Thời gian cứ vậy nhẹ nhàng trôi đi, chả mấy chốc đã đến cuối tháng năm năm Kiến An thứ sáu. Trải qua một tháng trù bị, cũng như gián thông cáo tuyển mộ quan viên, lúc này tại thành Lạc Nhạn có hàng ngàn nho sĩ đã xuất hiện tại đây, để tham gia ứng cử quan viên lần này.
Nhìn về phía đám người này, lúc này trên chủ vị lại có ba chiếc ghế. Ngồi chính giữa tất nhiên là đại hoàng tử Hạ Long, ngồi bên phải là Trần Vũ, về phía ngồi bên trái tất nhiên là của Mộ Dung Ngọc.
Nhìn về phía sĩ tử một lúc lúc này Mộ Dung Ngọc lên tiếng nói rằng.
- Hiện giờ thời gian cũng đã đến, đại hoàng tử và Trần tướng quân thấy chúng ta đã nên bắt đầu cuộc thi cử lần này hay chưa.
Nghe Mộ Dung Ngọc nói vậy, đại hoàng tử Hạ Long lúc này mỉm cười nói rằng.
- Nếu thời gian đã đến, vậy thì tất nhiên cũng nên chuẩn bị rồi.
Nghe đại hoàng tử nói vậy, Mộ Dung Ngọc lúc này mỉm cười gật đầu. Sau đó lại đánh ánh mắt về phía Trần Vũ, cảm nhận được Mộ Dung Ngọc đang nhìn mình. Trần Vũ lúc này cũng gật đầu, suy nghĩ một lúc hắn đứng dậy hướng về phía các sĩ tử lên tiếng nói rằng.
- Tất cả hãy nghe đây, lần này tham gia ứng cử quan viên tại 8 thành trì, lấy hình thi tuyển là chính.
- Có điều các ngươi khi đạt được quan chức cũng không phải hoàn toàn đã là quan chức. Mà chúng ta sẽ lấy thời gian 3 năm để kiểm tra tài năng của các ngươi. Sau 3 năm dân chúng tại các thành trì sẽ lại một lần nữa được lấy ý kiến, để xem các ngươi có phải là quan tốt hay không.
- Nếu vào thời gian này dân chúng đều kêu ca dậy đất, vậy thì chúng ta bắt buộc phải tổ chức một buổi điều trần về các hoạt động mà các ngươi đã xử lý trong 3 năm qua . Nếu có kẻ vi phạm đúng như những lời dân chúng tố cáo, vậy thì các ngươi không chỉ bị cách chức mà bản thân còn bị trị tội.
- Hiện giờ những ai cảm thấy mình không thể tham gia quan trường lập tức rời đi, những ai muốn ứng cử quan viên thì ở lại.
Trần Vũ nói đến đây hàng ngàn sĩ tử lúc này đều ồn ào bàn tán, có điều rất nhanh ánh mắt của họ tràn đầy sự kiên quyết ở lại thị cử. Đối mặt với việc này Trần Vũ gật đầu sau đó giao lại cho Mộ Dung Ngọc xử lý vấn đề trông thi, cũng như chuẩn bị cho phần thi chấm điểm để tuyển quan viên trong thời gian tới.
Đối với việc này Mộ Dung Ngọc nhìn về phía Trần Vũ một chút, sau đó bắt đầu chỉ huy hệ thống quan viên cho các sĩ tử đi thi . Về phần Trần Vũ khi trở về chỗ ngồi của mình, Hạ Long lại dùng một ánh mắt hiếu kỳ nhìn về phía hắn lên tiếng nói rằng.
- Trần Vũ lời người vừa nói khiến bản hoàng tử có chút khó hiểu. Dù sao dân đen chính là nhiễu sự, bọn chúng vi phạm luật pháp nhưng luôn nói mình đúng. Việc để cho dân chúng có quyền tố cáo quan viên sau 3 năm, đây chẳng phải sẽ khiến những quan viên kia chịu áp lực rất lớn hay sao.
Nghe Hạ Long nói vậy, Trần Vũ lúc này cười một cách lạnh lùng lên tiếng nói rằng.
- Thường dân không phải là ngu ngốc, họ biết ai là người tốt với mình . Việc để cho họ có quyền tố cáo các quan viên sau 3 năm, mục đích là tránh việc t·ham ô· lũng đoạn trong quan trường trong thời gian này mà thôi.
- Đại hoàng tử người phải nhớ kỹ, tám thành trì này đã cắt đứt với Đại Hưng trong 6 năm. Việc dân chúng quy tâm hay không quy tâm vốn đã là một điều đáng được quan tâm.
