Tình Họa Sơn Hà

Chương 20: Đại hôn



Chương 20: Đại hôn

Tại trong phủ của đại hoàng tử, lúc này hắn ta vẫn một bộ mặt điềm tĩnh nhìn về phía các tin tức được gửi đến trong những ngày qua, và cuộc xung đột giữa Trần Vũ cũng như Mộ Dung Ngọc mà cười lạnh một tiếng.

Thân là kẻ làm chính trị chỉ nhìn sơ qua vấn đề, hắn đã phát hiện ra được Mộ Dung Ngọc đây là muốn tay không bắt cáo. Đáng tiếc Trần Vũ lại còn tàn độc hơn, khi vừa cho mượn tiền lại vừa c·ướp lại. Điều này cũng khiến cho Hạ Long cảm thấy Trần Vũ thật sự là một kẻ tâm cơ.

Có điều Hạ Long lại không biết Trần Vũ cho dù có bộ mặt lạnh nhạt và thái độ hờ hững đến như thế nào, hắn ta vẫn có một tư tưởng đạo đức được đào tạo qua một thế hệ. Vậy nên sự việc vừa rồi Trần Vũ có tức giận, nhưng nếu như Mộ Dung gia thật sự gặp phải t·hiên t·ai lớn. Số bạc kia Trần Vũ đã cho mượn sẽ không bao giờ lấy lại.

Chẳng qua là Mộ Dung Ngọc không biết điều, mới khiến Trần Vũ ra tay mà thôi. Có điều Hạ Long lại không hiểu điều này, hắn cho rằng Trần Vũ tàn độc và thân là kẻ làm chính trị, Hạ Long lại càng thích những người như vậy. Bởi vì có đôi lúc trong hệ thống quan trường nhân từ và mềm yếu, sẽ chỉ để cho kẻ khác bóc lột mà thôi.

Ngẫm nghĩ một lúc, Hạ Long lại nhìn về phía thuộc hạ tâm phúc của mình là Yến Vân lên tiếng nói rằng.

- Những ngày qua việc chuẩn bị cho hôn lễ của đại công chúa thế nào rồi.

Hạ Long nói vậy, Yến Vân lúc này chắp tay lên tiếng nói rằng.

- Bẩm đại điện hạ hiện nay các vấn đề liên quan đến sính lễ, ngày tháng đều đã được sắp xếp xong. Nhưng cần phải báo cáo về với hoàng đế, cũng như thông báo cho tướng quân Trần Vũ, cùng với trưởng công chúa thì mọi vấn đề sẽ hoàn thành.

Nghe thuộc hạ nói vậy, Hạ Long lúc này cũng gật đầu sau đó hắn bình tĩnh lên tiếng nói rằng.



- Gửi báo cáo về cho phụ hoàng của ta, nói rõ tình hình ở đây, cũng như gửi lịch trình hôn lễ cho đại công chúa và Trần Vũ.

Nghe Hạ Long nói vậy, Yến Vân lúc này gật đầu sau đó rời đi . Thấy cảnh này Hạ Long lại ngồi đó mỉm cười thật tươi, không ai biết trong đầu hắn đang nghĩ cái gì.

Đợi đến chiều ngày hôm đó Trần Vũ nhìn về phía Yến Vân sau đó lên tiếng nói rằng.

- Hiện giờ đã là cuối tháng 7, nếu như còn đợi tin tức từ phía kinh đô gửi đến thì ngày đại hôn có lẽ ấn định vào tầm tháng 9 có đúng hay không.

- Bẩm Tướng Quân đúng là như vậy, đại hoàng tử gửi thông báo đến ngài là hi vọng ngài hãy chuẩn bị một chút. Hôn lễ diễn ra ở đây vẫn là ở kinh thành còn đợi mệnh lệnh của hoàng đế, có điều tin tức đã được gửi về. Có lẽ đến giữa tháng 8 mệnh lệnh từ triều đình sẽ được đưa xuống.

Nghe Yến Vân nói vậy, Trần Vũ lúc này gật đầu sau đó lên tiếng nói rằng.

- Được rồi chuyện này ta đã biết, người có thể trở về. Hãy thay ta nói lời cảm tạ với đại hoàng tử, là thời gian vừa qua ta rất cảm kích đại Hoàng tử đã giúp ta trù bị hôn sự.

Nghe Trần Vũ nói vậy, Yến Vân lúc này chắp tay Bái chào hắn sau đó rời khỏi đây. Nhìn về phía tên này rời đi, Trần Vũ lúc này lại cho người tìm Phùng Bình đến. Đợi khi Phùng Bình đến nơi Trần Vũ lúc này lên tiếng nói rằng.

- Ngày dự hôn của ta có lẽ vào khoảng tháng 9 đến tháng 10. Từ giờ đến lúc đó còn vài tháng, ngươi bắt đầu sắp xếp vấn đề sính lễ, cũng như tìm thợ may để may trang phục phục vụ cho ngày cưới.



- Đồng thời cũng lên danh sách khách mời, đối với việc này không cần phải mời quá rộng. Chỉ một số thân bằng đối tác làm ăn và một số quan viên từng giúp đỡ họ Trần mà thôi.

