Nhìn thấy điệu bộ của Trần Vũ như vậy, Hạ Uyển Linh đầu tiên là có chút khó hiểu. Lẽ nào tên này chưa từng đụng chạm đến phụ nữ hay sao. Nhưng nhìn thấy điệu bộ sử sửng sốt của Trần Vũ, cô ta liền lên nước lấn tới, cảm thấy càng có chút gì đó thú vị. Sau đó cô ta lại tiếp tục đặt tay hắn lên ngực mình, thậm chí còn xoa xoa tay của hắn. Khiến cho tên này hoàn hồn, lập tức rút tay ra, dùng một ánh mắt tức giận nhìn về phía Hạ Uyển Linh lên tiếng.
- Công chúa xin người hãy giữ lấy sự tự trọng.
Hạ Uyển Linh nghe vậy thì mỉm cười, sau đó dùng một bộ mặt thú vị nhìn về phía Trần Vũ nói rằng.
- Trần tướng quân ngài cảm thấy thế nào khi đụng đến ngực của ta đây, có phải rất có tư vị hay không.
Nghe Hạ Uyển Linh nói vậy Trần Vũ lúc này nhìn về phía cô ta một chút, sau đó trong sự bất ngờ của Hạ Uyển Linh. Trần Vũ vậy mà đứng dậy đưa tay bám vào eo cô ấy, sau đó hôn mạnh vào môi cô ta.
Đối mặt với hành động của Trần Vũ, Hạ Uyển Linh lúc này theo bản năng vùng vẫy muốn thoát ra. Nhưng sức mạnh của cô ta làm sao có thể chống lại Trần Vũ được chứ.
Không biết qua bao lâu, mặc kệ sự phản kháng của Hạ Uyển Linh. Trần Vũ cứ vậy hôn cô ta thật lâu, đợi đến khi Hạ Uyển Linh khóc rồi, Trần Vũ mấy buông cô ta ra.
Vừa thoát khỏi vòng tay của Trần Vũ, Hạ Uyển Linh lúc này đã không còn sự vui vẻ hoạt bát như lúc nãy, mà dùng hết sức mạnh tát vào mặt Trần Vũ một cái.
Đối mặt với việc này Trần Vũ vẫn dùng một bộ mặt lạnh nhạt không hề đón đỡ. Nhìn về phía người đàn ông máu miệng đang không ngừng chảy ra, sau phát tát của mình. Hạ Uyển Linh lúc này hừ lạnh một tiếng sau đó rời khỏi đây.
Nhìn thấy bóng lưng người này rời đi, Trần Vũ lúc này lại mỉm cười một chút. Nhưng rất nhanh ánh mắt của hắn trở nên lạnh lùng và tàn khốc, từ trong người rút ra một thanh thủy thủ ném mạnh về phía hướng mà Hạ Uyển Linh đang rời đi.
Tại cửa thư phòng Hạ Uyển Linh chỉ nghe âm thanh ù ù bên tai, sau đó một bóng đen gục ngay trước mặt cô ta. Nhìn về phía máu tươi đang không ngừng chảy xuống từ t·hi t·hể, Hạ Uyển Linh lúc này như nghĩ đến gì đó, vậy mà lập tức ngất luôn tại chỗ.
Thấy Hạ Uyển Linh như vậy Trần Vũ cũng lập tức dùng hết tốc độ bình sinh của mình mà chạy đến đỡ cô ấy . Nhìn về phía người phụ nữ đã bị ngất trong lòng mình, bên khóe mắt còn đang không ngừng rơi lệ . Trần Vũ lúc này chỉ thở dài lau nước mắt cho cô ấy, rồi lạnh lùng nhìn về phía t·hi t·hể ở trước mặt không nói một lời.
Tối ngày hôm đó, Trần Vũ dùng sắc mặt lạnh lùng ngồi trong thư phòng, nhìn về phía Cẩu Thăng lên tiếng nói rằng.
- Đã điều tra xem thích khách là thế lực nào phái đến hay chưa.
Nghe Trần Vũ nói vậy Cẩu Thăng lúc này chắp tay lên tiếng nói rằng.
- Bẩm tướng quân từ diện mạo của t·hi t·hể, cũng như một số tin tức người chúng ta thăm dò thì kẻ này có lẽ là người của Đại Hạ. Nhưng ai là người phái hắn đến thì vẫn cần thời gian ngắn để điều tra.
Trần Vũ nghe vậy thì gật đầu, ngẫm nghĩ một lúc hắn lại lên tiếng nói rằng.
- Thích khách không thể nào tự nhiên xâm nhập vào trong phủ của ta được. Điều tra xem ai là người đã đưa thích khách vào đây, cũng như tra xét lại toàn bộ người hầu tì nữ của phủ công chúa lúc này.
- Tuân lệnh.
- Tình hình công chúa thế nào rồi.
- Bẩm tướng quân công chúa đã tỉnh lại, mấy người hầu cũng đã mang một chút cháo cho công chúa ăn. Có điều công chúa vẻ mặt vẫn vô cùng không tốt.
- Một số y sĩ của chúng ta đã khám cho công chúa và nói rằng thân thể của công chúa đang có dấu hiệu của kiệt sức. Nguyên nhân có lẽ là thời gian dài ăn uống không đúng chế độ. Họ nói rằng tướng quân nên chăm sóc công chúa kỹ lưỡng hơn, đặc biệt là vấn đề ăn uống của công chúa.