- Vậy nên đám quan viên khi được nhận chức, sẽ là những người trực tiếp duy trì hành chính của dân chúng trong thời gian tới. Để tránh được xung đột giữa quan viên và dân chúng, cho dân chúng một chút lợi ích sẽ khiến dân chúng cảm thấy biết ơn, và đồng thời cũng hạn chế đi sự bành trướng của các quan viên mới lên nhậm chức. Tránh để bọn chúng vì sự ngu ngốc của mình, mà làm cho dân chúng b·ạo l·oạn.
- Về việc đại hoàng tử nói rằng có thể dân chúng sẽ vu oan cho các quan viên. Việc này ta cũng đã nói rất rõ là ba năm sau, nếu như dân chúng ý kiến chúng ta sẽ tiến hành điều tra, để xem xét các hoạt động xử án của quan viên có đúng hay không. Tất nhiên quan viên sai thì phải xử lý, còn quan viên đúng vậy thì dân chúng sẽ phải xử lý.
- Về phần đại hoàng tử nói là các quan viên sẽ chịu áp lực về việc này. Vậy thì ta chỉ có thể cầu nguyện cho chúng một chút mà thôi. Dù sao thân là kẻ cầm quyền không có áp lực, lẽ nào chúng định vơ vét hết chỗ tốt hay sao.
- Là quan phụ mẫu thì phải lấy hai chữ chính trực để giúp đỡ người dân xử án . Phải dùng hai chữ khôn ngoan để đối đáp với cấp trên. Phải dùng hai chữ lợi ích để kiếm thật nhiều tiền tài cho quê hương, vùng quản hạt của mình.
- Có thể nói thanh quan và tham quan là hai khái niệm, nhưng đôi lúc một vị tham quan lại cũng có thể là thanh quan, chẳng qua là hắn có giữ được bản tâm của mình hay không mà thôi.
Nghe Trần Vũ nói vậy Hạ Long lúc này ánh mắt càng tỏa sáng nhìn về phía trần Vũ. Có lẽ thân là người cầm quyền, Hạ Long càng hiểu những lời mà Trần Vũ đang nói, đây chẳng phải là đạo dùng người hay sao. Tài năng lợi ích là thứ có thể lôi kéo một người làm việc, nhưng đồng thời nó cũng có thể là một sự cám dỗ c·hết người, cho những kẻ không thể nào giữ được bản tâm của mình.
Mà trong một vùng đất mới được kiến thiết, việc giữ được bản tâm sẽ khiến các quan viên hoàn thiện nhiệm vụ của mình một cách nhanh chóng. Đồng thời có sự uy h·iếp to lớn của dân chúng và một lưỡi đao đang kề trên cổ, sẽ khiến đám này không dám làm loạn. Mà sau 3 năm thì thành quả đã được tiếp thu, bất chợt có một hai con sâu ở trong đó vậy thì đã làm sao. Dù sao nhìn tổng thể mà nói mọi chuyện vẫn là rất tốt.
Nghĩ đến những điều này, Hạ Long càng cảm thấy Trần Vũ chính là một nhân tài, muốn lôi kéo tên này vào hệ phe phái của mình. Dù sao Đại Hưng lúc này vẫn chưa lập thái tử, hắn thân là đại hoàng tử, Hạ Long là có tiềm lực rất lớn.
Có điều hắn biết lúc này vẫn chưa phải là lúc lôi kéo Trần Vũ, mà chỉ nên tạo quan hệ mà thôi. Dù sao Hoàng Đế vẫn còn trẻ, chỉ khi hoàng đế có ý định lập thái tử, lúc này Hạ Long mới bắt đầu cùng Trần Vũ thương thảo rõ về việc này.
Thời gian cứ vậy nhẹ nhàng trôi đi buổi thi của hàng nghìn sĩ tử đã nhanh chóng kết thúc. Trải qua một loạt quá trình chấm điểm, dưới sự giá·m s·át của ba người Trần Vũ, Hạ Long và Mộ Dung Ngọc, thì tám vị thành chủ, 48 vị chủ bộ, tìm ra mấy trăm quan viên lục ty đã được xác định.
Đối với việc hệ thống quan viên được bổ nhiệm hoàn tất, Trần Vũ và mấy người Mộ Dung Ngọc bắt đầu tiến vào giai đoạn thứ hai, đó là thống kê nhân khẩu, thiết lập trật tự, cũng như các loại thuế khoản, giao dịch cho dân chúng.
Thời gian cứ vậy là nhẹ nhàng trôi đi, đợi đến cuối tháng 6 năm Kiến ninh thứ 6, lúc này tại trong phủ thành chủ thành Lạc Nhạn. Trần Vũ, Mộ Dung Ngọc và Hạ Long đang nhìn về phía sáu vị thành chủ, cùng với một số quan viên của lục ty có mặt tại đây, để nghe bọn họ báo cáo về thành quả thống kê nhân khẩu của các thành trì, cũng như vấn đề thuế khoản trong thời gian tới.