời gợi ý hiển hiện: cự long g·ặp n·ạn, long đản xuất hiện.

“A, lại là một cái Long Đản.” Lục Kha trong lòng thầm kích động vô cùng.

Có thể một phút sau đó, từ dưới nền động một người dâng lên, hiện ra ngay trước mặt Lục Kha để cho hai người rất là kinh hoảng.

Nhưng nhìn thấy người đến là một đứa trẻ sau khi, Lục Kha nhẹ thở phào: "Băng Linh, ngươi con bà nó cũng quá biết dọa người."

Người đến không ai khác, chính là Băng Linh.

"Lục Kha, Băng Sương Cự Long g·ặp n·ạn, Long Đản bị mất!"

Băng Linh giọng nói truyền ra gấp gáp, mang theo khẩn cầu chi ý: "ta tái sinh không lâu, lực lượng không đủ chống lại 10 vị Đế Giả đỉnh phong, không giúp được cho nó quá nhiều, cũng không có khả năng phân thân đi ra giành lại Long Đản, ngươi giúp ta sao?"

Lục Kha không nói hai lời, gật đầu lên tiếng: "tất nhiên!"

Hắn bật người đứng dậy, nhìn lấy băng Linh vỗ ngực bảo đảm nói: "Long Đản giao cho ta, ngươi đi ra giúp đầu kia mẫu long đừng để nó c·hết, xong việc xin giúp ta tí huyết là được."

Tốt!

Băng Linh nhẹ điểm một cái gật đầu, nó bây giờ trong mắt nhìn Lục Kha nhiều hơn mấy phần thưởng thức, niềm tin cũng theo đó vụt tăng.



Một cái quét tay thu lấy đồ vật thu cất, Lục Kha đứng lên nói với Agon: "Có hứng thú hay không làm một vố?"

Agon tất nhiên biết Lục Kha là định làm gì, không chút do dự gật đầu.

Đoạn hành trình bí cảnh lần này hai người phối hợp rất là ăn ý vì đó không cần nói nhiều, hiểu liền có thể.

"Theo ta!"

Trên đường không ít lần bị Lục Kha kéo chạy, Agon tập mãi thành quen do đó cũng không hỏi nhiều đi đâu.

Băng Linh biến mất.

Lần nữa xuất hiện, đã ở trên đỉnh Vĩnh Hằng Băng Sơn, giang tay đứng đó, kỹ năng Băng Tuyết Phong Bạo thi triển đến mức tận cùng.

Vù vù cơn gió mang theo hàn sương chi khí lạnh lẽo cuống lên, chớp mắt hình thành một vòng xoáy phong bạo lớn nhanh như thổi, đem trọn chỗ sâu băng tuyết quấn lên dung nhập vào trong lốc xoáy, lan tỏa đi ra khắp bí cảnh.

Bầu trời bí cảnh phút chốc phủ đầy mưa tuyết, hàn khí thấu xương hạ xuống để mặt tuyết nhanh đóng thành băng, sinh linh lạnh thấu run rẩy, thân hình lạnh cóng, khí huyết dịch chuyển không thông.

Lại nói Lục Kha, dựa theo Linh Cảm chỉ dẫn, mang người chạy đến một hồ nước, không phải xa lạ, chính là nơi ở của Băng Chương Quái.

"A, chúng ta làm sao lại đến đây?"

Agon thần tình biểu hiện kinh ngạc, cho thấy có chút bất ngờ.

"Đừng lo, ngươi sau đó sẽ biết,” Lục Kha bộ dáng thần thần bí bí cười cười, lại đem người hối thúc: “Băng Chương Quái đã bị người đánh g·iết, hiện tại không cần lo sợ, đi xuống mau."

Băng Tuyết Phong Bạo quá kinh khủng, ở vào bên trên hẳn phải gặp không ít phiền phức, lại nói Linh Cảm chỉ dẫn xuống hồ, Lục Kha cũng theo đó mà làm.

Hai người nhảy vào trong hồ nước, đi xuống bên dưới, lần nữa chui vào trong bụng Băng Chương Quái xác c·hết.

Này một xác c·hết lưu tại trong băng hồ nhiệt độ quá thấp cho nên hãy còn nguyên vẹn như mới, cũng không bị sinh vật ăn hết, giữ lại nguyên hình như cũ.

Lo lắng độc chất lần trước còn sót lại sẽ đem Agon cho hại, Lục Kha phất tay thi triển Cô Đọng Chi Pháp đem tất cả c·hất đ·ộc thu lại, cất vào bình ngọc để dùng.

Loại này c·hất đ·ộc tác dụng nhanh và mạnh tương đối, rất thích hợp làm cấp thấp sử dụng, dự là dùng tốt.

Từ đó trong tay lại có thêm tài liệu để dùng khi cần thiết.

Khoảng một giờ sau.

Ầm ầm tiếng chấn động run chuyển mặt đất, hàng trăm hàng ngàn cao giai Băng Thú truy theo Long Đản khí tức, đuổi bốn người áo đen do Long Vân cầm đầu chạy trối c·hết.

Băng Thú là theo lệnh Băng Linh hành động, chúng nó muốn đuổi về Long Đản, đồng thời tạo áp lực để Lục Kha chớp lấy cơ hội giành lại Long Đản.