Nghe Cẩu Thăng nói vậy, Trần Vũ lúc này dùng một sắc mặt lạnh nhạt gật đầu, ngẫm nghĩ một lúc hắn lại lên tiếng nói rằng.
- Việc điều tra tình hình công chúa tại nước địch trong mấy năm qua như thế nào rồi.
Nghe Trần Vũ nói vậy, Cẩu Thăng lúc này lấy từ trong người ra một đống giấy lớn sau đó nói rằng.
- Bẩm tướng quân công chúa tại nước địch bị đại hoàng tử Lý Thịnh h·ành h·ạ nhiều lần. Cuộc sống có thể nói vô cùng tủi nhục, nhiều lần còn bị đám người hầu tỳ nữ tại phủ đại hoàng tử đ·ánh đ·ập. Có đôi lúc lại bị tên đại hoàng tử Lý Thịnh kia bỏ đói mấy hôm, để xem cảnh công chúa giành ăn với lợn.
Âm thanh của Cẩu Thăng càng nói thì lại càng nhỏ. Bởi vì hắn thấy Trần Vũ lúc này sắc mặt đã càng ngày càng âm trầm. Không biết qua bao lâu Trần Vũ lúc này hừ lạnh một tiếng sau đó nói rằng.
- Giết c·hết tên Lý Thịnh kia không dễ dàng, lực lượng cận vệ của hắn quá nhiều. Nhưng cử người xâm nhập vào trong lãnh thổ Đại Hạ, g·iết hết tất cả đám người hầu tỳ nữ hoặc đám vương công quý tộc đã từng bắt nạt đại công chúa cho ta.
Cẩu Thăng nghe vậy lúc này sửng sốt một chút, có điều rất nhanh hắn cũng không nói gì nữa mà chắp tay rời đi.
Thấy cảnh này Trần Vũ cũng chỉ biết thở dài trong lòng. Hắn cũng từng nghe nói hoàn cảnh khốn khổ của công chúa, đáng tiếc lúc đó hai người vốn là người dưng nước lã, hắn ta làm gì có hứng thú để quan tâm cơ chứ . Bây giờ khi người con gái khốn khổ ấy lại chuẩn bị trở thành vợ của hắn, thì không chỉ là trách nhiệm mà còn liên quan đến danh dự của cô ấy, Trần Vũ nhất định phải xử lý vấn đề này.
Ba ngày sau tại trong một căn biệt thự lớn tại thành Quế Lâm, nơi ở của Mộ Dung Ngọc, lúc này quản gia Phúc bá của hắn đang báo cáo một số tin tức đáng quan tâm.
- Bẩm thiếu gia tên thích khách kia đã thất thủ rồi. Nghe nói hắn còn chưa ra tay đã bị g·iết c·hết, có điều hành động của tên này cũng khiến cho đại công chúa bị dọa một phen.
Nghe Phúc Bá nói vậy, Mộ Dung Ngọc lúc này hừ lạnh một tiếng sau đó nói rằng.
- Tên Trần Vũ này mạng thật lớn, được rồi nếu có lần tới chúng ta phải lợi dụng cơ hội này tuyệt đối không được bỏ lỡ như lần này.
Nghe Mộ Dung Ngọc nói vậy, Phúc Bá lúc này cũng gật đầu cảm thấy đáng tiếc.
Lần này tên sát thủ kia không phải là họ phái đến, mà là người của tên Lý Thịnh. Phải nhớ ngày đó khi Lý Thịnh buông lời nhục mạ Uyển Linh công chúa, đã bị Trần Vũ dẫn quân đánh cho tan tác. Sự kiện đó Lý Thịnh không chỉ mất mặt mà còn bị nhị đệ của hắn rèm pha. Khiến cho hệ thống quan viên ủng hộ hắn càng một lần có ý chí sụp đổ, khi chủ nhân của mình lại ở thế bất tài.
Cũng vì việc này Lý Thịnh lại càng căm thù Trần Vũ, vậy nên hắn ta muốn phái sát thủ á·m s·át Trần Vũ. Và tất nhiên phủ tướng quân hay phủ công chúa, mặc dù ngay cạnh nhau nhưng lực lượng phòng vệ lại cực kỳ nghiêm ngặt. Thích khách muốn tiến vào trong đơn giản là không thể nào.
Vậy nên Mộ Dung Ngọc đã nhanh chóng giúp đỡ khi biết được tin tức này. Bởi vì hắn cũng muốn g·iết Trần Vũ, nghĩ đến những điều này hai chủ tớ Mộ Dung Ngọc đều lâm vào trong sự tiếc nuối, khi kế hoạch của họ không thành công.
Thở dài một hơi Mộ Dung Ngọc lúc này lên tiếng nói rằng.
- Vấn đề sử lý đầu mối đã làm thế nào rồi, tên Trần Vũ kia cũng không phải đơn giản. Nếu để hắn nắm được cái gì đó, thời gian tới chúng ta sẽ bị hắn quấy rầy đến rất mệt mỏi.
- Thiếu gia yên tâm, những kẻ tiếp xúc với tên sát thủ kia đều đã bị ta cho người g·iết hết. Trần Vũ muốn điều tra cũng chỉ có thể điều tra hướng về phía Đại Hạ mà thôi.