Nghe Trần Vũ nói vậy, Phùng Bình lúc này cũng chắp tay đáp lời rồi rời đi. Thấy cảnh này Trần Vũ cũng chỉ có thể thở dài, thật không nghĩ đến một thế trước hắn c·hết quá sớm chưa thể kết hôn. Một thế này lại trong chớp mắt đã đến ngày hắn kết hôn, thật sự khiến hắn cũng có chút bâng khuâng lo lắng trong lòng.

Thời gian cứ vậy lại qua mấy hôm, trong lúc Trần Vũ vừa phải sắp xếp quân vụ, thực hiện các nhiệm vụ phát triển kinh tế và các âm mưu trong chính trị, thì lúc này bản thân hắn lại gặp một rắc rối khác. Đó chính là công chúa Uyển Linh đang không ngừng làm khó hắn.

Ngồi trong thư phòng Trần vũ nhìn về phía Uyển Linh công chúa, đang dùng một bộ mặt vui vẻ khoe từng bộ váy cưới, khiến cho sắc mặt của hắn càng ngày càng không tốt.

Có điều công chúa Uyển Linh cảm tưởng như không hề hay biết. Cô ta vẫn không ngừng thay đồ ngay trước mặt hắn.

Nhìn về phía hơn chục bộ váy cưới liên tục được cởi ra rồi lại mặc vào, thân hình của Uyển Linh công chúa cũng được phơi bày trước mắt Trần Vũ.

Đối mặt với việc nhìn thấy một người phụ nữ thay đồ và hoàn toàn cởi hết trước mặt mình, Trần Vũ lúc này không có một chút gì gọi là hào hứng, thay vào đó là một khuôn mặt trầm tư và có phần mất bình tĩnh.

Không biết qua bao lâu Hạ Uyển Linh đợi khi thay xong bộ quần áo váy cưới cuối cùng, lúc này cô ta mới hài lòng nhìn bên phía bộ quần áo cưới của mình mà cười vô cùng vui vẻ, hướng ánh mắt về phía Trần Vũ lên tiếng nói rằng.

- Tướng quân thấy ta có đẹp không. Bộ váy cưới này thật sự người của ngài làm rất đẹp mắt.



Trần Vũ nghe Hạ Uyển Linh nói vậy, hắn lúc này mới cười lạnh một tiếng sau đó nói rằng.

- Công chúa người rốt cuộc là muốn làm gì đây. Nơi này là thư phòng của ta cũng không phải là phòng ngủ, người làm như vậy thực sự là có ý gì.

Nghe Trần Vũ nói vậy, Hạ Uyển Linh lúc này cười như tiếng chuông bạc, không ngừng vang lên trong phòng. Đám người hầu tỳ nữ sớm đã rời khỏi đây từ lâu. Dù sao lúc này là chủ mẫu và gia chủ nói chuyện, họ cũng không dám bén mảng đến khu vực này, cho dù là cận vệ cũng đã sớm rời khỏi đây.

Đối với việc này Trần Vũ tất nhiên là cũng không nói gì . Dù sao Uyển Linh công chúa cho dù có tính cách khó chịu đi chẳng nữa, thì việc cô ấy khoe thân thể với hắn cũng là điều bình thường. Nhưng để kẻ khác nhìn thấy Trần Vũ tuyệt đối sẽ g·iết hắn.

Mà nhìn thấy điệu bộ của Trần Vũ như vậy, Hạ uyển Linh lúc này sau một hồi cười lớn, lại đi đến chỗ Trần Vũ . Sau đó hứng thú nhìn hắn một chút, rồi ngồi lên chiếc bàn mà Trần Vũ đang làm việc, dùng một ánh mắt tà mị nhìn về phía Trần Vũ nói rằng.

- Ta đẹp như vậy ngươi cũng bị ta hút hồn, vậy thì ta thay quần áo trước mặt ngươi lại thế nào đây. Lẽ nào ngươi không thích sao, đàn ông các ngươi không phải muốn lên giường của ta nhiều lắm hay sao.

Nghe Hạ Uyển Linh nói vậy, Trần Vũ lúc này sắc mặt rốt cuộc lấy lại bình tĩnh. Hắn lúc này đã hiểu cô gái này làm vậy là có ý gì, đơn giản là cô ta khi nhận được tin tức mình phải kết hôn với Trần Vũ, cho nên đến đây để quậy phá mà thôi.

Đối mặt với người phụ nữ này, Trần Vũ lúc này chỉ có thể thở dài trong lòng, nhìn về phía cô ta một chút sau đó nói rằng.

- Nếu công chúa đã thích mặc quần áo như vậy, thì ta cũng không có ý định cấm cản việc này. Có điều hi vọng công chúa không nên quá phận.

Nghe Trần Vũ nói vậy, Hạ Uyển Linh lúc này nhìn về phía hắn một chút sau đó nở một nụ cười thú vị. Cô ta dùng tay mình cầm lấy tay Trần Vũ, hướng thẳng về phía ngực mình mà để xuống.

Trần Vũ vì hành động này mà cũng có chút bất ngờ, một cảm giác mềm mềm xuất hiện trong bàn tay mình, khiến hắn ta cũng có chút nhíu mày mà lâm vào trong sửng sốt.