Trước đó Lục Kha khẳng khái giúp đỡ, để nó tin tưởng Lục Kha mấy phần.



"Không xong thiếu chủ, nếu cứ như vậy chạy trốn, chúng ta chắc chắn sẽ bị lũ cao giai hung thú đuổi kịp," Ba người mang theo Long Đản chạy ai nấy sắc mặt đại biến, hung thú quá nhiều, giống như thú triều một dạng truy theo không bỏ, bọn họ trên đường mấy lần lấy ra bảo mệnh đồ vật dùng hết, "trận pháp cấm chế cũng hai lần bố trí, nhưng chỉ cầm chân một nhóm, cứ như vậy chúng ta sẽ bị vây công đến c·hết."

Long Vân thần sắc biến đến cực kỳ khó coi.

Hắn làm sao cũng không nghĩ đến, Long Đản c·ướp không mấy khó khăn, nhưng lại quá khó khăn giữ.

Trước đó đã làm nhiều lắm chuẩn bị, vốn dĩ là bảy người ở lại g·iết Băng Sương Cự Long, bảy người mang Long Đản trở về là dư sức, nhưng làm sao đầu kia mẫu long quá mạnh, Cửu Giai đỉnh phong một cái đè lên đánh bảy người, buộc ba người thủ hộ giả mang theo hư ảnh chạy qua hỗ trợ, để lại bốn người chạy đi hãy quá khó khăn.

"Bây giờ chỉ cách bí cảnh đóng lại ba giờ thời gian."

Bỗng Long Vân ánh mắt quét qua, nhìn thấy một hồ nước ở cách không xa liền nói: "các ngươi một người canh chừng Long Đản, hai người còn lại theo ta đi ra phía trước hồ nước bố trí trận pháp che lấp khí tức, chúng ta sẽ ở tại trong hồ chờ đợi bí cảnh đóng lại."

Long Đa, một trong ba người thủ hạ lo lắng nói: "thiếu chủ, sợ là trong hồ có hung thú."

“Không cần lo!”

Long Vân trấn an đám người một câu: "ta đã từng ở lại trong đó, hồ nước Băng Chương Quái đã bị ta g·iết c·hết."

Người sau nghe nói cũng an tâm lại.

"Long Đa, ngươi trước mang theo Long Đản xuống hồ để che lấp khí tức, cắt đứt hung thú truy tung cơ hội."

Long Vân lại tiếp tục phân phó, “hai ngươi nhanh tản ra mặt khác bên hồ, cùng ta liên thủ bố trận."

Không có trận pháp cấm chế che giấu bảo vệ, bọn họ là khó sống duy trì qua ba giờ thời gian, đừng nói, bằng kia một đám cả ngàn đầu cao giai băng thú cùng xông lên, sống qua một giờ đã khó, ba giờ đó là không tưởng.

Ngay sau đó bốn người phân khai, ai nấy riêng phần mình nhiệm vụ.

Ba người chia nhau ra tiến hành bố trí trận pháp cấm chế để ẩn nấp.

Còn lại Long Đa, người sau không chút nghĩ ngợi mang theo Long Đản một đường lao xuống hồ nước.

Hắn là Long Vân đường đệ, rất được sự tín nhiệm cho nên được giao nhiệm vụ giữ lấy Long Đản.

Long Đa chui vào trong hồ, một đường thẳng đến đáy nước, thấy được phía dưới xác Băng Chương Quái liền muốn chui vào trong đó ẩn nấp, ý nghĩ mượn nhờ Băng Chương Quái tử khí đem Long Đản khí tức che giấu.

Nhưng mà, Long Đa không thể nào ngờ đến, chờ đợi hắn ở trong Băng Chương Quái phần bụng là một cái nắm đấm, còn có một cánh cửa vòng xoáy.

Phanh!

Long Đa bất ngờ bị phục kích đánh cho rơi vào vòng xoáy, cùng với Long Đản bay vào trong Thí Luyện Tháp, tiếp sau đó Lục Kha và Agon cũng chui theo vào.

“Đáng c·hết !!!”

Bất ngờ sau khi, Long Đa nhận ra bị phục kích thì đã quá muộn, hắn hiện tại không còn ở trong hồ nước mà rơi vào một nơi xa lạ, tức thì vừa giận vừa sợ quát lên: "các ngươi là ai lại dám phục kích ta Đồ Long Điện người?"

Đồ Long Điện?

Lục Kha hoàn toàn không biết cái này điện, nhưng Agon thần sắc khẽ biến, ánh mắt cực kỳ âm trầm, thấp giọng nói vào tai Lục Kha: "đây là một cái thế lực rất mạnh từ bên ngoài đến, đã cắm rễ ở Bách Linh Giới vạn năm thời gian, bây giờ là Ngũ Linh Giới mạnh nhất thế lực một trong."

Ngũ Linh Giới có thập đại thế lực đứng đầu nhất, trong đó Võ Thần Điện, Bách Linh Thánh Cung và Đồ Long Điện là ba vị trí đầu, người đông thế mạnh, hầu như có mặt ở khắp nơi.

"Không cần biết ngươi là đồ long hay đồ chó, rơi vào trong tay ta đó chỉ có c·hết."

. . .
— QUẢNG CÁO —